Hiểu Lam đứng lựa bắp cải với Minh Đan,Lăng Huyên hí hửng cầm bó rau làm trò, cả ba cười vui vẻ trong siêu thị.
Lát sau, chiếc xe đẩy đã chất đầy như núi, ngoài nguyên liệu ăn lẩu ra còn chứa nhiều cái không liên quan cho lắm,nào là bàn chải, bông tắm, dầu dừa,kem dưỡng da……
Minh Đan gọi cho Mặc nói trưa qua nhà Cảnh thiếu ăn lẩu nhúng,thằng chả đồng ý liền.Lăng Huyên chỉ dám nhắn tin cho chồng, gọi thì sẽ bị nghe chửi.Hiểu Lam không gọi cho Cảnh Luân.
Điện thoại trên bàn rung một cái,Lâm Việt tạm dừng cuộc thảo luận với Cảnh Luân, nhìn tin nhắn của vợ, cô vợ nhỏ cũng biết nhớ đến chồng đấy, rồi ngước lên hỏi Cảnh Luân.
“Huyên vợ tôi rủ tôi lát trưa qua nhà cậu ăn lẩu nhúng, cậu có biết không??”
Cảnh Luân lắc đầu, tại sao đến giờ cô không gọi nói anh.Lâm Việt thấy thằng bạn mình bị vợ lãng quên, an ủi.
“Chắc lo lựa đồ nấu lẩu, quên không gọi nói cậu thôi, không sao, lát đi chung qua nhà cậu.Quên nữa, gọi cha Quân”.
Lâm Việt chạm vào tên QUÂN,gọi.
“Lục Quân đẹp trai nghe đây”.Hôm nay cha Quân uống lộn thuốc thì phải.
“Trưa rảnh qua nhà thằng Luân ăn lẩu nhúng”.
“Trưa rảnh thì đi, bạn cậu đang chuẩn bị chiến đấu rước người đẹp về dinh”.Lục Quân đứng xịt keo lên tóc.
“Hô, cô nào mà xấu số được Lục thiếu rớ được vậy? Haizz, khổ thân con gái người ta.Haha”.Lâm Việt nghe Lục Quân nói rước người đẹp về, tò mò, không biết tiểu thư con nhà nào.
-------------------------------------------------Chuyển cảnh------------------------------------------
Hai vợ chồng Cảnh Ly muốn hai đứa nhóc chơi thỏa thích nên nói với Hiểu Lam trưa không về, còn mẹ chồng thì ở lại nhà bạn, chiều mới về.Cô dặn ba người họ tối đừng ăn ở ngoài, về nhà ăn lẩu nhúng.
Còn Cảnh Luân thì cô chưa gọi, chưa nhắn tin, đang do dự không biết nên gọi không.
“Chị Hiểu Lam, đi ra xe thôi”.Minh Đan, Lăng Huyên mỗi người hai túi lớn đứng chờ cô, cô bỏ điện thoại không gọi vào túi xách, cười xách hai túi ra theo.
---------------------------------------------------Chuyển cảnh----------------------------------------
Sở Thiên Mặc lái xe tới trước cổng thì không hẹn mà gặp Lâm Việt đi cùng Cảnh Luân, ba người chạy xe vào, vừa bước vào cửa đã nghe mùi thơm tỏa khắp phòng khách bèn cùng đi tới nhà bếp coi thử.
Lăng Huyên phụ trách rửa nguyên liệu, Hiểu Lam đứng kế bên cắt đồ ăn, Minh Đan đứng canh nồi nước.
Ba người phụ nữ đang tập trung thực hiện nhiệm vụ, đứng ba phía quay lưng lại, không hề biết cả ba người đàn ông của mình đứng ngoài phòng bếp chứng kiến hết một màn này thì hạnh phúc dâng trào trong tim.
Lăng Huyên xoay lưng lấy túi cà chua thì la một tiếng “Ba người các anh đứng đây nãy giờ sao không nói, hết cả hồn.Hừ”.Lâm Việt chạy tới hôn má vợ một cái, phụ vợ rửa cà chua.
Minh Đan cũng xoay lại ”Mặc, chờ tụi em một chút, nước lẩu sắp xong rồi”.Sở Thiên Mặc nhảy cà tưng lại bạn gái, khoác eo Minh Đan đòi nếm thử.
Cảnh Luân thấy Hiểu Lam không nói gì với anh, tim anh nhói, nếu anh không biết cô rủ cả đám ăn lẩu, cô có gọi anh về không?.
Hiểu Lam đang cắt, dù giận anh nhưng ở đây có mặt của hai cặp kia, họ tình tứ như vậy, cô lại nhẫn tâm không để ý tới anh, khiến anh đứng bơ vơ lẻ loi tội nghiệp, đành xuống nước lần này” Luân, lại đây phụ cắt với em nè”.
Cảnh Luân rốt cuộc cũng được cô để ý, đi chậm rãi tới bên cạnh cô.Ngoan ngoãn lấy con dao cắt miếng thịt bò.
Ngoài Sở Thiên Mặc ra thì Minh Đan, Lăng Huyên, Lâm Việt đều biết hai vợ chồng kia giận nhau, Lâm Việt mới đầu còn định mở miệng giúp bạn thì Hiểu Lam đã kêu Cảnh Luân lại rồi.
Hết chương