Đào Anh suốt cả ngày hôm nay ở nhà đợi thiệp chúc mừng cô lọt vào danh sách ửng cử viên mà tới giờ không thấy đâu, cô ả bực bội cầm cái điện thoại lên gọi cho quản lý.
“Này,sao tôi đợi cả buổi mà không thấy thiệp chúc mừng gì cả??”.
“Cô bắt đầu từ ngày mai không còn là diễn viên,công ty đã tuyên bố cô chính thức giải nghệ sau bộ phim Hai Mặt Của Tình Yêu rồi, tôi cũng không còn là quản lý của cô nữa.Chúc may mắn, nhớ đừng có gọi tôi nữa đấy,vĩnh biệt!”.Quản lý khinh rẻ, nói một tràng rồi cúp máy,này thì trước giờ lên mặt với tôi.Đúng là quả báo đây mà.
Đào Anh ngớ người ra, chẳng biết chuyện gì đang xảy ra,chỉ mới một tuần không ra khỏi nhà thôi mà, cô giải nghệ hồi nào chứ,rốt cuộc là ai, là ai đã sai khiến công ty giải trí đá cô ra khỏi giới điện ảnh, lại còn không được lọt vào danh sách ứng cử viên danh hiệu Ảnh Hậu.
Nghĩ qua nghĩ lại một hồi, đột nhiên nhớ ra con người mà cô ghét cay ghét đắng đồng thời cũng ganh tỵ,Tô Hiểu Lam!.
Đào Anh cô đoán không sai, chắc chắn là cô ta vì bị cô tát nên ghi hận, về mách với chồng của cô ta loại bỏ cô,chết tiệt!!.Sao cô có thể quên một nhân vật quan trọng như vậy?!.Người chồng Cảnh Luân của cô ta chỉ cần mở miệng đã hại Quách thị phá sản, lúc đó cô vô tình xem tin tức, không thể ngờ Tô Hiểu Lam bỉ ổi đến như vậy!.
Đào Anh ánh mắt đầy sự giận dữ, nhìn vào khoảng không,tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!.
--------------------------------------------Chuyển cảnh---------------------------------------------------------------
Biệt thự Cảnh gia
Hai vợ chồng Hiểu Lam về đã nửa đêm rồi, dặn anh nói nhỏ nhẹ, đi nhẹ nhàng một chút không cả nhà lại thức.Cảnh Luân cười đồng ý.
Lết lên tới phòng,Hiểu Lam cầm đôi giày cao gót đặt trước tủ, cầm cái váy ngủ màu trắng viền ren bên dưới đi vào nhà tắm.Cảnh Luân cởi áo khoác vest ra, bung hết cúc áo sơ mi, cổ tay ra,quăng áo vào rổ, cầm đồ ngủ đi vào tắm chung với vợ.
Hiểu Lam đang đứng tắm dưới vòi sen thì giật mình nghe tiếng mở cửa,hai mắt trợn tròn thấy anh đang cởi trần cầm đồ vào,anh đặt đồ thay kế bên chỗ váy ngủ cô, cười mỉm cởi quần dưới ra, đi từ từ vào buồng tắm,anh đứng đằng sau lưng cô, choàng hai tay ôm cô dựa vào trước ngực anh, đồng thời “cái ấy” cũng cọ vào người cô, khiến Hiểu Lam như bị điện giật,mặt đỏ lên,hai tay che mặt.
Cảnh Luân thấy vợ mình đáng yêu như vậy thì bật cười.
“Lam nhi,đây cũng đâu phải lần đầu em thấy của chồng em đâu.Haha”.
Nói xong, anh cúi xuống hôn từng vị trí, đằng sau lỗ tai cô, vai cô,lưng cô,mông cô.Anh làm hết một lượt lại đứng thẳng dậy, lấy một tay che mắt cô lại, thủ thỉ lời dụ dỗ.
“Lam nhi,em thật mê người!!”.
Anh gầm lên một tiếng, cái đó của anh xông thẳng vào nơi chật hẹp của cô làm Hiểu Lam không muốn mở miệng vẫn không thể kiềm chế, rên rỉ không ngừng.
Hai người ân ái trong nhà tắm một hồi,anh mới chịu buông cô ra,giúp cô tắm,Hiểu Lam tắm xong bước ra thay cái váy ngủ, đánh răng thật nhanh, lật đật mở cửa ra leo lên giường chờ anh.
Điều mà cô không hối hận đã cho anh là lần đầu tiên của con gái, cái trinh tiết quý giá nhất của người con gái anh yêu thật lòng.
Hết chương