Chương
Lương Tiểu Ý hắng giọng, lúc làm phẫu thuật cô không có chút hồi hộp nào, nhưng lại là lần đầu tiên mở hộp báo. Lương Tiểu Ý có chút ự giễu nở nụ cười, không nghĩ tới lần đầu tiên tổ chức họp báo của Lương Tiểu Ý cô lại bởi vì làm sáng tỏ ác danh làm màu.
Lúc còn ở Mỹ, bao nhiêu tòa soạn uy tín muốn thực hiện cuộc phỏng vấn độc quyền với cô, toàn bộ đều bị từ chối. Không nghĩ tới, ngày hôm nay lại phải tổ chức cuộc họp báo như thế này ở đây.
“Đầu tiên, là đương sự của toàn bộ sự việc, Lương Tiểu Ý tôi cảm ơn mọi người đã bớt thời gian để tới đây. Liên quan tới những lời đồn đãi về tôi, chuyện khác tôi không nói nhiều, mời mọi người xem thứ này”
Lương Tiểu Ý vừa nói xong, Lục Trầm thân là trợ thủ tạm thời liền lấy ra một chồng sổ ghi chép bằng da màu đen.
Mọi người có mặt tại hiện trường không hiểu gì hết, họ lấy ra nhiều sổ ghi chép như vậy làm gì?
Lương Tiểu Ý gật đầu với Lục Trầm, Lục Trâm đem tất cả sổ ghi chép đã được sắp xếp tốt, lần lượt mở ra.
Theo động tác của anh ta, Lương Tiểu Ý nói : “Mỗi một quyển sổ ghi chép ở đây đều ghi chép lại tư liệu của các bệnh nhân mà tôi đã cứu giúp, cùng với những ghi chép căn cứ tình trạng của từng bệnh nhân của tôi”
Lương Tiểu Ý đưa mắt nhìn về phía đám đông: “Thân là bác sĩ, không được tùy ý để lộ tư liệu của bệnh nhân. Như vậy, chúng ta bỏ qua tư liệu của bệnh nhân, mời mọi nhìn trực tiếp nhìn vào những ghi chép căn cứ vào các bệnh nhân, tài liệu tham khảo, phương án phẫu thuật được liệt kê ra.
Nếu như sau khi đã xem xong những thứ này, vẫn còn có người nói Lương Tiểu Ý tôi thân là bác sĩ, giúp người nghèo chưa bệnh là làm màu, vậy thì tôi không còn gì để nói, tôi cũng sẽ ngay tại chỗ này xin lỗi những bệnh nhân cùng người nhà tự xưng là bị tôi đối xử lạnh lùng hà khắc, đồng thời cam kết sẽ không tiếp tục cầm dao phẫu thuật nữa”
Vừa dứt lời, toàn trường lập tức sôi trào, chẳng ai dám tin tưởng nữ chính của vụ tai tiếng trước mặt này lại có thể thề độc một cách dứt khoát như vậy.
Lúc ban đầu, họ vẫn còn cho rằng đây là một màn kịch khác.
Tiếp đó bọn họ từng người một đứng dậy, xếp hàng ngay ngắn, đi đến trước bàn phát ngôn của cuộc họp báo. Sau khi bọn họ tận mắt nhìn thấy từng quyển sổ ghi chép chỉ chít chữ, bọn họ không còn kín đáo phê bình cô nữa.
Thậm chí có những người vẫn chưa tin, cẩn thận hơn còn lật xem từng quyển sổ ghị chép một. Một quyển sổ ghi chép dày bảy tám chục trang, ngoại trừ tình trạng bệnh của bệnh nhân ở phần đầu họ không xem được, những phần khác đều đọc rõ ràng.
Tuy rằng có rất nhiều thuật ngữ y học bọn họ đọc không hiểu, nhưng những quyển sổ ghi chép kín chữ, những phương pháp được liệt ra nhằm vào bệnh tình của bệnh nhân, thậm chí phướng án phẫu thuật của một bệnh nhân trong số đó lên đến bảy loại!
Hơn nữa mỗi một phương án, Lương Tiểu Ý đều dùng những loại bút mực khác nhau, bên cạnh các phương án ghi chép lại ưu điểm và nhược điểm của chúng.
Thêm vào đó điều càng đáng quý là, đám phóng viên phát hiện, toàn bộ những ưu điểm và nhược điểm Lương Tiểu Ý ghi lại dành riêng cho bệnh nhân…
Cũng có thể nói thân là bác sĩ, điều đầu tiên mà cô cân nhắc tới là an nguy của bệnh nhân và tác dụng phụ sau phẫu thuật, hoàn toàn bỏ qua chuyện nếu cô sử dụng phương án phẫu thuật này cô sẽ phải kiên trì đứng trước bàn mổ bảy tám tiếng đồng hš Nhìn đến cuối cùng, ánh mắt mỗi một người ở đây nhìn về phía Lương Tiểu Ý đều thấp thoáng sự kính phục.
Bỏ tiền bỏ sức, việc phí công không có lợi, một khi phẫu thuạt thất bại còn sẽ rước vào người phiền toái cùng với tranh chấp không cần thiết, vị “bác sĩ làm màu” này vậy mà lại suy nghĩ cẩn thận vì mỗi bệnh nhân như vậy.
Không cần Lương Tiểu Ý nói, sau khi những người này nhìn thấy những sổ ghi chép chỉ chít chữ này đều đã hiểu rõ để viết được những quyển sổ ghi chép có thể so với giáo án y khoa này, Lương Tiểu Ý đã phải tốn bao nhiêu thời gian nghiên cứu, tìm tài liệu, cân nhắc.
Tô Lương Mặc ngồi bên cạnh Lương Tiểu Ý, khi anh nhìn thấy những quyển sổ ghi chép đó, trong lòng nảy ra một cảm xúc khó giải thích bằng lời.
Tuy rằng anh biết Lương Tiểu Ý đối với bệnh tật của những bệnh nhân xa lạ kia có bao nhiêu cẩn thận, nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy từng quyển ghi chép bệnh tình đầy chấn động kia, Tô Lương Mặc vẫn bị kinh động!
Hóa ra vào những buổi tối anh đã ngủ say, người con gái này vẫn còn ở thư phòng chăm chỉ làm việc!
Trong nhất thời, Tô Lương Mặc cảm thấy cực kỳ chán ghét những người đã lấy ơn báo oán kia.
Cũng trong lúc này, những bệnh nhân nghe nói Lương Tiểu Ý muốn tổ chức họp báo ở bệnh viện kia đồng thời gọi điện thoại đến. Cuộc họp báo này trực tiếp này cũng đồng thời được truyền đến TV của ngàn vạn gia đình.