Nghịch Thiên Tam Giới

chương 312: 312: tranh đoạt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phía biên giới của Ưng Khấu thành rất nhiều thế lực lớn nhỏ Kiếm Vân Sơn đã kéo đến nơi này rất nhanh , nhận thấy quân số kéo đến ngày một tăng lên Thiên Vũ cười nhạt một tiếng rồi nói .

- Xem ra thì dung chấn vừa rồi đã thu hút không ít những vị khách tới đây rồi thôi thì tha cho các ngươi mạng dù sao ta và các ngươi không thù không oán gì cả .

Mấy lão già kia tức giận đến phát điên lên chỉ thẳng mặt Thiên Vũ lớn tiếng quát tháo .

- Miệng lưỡi ngươi đem cho cẩu cắn mất rồi hả mà dám nói không thù không oán thế thì tại sao lại có ý lần lượt muốn giết bọn ta hả ????

- Hình như ngươi chưa nhận thức được sự nghiêm trọng của việc này thì phải !??? Mà thôi dù sao thì các ngươi cũng sẽ bận tâm cho đám đó thì hơn là lo đối phó với ta vì có cho các ngươi có đông hơn đi chăng nữa cũng chẳng làm gì được ta nói gì đến gây thương tích cho ta .

- Uỳnh !

- Ngạo mạn ít thôi !

- Vút !

Tên Kiếm Vương đó nổi điên lên quyết một trận sinh tử chiến với Thiên Vũ nhưng lại quên đi sự hiện diện của mối họa mới đến .

- Vút !

- Keeng !

- Hình như ngươi coi bổn tọa là không khí coi sự tồn tại của ta là vô ích sao hả tiểu tử ????

- Chát !

- Rầm !

- Kiếm Vương !!! ( đồng thanh )

Ngay khi vừa ra tay với lão ta Điểu thú đó quay sang tấn công Thiên Vũ khiến cho cả đám ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa .

- Keeng keeng keeng keeng...........!

- Xin lỗi chủ nhân , đây là ta không muốn làm đâu mà chỉ không muốn gây thêm chút rắc rối nào cho người đâu ạ !

- Cho bản thân ngươi hay là ta ??? Từ lúc ngươi đến đây ta đã cảm nhận được một chút Yêu niệm của thúc thúc của ta rồi .

- Thúc thúc ????

- Phụng Kê Cửu Mạch .

- !!!!!!!????????

- Là Thượng tổ Phụng Kê tộc của tiểu nhân ư ???

- Không ngờ tới đúng không ????

Thiên Vũ cười mỉm nói .

- Sao người không nói sớm tiểu yêu ta sẽ ra tay xử một lượt đám này cho người xem !

- Không cần thiết đâu ! Một đám khách nhân đang trên đường tới đây rồi bọn chúng cũng không có dư thừa thời gian lo cho ta đâu còn nữa bố trí thêm vài Quỷ thú có tốc độ di chuyển nhanh và khả năng lẩn khuất cho ta ta cần ngươi đi đến Ngọc Phong Các và giao thứ này cho một người tên là Chu Phúc cho ta .

- Soạt !

Thiên Vũ đưa cho Điểu Yêu một mật thư rồi nhắc nhở cẩn thận .

- Tiểu yêu nhận định sẽ hoàn thành nhiệm vụ người giao phó quyết không chậm trễ .

- Rất tốt ! Nếu ngươi làm xong chuyện này ta sẽ kể công lao của ngươi cho thúc thúc ta nghe ta đảm bảo con đường phi thăng của ngươi sẽ được rút ngắn đi đáng kể đấy !

Yêu Điểu hớn hở như nhặt được vàng rồi nói .

- Đa tạ chủ nhân đã giúp tiểu yêu chuyện nhỏ nhặt này !

- Vút !

- Vù...........!

- Cứ thế.........!mà đi sao ????

- Các ngươi cũng nên chuẩn bị cho tốt đi khách nhân đến rồi đấy !

- Sao ???? ( đồng thanh )

- Vụt !

- Vù.........!!!

Hàng loạt Cường kiếm giả bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt bọn họ khiến cho bọn chúng sững sờ đến bất động .

- Ối chà , không ngờ ngươi lại te tua đến mức này đấy Chính lão đầu !

- Khốn kiếp ! Toàn bộ đều là Cường giả một phương sao lại đồng loạt kéo nhau đến Ưng Khấu thành của ta hết vậy ???? Lẽ nào là do tên tiểu tử đó bày mưu tính kế từ trước ư ???

- Này , ta đang hỏi ngươi đó còn ngẩn ngơ ra đó là sao vậy hả ????

- Cạch !

- Này này này , Văn Diện ngươi tính làm cái gì thế hả ???

- Cho hắn một chém là hắn mở miệng ngay .

- Cốp !

- Ngươi học đâu câi trò đó vậy hả ???? Cái tên ngu ngốc này ????

- Đủ rồi Thế Chiêu ! Nhanh chóng giải quyết mớ hỗn độn này cho xong đi .

- Được rồi được rồi !

- Soạt !

- Bộp !

- Tịnh Hải Triều Ba !

Bên ngoài vùng biên giới của Kiếm Vân Sơn đột nhiên nổi lên một trận biển lớn đánh thẳng về phía Ưng Khấu thành.

Sức phá hủy của trận biển lớn này vượt quá sức tưởng tượng của nhóm Thiên Vũ nhưng may mắn người dân đã được cứu thoát an toàn khỏi nơi chiến trường ác liệt đó .

