Trở lại phòng, Trần Tinh thấy chúng nữ đang trò chuyện với nhau, Tĩnh Như thì mặc dù có hơi khó chịu vì quan hệ với hắn thông qua trúng xuân độc bản thân cũng không phải tự nguyện nhưng cũng không quá có ý kiến, dù sao nàng cũng có hảo cảm với hắn. Còn về Quỳnh Hoa nàng luôn trầm mặc không nói, vẻ mặt lộ ra giãy giụa, đôi khi lại thở dài cũng không có khóc sướt mướt gì cả! Trách ai đây? Cũng tại bản thân mình nóng lòng mắc mưu của kẻ xấu thôi?
Nhìn thấy Trần Tinh, mọi người cũng thoáng chốc yên lặng, cũng chỉ có Tĩnh Như là xấu hổ kéo chăn che lại thân thể thôi. Còn những người khác thì bình tĩnh mặc quần áo. Liễu Mộng cò to gan cười hì hì vứt cho hắn mị nhãn khiến hắn máu nóng lên, điều làm hắn bất ngờ là Quỳnh Hoa cũng rất bình thản mặc quần áo, xem như hắn không tồn tại một dạng. Điều này làm Trần Tinh rất khó chịu. Hắn cũng không phải thánh nhân, có hỉ nộ ái ố, hắn thoáng chốc tâm trạng cũng không tốt lắm, mở miệng nhắc nhở chúng nữ ra phòng khách ăn sáng rồi cũng cất bước đi ra hâm nóng lại đồ ăn.
Sau một lúc tất cả ngồi vào bàn ăn, nhận thấy hắn tâm trạng không được tốt lắm, Điệp Vũ quan tâm hỏi:
"Tinh ca, chàng làm sao?"
"Không có gì, chỉ suy nghĩ một vài vấn đề, mọi người ăn cơm đi, có chuyện gì sau khi ăn xong sẽ nói rõ"
Một bữa cơm sau khi ăn xong, Trần Tinh gọi lên Tĩnh Như cùng Quỳnh Hoa sang phòng khách nói chuyện, nữu cũng hiểu ý bắt đầu thu dọn chén đũa.
Để nữ ngồi xuống, hắn ngồi đối diện người rồi mở miệng nói:
"Mặc dù là vì cứu người nhưng dù sao ta cũng không được sự đồng ý của ngươi mà làm hỏng đi sự trong sạch của các ngươi, việc này ta cũng rất áy náy, ta biểu thị xin lỗi sâu sắc tới người, các ngươi nếu quyết định theo ta, ta xin thề sẽ dùng tính mạng mình để yêu thương che chở các ngươi, không để các ngươi uỷ khuất, nếu các ngươi không muốn ở bên cạnh ta, thì nếu gặp khó khăn có thể tìm ta, ta sẽ tận lực giúp đỡ, ta không ép buộc người, các ngươi có quyền lựa chọn cho riêng mình, như thế nào?"
nữ trầm mặc chốc lát rồi Tĩnh Như mở miệng:
"Ta sẽ theo ngươi, nhưng ngươi phải theo ta về gặp mặt cha ta và giúp ta giải quyết hôn sự của ta."
"Được, không có vấn đề gì, còn ngươi?" Trần Tinh nhìn Quỳnh Hoa mở miệng hỏi
"Ta sẽ không theo ngươi" Quỳnh Hoa mở miệng nói
"Được rồi, chút nữa ta sẽ đưa ngươi ra khỏi nơi này, nếu ngươi có khó khăn gì ta sẽ giúp ngươi" Trần Tinh nhìn nàng gật đầu nói
"Ngươi không hỏi ta nguyên do sao?" Quỳnh Hoa do dự nói
"Ta không biết ngươi có nguyên do gì cũng như ngươi có nổi khổ gì, như ta đã nói ngươi có quyền lựa chọn của mình, nếu ngươi muốn nói thì ta không hỏi ngươi cũng sẽ nói, còn nếu ngươi không muốn nói thì ta hỏi để làm gì?"
Quỳnh Hoa thở dài rồi mở miệng nói:" Ta tên thật không phải Quỳnh Hoa, thân phận thật sự của ta là trưởng công chúa của ma pháp đế quốc Bắc Đường Minh Nguyệt, phụ thân của ta tuy là hoàng đế nhưng thật ra cũng chỉ là một thành viên chi thứ được gia tộc điều tới nơi này giúp quản lý thôi,
Khối đại lục này theo phổ thông mọi người đều biết được chia ra làm châu phân biệt là Đông, Tây, Nam, Bắc nhưng mọi người còn không biết ở trung tâm châu có một nơi gọi là Thánh Vực, châu cộng lại cũng không bằng / thánh vực nữa. Quan trọng là Thánh Vực có kết giới, nếu không có người từ Thánh Vực ra dẫn người tiến vào thì đa số không thể vào được.
Nam châu có ma pháp đế quốc cùng chiến sĩ đế quốc, quanh năm nước giao chiến với nhau thật ra nhằm mục đích tìm kiếm người giỏi tiến vào Thánh Vực thôi.
Thánh vực được chia ra làm thế lực đứng đầu là Quang Minh giáo đình, tiếp theo là Hắc Ám giáo đình, còn lại thế lực yếu hơn nhưng cũng không ai giám trêu chọc là Tinh Linh tộc cùng với Thú Nhân tộc, man tộc rất ít xuất hiện trong Thánh Vực nên chỉ kể đến thế lực thôi, gia tộc của ta đầu nhập vào Quang Minh giáo đình, chịu sự giám sát của Giáo đình, ta một lần tình cờ thức tỉnh Quanh minh thánh thể, còn tháng nữa là người trong giáo đình sẽ ra khỏi thánh vực tiến hành lựa chọn nhân tài biểu hiện xuất sắc, cũng chính là lúc cuộc thi kết thúc, nếu để họ biết được có Quanh Minh thánh thể thì nhất định ta sẽ được chọn làm Quang Minh thánh nữ.
