Buổi tối ở khách sạn nơi Hiểu Lam ở.
Cô vừa mới từ trường quay về , cả người nhếch nhác , lấy đồ trong va li cái váy hai dây xanh lam hình hoa cẩm tú cầu vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Đang tắm thì điện thoại đổ chuông trên giường ,Hiểu Lam tức tốc quấn khăn tắm, vặn vòi sen , chạy ra nhận , tưởng cuộc gọi tới của Cảnh Luân nhưng là của Lăng Huyên, sao em ấy lại gọi cho mình.
“Chị Hiểu Lam ú ù u, tụi em nhớ chị quá ~~~”.Lăng Huyên đang đợi Minh Đan tắm.
“Haha, nhớ đến mức nào??”.Hiểu Lam chọc.
“Nhớ đến mức tụi em tới thành phố C luôn rồi.Hí hí!!”.Lăng Huyên chơi một vố làm Hiểu Lam chưa tiếp nhận được thông tin.
“Em…em nói gì cơ??.Nói lại lần nữa!”.Phải hỏi lại cho chắc, ý là chưa tin Lăng Huyên nói .
“Chị Minh Đan tắm xong rồi , ba chị em mình đi ăn cua sốt bơ đi chị Hiểu Lam!!”.Lăng Huyên hí hửng.
“Hai người tới đây thiệt sao ?? Hiện giờ đang ở đâu??”.Thôi vố này thật sự thiệt, chắc có vụ gì đó nên mới tới đây .
“Tụi em đang ở khách sạn XX,chỗ chị ở ở đâu, chị Minh Đan với em qua hốt”.Lăng Huyên nhìn Minh Đan mặc áo khoác.
“Có biết đường không mà đòi qua hốt ??”.Chuyện này phải hỏi trước, lỡ đâu đi lạc lúc đó còn mệt nữa, khỏi nghĩ tới ăn con cua sốt gì gì đó luôn.
“Ai da , con người phát minh ra điện thoại thông minh để làm gì , để phục vụ cho những lúc mình đi chơi mà không cần hỏi đường đó chị Hiểu Lam à chị khinh bỉ hai người tụi em quá”.Lăng Huyên từ tốn giải thích cho bà chị chỉ dùng điện thoại để gọi điện, nhắn tin.
“Được rồi , Hiểu Lam , nhắn địa chỉ qua đi , tụi chị tới”.Minh Đan nãy giờ nghe cuộc nói chuyện của hai người này càng ngày càng lạc quẻ , giựt lấy nói lẹ cho xong.
---------------------------------------Chuyển cảnh-------------------------------------------------------------
Hiểu Lam mặc áo khoác jean bên ngoài đứng ngoài khách sạn đợi hai cô nàng.
Chiếc xe màu đỏ chạy tới trước mặt Hiểu Lam,Lăng Huyên chui đầu ra cửa sổ , cười”Chị Hiểu Lam , lên đường ăn cua nào.Hihi”.
Hiểu Lam lắc đầu cười lại , không tin được hai cô nàng lặn lội tới đây chơi thiệt.Mở cửa xe sau , ngồi vào đóng cửa lại,hỏi hai người trước mặt”Sao hứng lên theo em tới thành phố C chơi thế??”.
“Lát rồi tâm sự mỏng đêm khuya cho em nghe”.Minh Đan cười nhẹ rồi đạp chân ga cho xe chạy.
Quán Hai Cua
“Hai người đó đối xử với hai người như vậy thiệt không??”.Hiểu Lam cầm cái càng cua, bất ngờ hai cậu chuyện của Minh Đan , Lăng Huyên.
“Chính mắt chị nhìn thấy , sống động vô cùng , trên tay Sở Thiên Mặc còn cầm váy của con ả điếm đó!!”.Minh Đan tức tối , quẹt miếng thịt cua xuống sốt , bỏ miệng ăn.
“Chị không nghe anh ta giải thích sao??”.Hiểu Lam quan tâm hỏi,mình chưa đi bao lâu , hai cô nàng đã xảy ra chuyện .
“Lúc đó tức giận như vậy , còn rảnh lắng tai lên nghe thằng chả giải thích à??!”.Minh Đan lại lấy cái càng khác , lấy đồ kẹp cho vỡ vỏ bên ngoài.
“Đúng đó chị Hiểu Lam , em mà giận lên là không thèm nghe đâu , phụ nữ ai cũng vậy mà!!”.Lăng Huyên mới nuốt thịt cua xuống.
“Ừ ha , cũng đúng, lúc em giận anh Luân cũng không thèm nghe.Vậy hai người tính sao??Một người thì quyết tâm chia tay ,một người thì ly thân , chạy tới đây trốn hết hả??”.Hiểu Lam nhớ lại lúc sáng Cảnh Luân hỏi Lăng Huyên có kiếm cô không , cô lúc đó làm gì biết cô nàng này tới đây nên đã nói không, Cảnh Luân còn nói Lâm Việt vò đầu bứt tai tìm vợ suốt buổi.
Hết chương