Cảnh Luân là một người con ngoan nên gọi cho mẹ báo hai vợ chồng đã về, bà mẹ hớn hở kêu nghỉ ngơi chút rồi về nhà ăn cơm.Anh dạ dạ một hồi rồi cúp máy, lên lầu giúp Hiểu Lam dọn đồ ra khỏi túi.
Mở cửa phòng đã thấy cô đang khom người xếp đồ ra một bên,anh lại ôm eo cô từ đằng sau”Lam nhi, ba mẹ chúng ta họ muốn gặp con dâu.Em đi không?”.
Hiểu Lam chịu ngay lập tức”Tất nhiên phải đi chứ, từ lúc làm lễ cưới xong tới giờ em chưa thăm hỏi ba mẹ chồng gì cả, sợ mẹ anh trách em không biết thân biết phận cố tình dụ dỗ không cho anh về gia đình chồng”.
Cô biết trước sau gì cũng phải gặp lại ba mẹ chồng, đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, lần gặp đầu tiên là lúc anh dắt cô về Cảnh gia ra mắt, rồi tiếp theo là ở lễ cưới, lát nữa về phải chiều lòng gia đình chồng cho có thành ý chút, mua giỏ trái cây vậy.
Cảnh Luân vui vẻ”Bây giờ hai đứa mình nên vận động một chút, tối qua chưa gì em đã ngủ rồi”.
Hai người lên giường ân ái một hồi rồi ôm nhau ngủ tới chập tối.
----------------------------------------Chuyển cảnh---------------------------------------
Từ Diên Vỹ đi mua sắm một mình ở trung tâm thương mại thuộc Từ thị nhà cô, đứng order nước uống ở Starbuck thì phát hiện anh chàng hù mình đang cầm một cái túi nhỏ, một tay đút túi quần thong dong đi ngang qua chỗ cô, phản ứng nhanh lẹ chạy vụt ra cửa kêu Lục Quân đang đi quay lưng với Từ Diên Vỹ
“Anh gì đó, đứng lại cho tôi!”.
Lục Quân đang đeo tai nghe nhạc, làm gì biết cô gái kiêu ngạo đó kêu.Từ Diên Vỹ bị bơ, đạp mạnh giày cao gót giang hai tay chặn đầu anh, giựt hai tai nghe xuống, nạt nộ ”Tôi kêu anh nãy giờ đó,cho tôi ăn bơ muốn no”.
Lục Quân trợn tròn hai mắt, bất ngờ bật ngược lại đằng sau, dòm cô gái trước mặt, là cô gái chọc quê anh hôm bữa.Khoan đã, làm gì như muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy.
Định lát đi tìm thông tin cá nhân của cô, mua quà hối lộ cho Sở Thiên Mặc, nhờ thằng chả giúp anh.Ai ngờ, định mệnh sắp đặt, gặp lại cô ở đây, còn thấy lại được bộ dáng tức tối của cô nàng thì phì cười, mở miệng “Có chuyện gì từ từ nói”.
Từ Diên Vỹ kéo ống tay áo anh đi vào tiệm Starbuck, hỏi anh uống gì, anh nói Capucchino, cô gật đầu đi order lại nước.Cầm số và bill thanh toán tới bàn, ngồi xuống đối diện anh”Về vụ ở lễ cưới, tôi cũng có phần không đúng, tỏ thái độ với anh nhưng mà anh cũng sai trước, hù tội một phen”.
Lục Quân quan sát cô nàng, mái tóc dài xoăn màu nâu hạt dẻ xõa sau lưng,khuôn mặt trái xoan trang điểm nhẹ, đôi môi son màu đỏ cherry ở lòng môi, đôi mắt chớp chớp động nước khi nói chuyện, ngó qua hai bên tai cô thì thấp thoáng đôi bông tai vỏ sò tím đó.Anh nhìn không chớp mắt, hoàn toàn chìm đắm trong một khoảng không gian khác, tưởng tượng vô số cảnh tình tứ giữa hai người.
Hết chương