- Hừ , các ngươi nghĩ các ngươi là ai mà dám dòm ngó Ưng Khấu thành của ta ???

- Uỳnh !

- Vụt !

- Suỵt ! Nói to như vậy thì thứ đó sẽ tới đấy !

- !!!!!???

- Xoẹt !

- KIẾM VƯƠNG !!!! ( đồng thanh )

- Vụt !

- Xoẹt xoẹt xoẹt.........!

- !!!???

- Này Tinh Vãn , có cần hủy diệt luôn nhục thân cái tên đó không ?

- Không vội.

Hắn ta vẫn còn chút giá trị đối với chúng ta nếu ra tay bây giờ thì phía chủ nhân sẽ giáng tội xuống ngay cả ta cũng không có gánh nổi cho mấy cái tên phá phách như các ngươi đâu cho nên ngoan ngoãn chút đi .

- Rồi rồi ! Ngươi lo lắng hơi nhiều đấy !

- Hừ , không biết lớn nhỏ là gì cả .

- Cốp !

- Ui da !!!

Sau một hồi nói chuyện rồi thu xếp ổn thỏa tất cả liền rời đi ngay sau đó , phía Thiên Vũ .

- Khụ............!

- Thiên Vũ , đệ không sao chứ ????

- Không sao ! Chỉ là sự phản phệ khi sử dụng vượt quá sức thôi không ảnh hưởng đến tính mạng đâu !

- Thanh kiếm đó còn phản kháng đến mức nào vậy ???? Đệ thân là chủ của nó sao lại xảy ra cái chuyện vô lý đó vậy ????

- Biết sao được.

Chả lẽ cứ nói là do đệ diễn sao ???

Thiên Vũ cười gượng ép rồi nói .

- Thôi thì đệ cứ nghỉ ngơi trước đi , ta và mọi người sẽ lo phần còn lại .

- Như vậy sao được ??? Chí ít đệ còn đánh với mấy lão già đó thêm mấy trăm hiệp nữa mà !

- Cốp !

- Ăn nói ngớ ngẩn.

Lo mà dưỡng sức đi đừng để ta phải khai chuyện này cho Tuyết Băng biết đấy !

- Huynh đệ mà dám lôi chuyện này làm việc tư huynh cũng ác quá rồi đó !

- Không thể nói ta thế được ! Ta không trị được đệ thì để muội ấy thay ta trị đệ là xong .

- ............

- Hai người mau dừng lại đi còn gây thêm chuyện nữa là sao ???

Mẫn Tuệ thở dài một cái rồi đi đến can ngăn hai người bọn họ lại .

- À mà tình hình của nha đầu đó sao rồi đã hồi phục được phần nào tinh thần chưa ?

- Vẫn còn quá sớm vẫn không nên thúc ép nếu làm thế thì chỉ càng thêm rắc rối thêm thôi .

Tại Ngọc Phong Các ,

- Haiz , từ lúc tiếp quản phân bộ quản lý Ngọc Phong Các đúng là áp lực đè áp lực mà không biết tình hình hiện tại của bọn họ ra sao rồi .

- Soạt !

Chu Phúc thở dài một tiếng rồi đứng dậy đi đến phía cửa sổ thì bất giác nhìn thấy thứ gì đó đang bay đến chỗ của mình .

- Vù............!

- Phi Điểu yêu thú sao lại bay đến đây vậy ???

- Ngươi chính là Chu Phúc huynh đệ tốt của chủ nhân ta đúng không ?

- Huynh đệ tốt ????

- !!!!!????

- Phía của Thiên Vũ xảy ra chuyện gì sao ???

Chu Phúc bất giác cảm thấy có chút lo lắng liền hỏi .

- Không sao cả mà ngược lại rất thoải mái chỉ là có vài chuyện phát sinh liên quan đến bách tính ở Ưng Khấu thành tại Kiếm Vân Sơn đã nhờ ta đi đến đây giao cho ngươi là thư này .

- Soạt !

- Thư ???? Ta nhớ nơi đó tranh đoạt quyền thế rất lớn tại sao đệ đệ của ta lại tới đó ????

- Phạch phạch............!

- Cái đó ngươi tự mình mà đến đó xem thử đi vì ta cũng không rảnh rỗi lo chuyện nhảm nhí này đâu .

Nói rồi liền rời đi ngay trong lòng Chu Phúc cảm thấy bất an liền nhanh chóng phái người cùng mình đi đến Kiếm Vân Sơn một chuyến .

- Không được ! Ta phải đích thân đến đó xem xét tình hình thế nào đã .

Đúng lúc đó thì con gái Chu Phúc chạy tới .

- Cha !

- Phúc Uyên ???

- Soạt !

- Sao con lại chạy đến thư phòng của cha vậy ???

- Con nhìn thấy một con chim rất to lớn cho nên con mới chạy đến đây ạ !

Hai cha con đang nói chuyện vui vẻ với nhau thì thê tử của Chu Phúc đi tới .

- Tiểu Nguyệt ???

- Có tin tức liên quan đến nhóm Thiên Vũ sao ???

- Ừm , đại loạn vương triều Ưng Khấu thành vốn dĩ đã rất loạn rồi hơn nữa bách tính ở đó cũng rất bất an sẽ có ngày này nên ta đoán Thiên Vũ cũng thấu hiểu lòng dân nên đến đó dẹp yên sự loạn lạc đó nhưng vấn đề mới phát sinh Cường giả ở đó đang kéo đến đó cho nên ta muốn rời khỏi Ngọc Phong Các vài ngày đến đó giúp đệ ấy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio