Minh Đan sáng giờ lo huấn luyện đào tạo các cô người mẫu mà cô đã chọn trong chương trình Trở thành siêu mẫu được tổ chức hàng năm, qui mô toàn cầu, số lượng người theo dõi cao ngất ngưỡng,hầu như mỗi tập phát sóng trên TV đều thu hút được người hâm mộ,các cô gái được chọn đều được các siêu mẫu như Minh Đan đào tạo, chỉ sau một năm đã có thể tự tin trên bước đường sự nghiệp của bản thân.
Sở Thiên Mặc quen được Minh Đan là lúc cô tham gia chương trình này, đứng trước ban giám khảo khắt khe, cơ thể hơi run cầm mic, tưởng không thể vượt qua được nhưng Sở Thiên Mặc ngồi chỗ ban giám khảo đã mở miệng cổ vũ tinh thần cho cô.
Cuối cùng giới thiệu bản thân bằng tiếng anh thành công trước ban giám khảo, Minh Đan cúi đầu cảm ơn đồng thời cũng cảm ơn Sở Thiên Mặc, anh cười rồi trưa đó hẹn cô đi ăn, làm quen, sau đó trở thành đôi tình nhân.
Nhớ lại quá khứ thì Minh Đan hạnh phúc, chỉ cho các học viên xong đã tới giờ nghỉ trưa,cô gọi cho Lăng Huyên với Hiểu Lam hẹn đi ăn.
Lăng Huyên rảnh rỗi đồng ý liền, Hiểu Lam nói đang ở trung tâm thương mại, cô kêu Hiểu Lam lựa nhà hàng trong đó rồi cô và Lăng Huyên sẽ tới.
Hiểu Lam chọn được nhà hàng Sushi Nhật Bản, vào chọn chỗ, ngồi nhắn tin cho hai cô nàng, uống chén canh miso rong biển lót dạ, gọi các món cho nhân viên ghi vào giấy, nhân viên gật đầu đi chuẩn bị.
phút sau
Minh Đan, Lăng Huyên tới, cô giơ tay lên nhằm để thấy được cô.Hai người cười tủm tỉm đi tới ngồi,tám một chút rồi nhân viên bưng đồ ăn lên, chén thấy thương.
“Hiểu Lam, em mua gì nhiều vậy??”.Minh Đan trợn hai mắt dòm ba, bốn túi đồ kế bên Hiểu Lam.
“Hai ngày nữa em phải đi tới phim trường ở xa thành phố quay phim rồi”.Hiểu Lam giải thích.
“Chị đi rồi ai đi ăn với hai đứa em?”.Lăng Huyên vừa nuốt xuống cục sushi thanh cua.
Minh Đan cũng gật đầu tiếc nuối”Đúng vậy, em tính bỏ hai người con gái xinh đẹp bơ vơ hai mình ở chốn này hả?!”.
Hiểu Lam cười “Em có phải đi luôn đâu, em quay xong rồi em đem quà về cho hai người”.
Vừa dứt thì điện thoại đổ chuông, cô nhìn màn hình, tên CHỒNG YÊU hiện chình ình, muốn trượt sang nhận cuộc gọi nhưng cô tắt máy, không muốn nói chuyện với Cảnh Luân.
“Ai gọi vậy chị Hiểu Lam??”.Lăng Huyên ngậm đũa thấy Hiểu Lam do dự nhìn điện thoại một phút rồi tắt, bỏ vào túi xách.
“Số lạ, chị không bắt”.Hiểu Lam đánh trống lảng, Lăng Huyên cũng không hỏi nữa, ba người tiếp tục ăn.
Tập đoàn JC
Cảnh Luân đang đứng bên cửa sổ trong phòng làm việc, gọi nhiều cuộc cho Hiểu Lam mà cô tắt máy.Anh gọi về nhà cho mẹ thì mẹ nói với anh là cô đi chơi, tối khỏi chờ cơm con bé.
Anh đứng hình một hồi, lấy áo khoác bật cửa ra ngoài đi tìm cô.
Lam nhi….
Vào bên trong xe, nhấn chân ga phóng thẳng trên đường cái.
Hết chương