Vừa mở cửa phòngvđã thấy Lăng Huyên đang thắt bím tóc cho Minh Đan, cả hai thấy cô về thì vui vẻ không thôi.
“Sao chị về sớm thế, em tưởng tới tối mới xong”.Lăng Huyên vừa thắt vừa nói.
“Về coi em có quậy phá gì không,haha”.Cô bé Lăng Huyên thắt khéo ghê.
“Chị cũng thắc mắc, quay gì nhanh vậy??”.Minh Đan cố ngẩng đầu lên mà bị Lăng Huyên chửi.
“Chị Minh Đan, em đang thắt mà, ngồi yên chút đi!!”.Vừa dứt, Minh Đan ngồi ngay ngắn trở lại.
“Em diễn tốt nên được cho về sớm,lát có đi đâu không hai người đẹp??”.Hiểu Lam ngồi nhìn tóc Minh Đan.
“Tất nhiên là có rồi!!”.Lăng Huyên đã thắt xong.
Minh Đan đứng dậy vào nhà tắm soi gương, thắt cũng không tệ, gật đầu chịu, bước ra.
“Vậy đi thôi, nãy giờ ngồi cho con bé Huyên thắt tóc cho đẹp mà không cho ra đường, công bằng ở chốn nào!!”.Minh Đan lấy quần short ướm vào người.
“Mà đi đâu mới được?? “.Hiểu Lam đứng dậy hỏi.
“Coi con bé Huyên lựa trên điện thoại, món nào ngon mà được người ta khen nhiều thì đi!”.Minh Đan lấy cái áo ngực, vắt trên tay, đi thay đồ.
------------------------------Chuyển cảnh--------------------------------------------------------------
Lục Quân cùng bạn gái đã tới thành phố C, Từ Diên Vỹ nói muốn ăn chè khúc bạch, anh liền biết có một chỗ, chở cô tới đó.
Nhưng một cảnh tượng không hề nghĩ tới, mới bước vào đã thấy ba người Minh Đan đang xúm lại ăn tàu hũ đá, nói chuyện rôm rả, mặc kệ xung quanh.
Hơ, có nên qua hú mấy gái đó một tiếng để cho biết sự hiện diện của anh không, phân vân một hồi, quyết định dắt tay bạn gái tới chỗ ba người đẹp.
“Làm gì mà cả ba lặn lội tới đây ăn tàu hũ vậy??”.Lục Quân hứng thú mở miệng.
Cả ba người Minh Đan,Hiểu Lam,Lăng Huyên không ngờ tới Lục Quân cũng ở đây, nhìn xéo qua kế bên, ai đây??.
“Trùng hợp ghê, Lục thiếu, anh tới đây ăn tàu hũ hả??”.Lăng Huyên hỏi.
“Lục Quân tôi tới đây ăn chè khúc bạch, có thể cho ngồi chung không các cô gái.”.
“Ba người họ là ai vậy Quân??”.Từ Diên Vỹ cuối cùng cũng mở miệng.
“ Ba honey của ba thằng bạn anh, em ngồi đây làm quen đi, anh đi kêu chè ”.
Lục Quân kéo ghế qua cho bạn gái, đè vai cô ngồi xuống còn anh đi kêu.
“Xin chào, cô là bạn gái của Lục thiếu hả?”.Hiểu Lam thắc mắc.
Từ Diên Vỹ gật đầu.
“Cô tên là gì?? Bao nhiêu tuổi??”.Minh Đan phỏng vấn.
“Tại sao tôi phải giới thiệu tên cho các cô?”.Từ Diên Vỹ không chịu, mới gặp thôi mà.
“Ai da, làm quen thôi, giới thiệu tên đi, có mất mát gì đâu??”.Lăng Huyên phát mệt, giữ ý giữ tứ làm gì không biết.
“Từ Diên Vỹ, tuổi”.Nghe Lăng Huyên nói, đành giới thiệu.
“Tôi là Minh Đan, tuổi, kế bên tôi là Hiểu Lam , kế bên nữa là Lăng Huyên, tháng sau là tròn ”.Minh Đan giới thiệu sản phẩm từng người một.
“Nhập bọn với tụi chị không?”.Minh Đan rù quến cô gái kiêu ngạo.
Nãy bước vào với Lục Quân, thấy anh nhìn bọn họ đang tám không biết trời trăng, cô thấy cũng vui, cũng muốn được tám chung, trước đây tính khí cô hay nóng nảy, không thèm chơi với ai nên bây giờ thấy ba người Minh Đan nói chuyện vui như vậy, cô cũng muốn nhập bọn,gật đầu cái rụp ngay.
“Tốt, chào mừng em gia nhập vào nhóm, em cứ dựa vào tuổi mà xưng hô với nhau nhe “.Minh Đan đã rù quến thành công.
Lục Quân bưng hai chén chè lại đã thấy bốn người vui vẻ trò chuyện, vậy cũng tốt, cho Từ Diên Vỹ đổi tính, giúp cô hòa đồng hơn.
“Sao ba đứa em ở thành phố C??”.Lục Quân múc một cục khúc bạch đút cho Diên Vỹ.
“Em thì đang quay ở đây, còn hai cái người hư thân mất nết này cuốn gói chạy theo em góp vui.Haha”.Hiểu Lam phá lên cười.
“Xì, chị Hiểu Lam cũng hư có kém cạnh ai”.Lăng Huyên không chịu yếu thế.
“Còn Lục thiếu tới đây làm gì với Diên Vỹ, hẹn hò phải không?”.Hiểu Lam chọc cặp đôi.
“Khỏi cần hỏi cũng biết, Diên Vỹ, em phải cẩn thận đừng để Lục thiếu bắt nạt, nếu anh ta dám làm gì em, tụi chị xử cho”.Minh Đan ra dáng bảo đảm, cứ tin ở tụi chị.
Hết chương