Nhưng ta biết cái gọi là Quang Minh Thánh nữ thật ra là để gả cho Quang Minh giáo hoàng tiến hành thải bổ. Ta rất khủng hoảng, ta không biết làm sao, trong khi đó Quang Minh thánh thể thức ỉnh càng ngày càng nhiều, ta không thể bỏ trốn, vì giáo đình nắm giữ tin tức thành viên gia tộc ra, nếu như ta bỏ trốn, cha ta, mẹ ta, đệ đệ ta cùng các thành viên gia tộc của ta sẽ bị xử lý tất cả.
Sau đó ta nhận được tin tức ở trong Nguyên Thuỷ Sâm Lâm có một loại ma pháp cổ xưa có thể giúp ta tiến ẩn giấu Quang Minh thánh thể, nhưng xem ra đó là một cái bẫy, chẳng những không có ma pháp còn hại bản thân mình cùng Như Như muội muội mất đi sự trong sạch, xem ra ta không thể tránh thoát khỏi số phận, cũng tốt dù sao lần thứ nhất cho ngươi cũng đỡ hơn là Giáo hoàng cái gì...." Nói đến đây mặt nàng đã chảy hai hàng lệ, sự bất lực, tuyệt vọng giãy dụa trước số phận của một người phụ nữ đã thay thế hoàn toàn sự lành lùng thánh khiết mà nàng vẫn giả trang hằng ngày. Nàng cũng là người phụ nữ, nàng cũng cần một người che chở, người mà nàng có thể tin tưởng dựa vào...
Trần Tinh thấy vậy, trầm mặc thở dài, ngồi xuống bên nàng giang hai tay ra ôm nàng vào lòng, một bên Tĩnh Như cũng không kìm được xúc động khi nhìn thấy người bạn cũng như tỷ tỷ của mình bất lực như vậy, nàng không biết vị công chúa này biểu hiện ra vẻ mặt như vậy...
Minh Nguyệt trong lòng hắn cũng không oà khóc thành tiếng, mà chỉ hai tay ôm eo hắn, cố gắng vùi sâu vào lòng hắn như đang cảm nhận lần cuối hơi ấm người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời của mình vậy, nàng đã cam chịu số phận, vì gia đình, vì người thân, vì gia tộc, nàng không có lựa chọn nào khác!...
Trần Tinh vỗ vỗ lưng nàng rồi từ từ mở miệng:
"ta có một biện pháp có thể giúp nàng, nhưng ta không nắm chắc nó có hiệu quả hay không, nàng có muốn thử không?"
"Biện pháp gì? " Minh Nguyệt ngẩng đầu dò hỏi.
Trần Tinh buông nàng ra, đứng lên tay bắt đầu kết ấn.
"Bành~" Trần Tinh nữa xuất hiện. Trần Tinh đồng thời mở miệng nói: " Là cái này"
"Đây là chuyện gì, tại sao có người? Thật thần kỳ!" Tĩnh Như trợn mắt nói. Một bên Minh Nguyệt cũng khó tin nhìn Trần Tinh.
Hắn nhìn thấy nàng biểu hiện rồi mở miệng giải thích:
"Cái này gọi là nhẫn thuật tên là Ảnh phân thân chi thuật, có thể tạo ra phân thân, nhưng phải dùng chakra thi triển, chakra cũng tương tự như ma lực, ta gọi chung nó là năng lượng. Phương pháp tu luyện chakra cùng Ảnh phân thân ở trong thư phòng, nàng có thể hỏi Điệp Vũ, Tuyết Nhi hoặc Liễu Mộng để tham khảo. Theo lý thuyết thì Quang Minh thánh thể thuộc về thể chất thức tỉnh, còn Ảnh phân thân chỉ dựa theo trí nhớ cũng như năng lượng của người thi triển tiến hành thôi động thôi, không có máu thịt nên sẽ không kế thừa Quang Minh thán thể được, như vậy sẽ không bị phát hiện. Các nàng cứ thử xem, nếu như không được ta còn có biện pháp khác, còn nữa có chuyện gì nàng cứ hỏi Điệp Vũ. Không cần lo lắng cho những người khác ta sẽ ra ngoài hội họp với mọi người. Ta đi trước!"
"Khoan đã" Minh Nguyệt mở miệng gọi lại Trần Tinh
"Còn có chuyện gì sao?" Trần Tinh hiếu kỳ nhìn nàng hỏi
Minh Nguyệt tiến lên vươn tay ôm eo hắn, đầu tựa vào ngực hắn nhẹ giọng nói:" Cám ơn"
Mỉm cười Vỗ vỗ lưng nàng, rồi buông ra, sau đó hắn nhìn về phía Tĩnh Như, gật đầu nói:" ta sẽ giúp nàng chiếu cố Thiết Thụ" rồi lắc mình biến mất.
nữ nhìn thấy hắn biến mất sửng sờ hồi lâu, trên mặt cũng thoáng chút hạnh phúc rồi trở lại tìm Điệp Vũ mấy nữ.
P/s: Anh em đọc truyện nếu thấy hay thì đánh giá giúp mình, like & share hoặc bình luận để lại ý kiến. Anh em nào hảo tâm thì đề cử Nguyệt phiếu hay kim đậu. Bạn nào dùng app hoặc web đọc truyện sẽ được nguyệt phiếu hay bạc miễn phí thì đề cử cho mình với nhe. Để truyện lên top. Đó sẽ là động lực để mình ra nhiều chương hơn. Cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện.