Người Cầm Quyền

chương 873: lý luận đại biểu gây tiếng vang lớn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Hàn Đông quay về chỗ ngồi của mình, nhìn xuống những khuôn mặt có phần kích động phía bên dưới, trong lòng thầm nghĩ: “Ánh mắt của quần chúng đều sáng rực, điều này có thể nghe thấy thông qua tiếng vỗ tay của họ.”

Lúc này chủ trì hội nghị - Trưởng ban thư ký Thành ủy Dương Lợi Đông mời Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp lên phát biểu quan trọng.

Lam Nghiệp đứng lên, trong hội trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay. Nhưng tiếng vỗ tay này đương nhiên không được nhiệt liệt như trước.

Vương Vĩnh Ninh quay đầu liếc Hàn Đông một cái, trong lòng thầm nghĩ: “Hàn Đông phát biểu như vậy, phỏng chừng muốn khiến Lam Nghiệp ngồi không yên đây, lần này vốn dĩ Lam Nghiệp kêu tất cả Ủy viên thường vụ tập trung tới đây, chính là để làm suy yếu sức ảnh hưởng của Hàn Đông, nhưng bây giờ xem ra, chỉ e phần phát biểu của Hàn Đông rất nhanh sẽ dẫn tới tiếng vang không hề nhỏ, không chỉ giới hạn ở thành phố Ninh Hải, e là sẽ hình thành tiếng vang lớn trên cả nước.”

Nghĩ tới đây, Vương Vĩnh Ninh bất giác thở dài, “Hàn Đông, tên tiểu tử này đúng là không cam chịu sự êm ả, hắn có vẻ không chịu sự chèn ép của Lam Nghiệp, vì vậy dứt khoát đã làm là làm cho vang dội, bài phát biểu lần này, hắn nhất định sẽ thông qua lần trước thể hiện ra, đến lúc đó sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người.”

Lại nghĩ tới cái người phía sau mình, tuổi tác cũng ngang tuổi Hàn Đông, hiện tại tuy mới chỉ là cán bộ cấp Giám đốc sở, nhưng dựa vào bối cảnh phía sau của gã, thêm một thời gian nữa thôi, nhất định sẽ trở thành cán bộ cấp Thứ trưởng.

“Nhà họ Tô và nhà họ Hàn, vốn đã tồn tại quan hệ cạnh tranh, nay lại vì quan hệ của lớp trẻ, sự cạnh tranh lẫn nhau càng trở nên kịch liệt. So sánh mà nói, Hàn Đông cao tay hơn một chút, từ lúc bắt đầu làm ở tỉnh Tây Xuyên, hắn đã làm ra rất nhiều việc thu hút sự chú ý của mọi người, khiến cho người ta có cảm giác hắn thật ưu tú, thật bất ngờ, xem ra uy thế phát triển có vẻ tốt hơn Tô Xán một chút, nhưng chốn quan trường thay đổi bất ngờ, đắc ý nhất thời, không thể nói chắc anh ta sẽ cười cho tới phút cuối. Đem ra so sánh với Hàn Đông, Tô Xán khiêm tốn, trầm ổn hơn nhiều, tuy bề ngoài khí thế không bằng Hàn Đông, nhưng lại hơn ở một chữ “ổn”, hơn nữa cũng đang trong quá trình không ngừng tiến bộ.”

Ngoài ra, trong lòng Vương Vĩnh Ninh, tuy hiện tại ông cụ Hàn có sức ảnh hưởng lớn nhất trong thế hệ lão thành Trung Hoa, nhưng ông cụ Tô cũng giống như cây kim giấu trong đám bông, cũng chẳng phải dễ đối phó như vậy.

Sự cạnh tranh giữa hai ông cụ này, nhất thời không thể phân ra thắng bại.

Chỉ có thời gian mới có thể đưa ra phán đoán chính xác nhất, hai người bọn họ, ai là người sống thọ hơn, người đó mới là kẻ thắng cuộc.

“Ông cụ Hàn hình như lớn hơn ông cụ Tô tuổi, tuy tuổi chẳng là gì, nhưng đối với người cao tuổi như họ, lại là sự khác biệt vô cùng lớn. Tới lúc đó đừng nói ông cụ Tô sống thọ hơn ông cụ Hàn năm, dù cho thọ hơn , năm cũng có ý nghĩa rất lớn, đối với dòng họ họ Tô mà nói, nhất định là chuyện tốt cực lớn. ”

Dù Vương Vĩnh Ninh biết, một người có thể sống bao lâu, là chịu ảnh hưởng từ rất nhiều nhân tố, ví dụ như tâm trạng là một phương diện vô cùng quan trọng, chứ không nhất định là người nhiều tuổi hơn thì sẽ đi trước. Nhưng Vương Vĩnh Ninh đứng trên lập trường của nhà họ Tô, ông ta đương nhiên sẽ lược bỏ các nhân tố khác, chỉ đem tuổi tác lớn nhỏ ra để cân đo xem trong hai vị nguyên lão, ai sẽ là người sống lâu hơn.

Bài phát biểu của Lam Nghiệp dường như chẳng có bất cứ ý tưởng mới nào, tuy cả bài phát biểu nghe có vẻ không chê vào đâu được, nhưng cũng có vẻ chẳng biểu đạt được ý gì thực sự.

Đây có thể nói là những lời vô nghĩa được cô đọng ở cấp độ cao, cũng không phải người bình thường có thể viết ra được như vậy, có thể thấy bộ máy Thư ký của Lam Nghiệp cũng không tệ.

Lam Nghiệp phát biểu xong, trong phòng họp vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nhưng dù có thế nào cũng không thể đem ra so với tiếng vỗ tay trước đó, dường như khi nãy Hàn Đông phát biểu, mới là lời phát biểu của nhân vật số một Thành ủy, còn Lam Nghiệp chỉ là nhân vật thứ hai thôi vậy.

So sánh như vậy, trong lòng Lam Nghiệp rất chi là khó chịu.

Nhưng ông ta vẫn thản nhiên như cũ, thông qua tiếp xúc, cân nhắc trong thời gian qua, Lam Nghiệp biết được Hàn Đông không phải là người dễ đối phó, bản thân ông ta phải thận trọng hơn một chút, biết cơ hội chắc chắn đánh thắng thì mới ra tay.

“Bài phát biểu của Hàn Đông, có một chút không thống nhất với tinh thần của Trung ương, tới lúc nếu hắn tuyên truyền rộng rãi, nhất định sẽ dẫn tới sự bất mãn của một số lãnh đạo, đó chính là lúc ta ra tay.” Trong lòng Lam Nghiệp thầm nghĩ.

Tiếp theo, mọi người tham dự hội nghị nghỉ ngơi phút, thì chính thức bắt đầu phân tổ hội nghị tọa đàm.

Các vị Ủy viên thường vụ tham dự hội nghị, mỗi người tham gia thảo luận với một nhóm nhỏ, đến lúc đó các vị Ủy viên thường vụ Thành ủy lại hội ý một lần nữa, tập trung tình hình các phương diện, rồi sau do Ban Tuyên giáo Thành ủy tiến hành tổng kết, đăng báo, tuyên truyền.

Hàn Đông tham gia tọa đàm với tổ thứ , hắn vừa đi vào phòng họp, bên trong liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Những người vốn đang ngồi cười nói ở đó, toàn bộ đều ngừng lại, vừa vỗ tay vừa nhìn chăm chú.

Hàn Đông mỉm cười thăm hỏi, ngồi vào vị trí của mình, chủ trì hội nghị lần này là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Diệp Văn Cường, đó là một người đàn ông trung niên đeo một cặp kính gọng đen cỡ lớn, mang phong thái trầm ổn, cẩn thận của đại đa số nhân viên là việc ở văn phòng. Đầu tiên, ông ta mời mọi người vỗ tay nhiệt liệt để chào mừng Chủ tịch thành phố Hàn Đông tới tham gia hội nghị tọa đàm, sau đó ông ta giới thiệu qua một chút về những người tham gia hội nghị tọa đàm, tổng cộng có mười tám người, trong đó có ba người là quản lý cấp cao của doanh nghiệp nhà nước trong thành phố, ngoài ra có một nửa số còn lại là cán bộ cấp trung của doanh nghiệp nhà nước, số còn lại là cán bộ tầng cơ sở, trong đó Đảng viên chiếm %, người không thuộc Đảng chiếm %.

- Các vị, xin một tràng pháo tay nhiệt liệt để chào mừng Chủ tịch Hàn phát biểu.

Tiếng của Diệp Văn Cường nồng nhiệt nói.

Những người đang ngồi đều bắt đầu vỗ tay nhiệt liệt.

Đặc biệt là một số người ở cấp cơ sở, bình thường đừng nói là có thể gặp mặt Chủ tịch thành phố, ngay cả Chủ tịch huyện, Chủ tịch quận cũng chưa từng tiếp xúc ở cự ly gần như vậy, hiện tại thấy vẻ mặt Hàn Đông cười ôn hòa, biểu hiện vô cùng giản dị, gần gũi, trong lòng mọi người vừa thích thú, vừa có chút căng thẳng.

- Vị Chủ tịch thành phố này nhìn trẻ hơn trên ti vi nhiều quá.

Trong lòng vài người thầm nghĩ, đều là những người ngày thường tương đối quan tâm tới chính trị của thành phố Ninh Hải, nhìn thấy hình dáng của Hàn Đông trên ti vi, so với hiện thực, ấn tượng đầu tiên của bọn họ là Hàn Đông quá trẻ tuổi.

Hàn Đông xua xua tay, nói:

- Tôi thì không nói nữa, hôm nay tới đây chủ yếu là để nghe các đồng chí nói chuyện, tôi có mang theo tai, bút và sổ. Nhân vật chính ngày hôm nay là các vị, chứ không phải tôi.

Thấy thái độ của Hàn Đông khá kiên quyết, Diệp Văn Cường cũng không nói nhảm thêm, liền nói:

- Chủ tịch Hàn thực lòng muốn nghe các đồng chí nói lên những lời từ trong tâm mình, nói thật hết ra, tiếp theo chương trình hội nghị tọa đàm, mời mọi người thoải mái phát biểu ý kiến, thoải mái biểu đạt cách nhìn và ý kiến của bản thân…

Đợi Diệp Văn Cường làm xong công tác động viên, trong phòng họp tạm thời rơi vào trạng thái trầm lắng, tuy Hàn Đông rất hòa khí, cũng kêu mọi người có gì cứ nói ra, nhưng ai lại dám thật thà mà nói hết ra chứ.

Ở Trung Hoa, dân chúng bình thường luôn có cảm giác sợ sệt sâu sắc đối với tầng lớp cán bộ, đó cũng là ảnh hưởng của tư tưởng tiêu chuẩn quan chức hàng mấy ngàn năm của Trung Hoa. Hiện tại vẫn còn ảnh hưởng tới hầu hết quần chúng, Hàn Đông là cán bộ cấp Thứ trưởng, trong số những người ở đây, quả thực là địa vị cao ngất, hiện tại tuy biểu hiện của hắn rất hòa nhã, nhưng chẳng có ai dám làm càn.

Qua một hồi, một quản lý cấp cao của một doanh nghiệp nhà nước chủ động giơ tay phá tan bầu không khí im lặng, có lẽ anh ta cũng muốn thể hiện một chút trước mặt Hàn Đông. Bla bla…nói một hồi, hơn nữa xem điệu bộ có lẽ đã có chuẩn bị từ trước, nói năng đâu ra đó.

Hàn Đông yên lặng lắng nghe, trong tay cầm bút nhưng lại chẳng ghi chép gì, vì cái anh chàng này nói nhiều như vậy, nhưng hoàn toàn là lời rỗng tuếch, đây chẳng phải là lời mà Hàn Đông muốn nghe.

Nhẫn nại nghe cho hết những gì người này nói, Hàn Đông thản nhiên nói:

- Ừ! Cũng không tệ, nói được không ít, tôi thấy thế này, không khí tạm thời có phần trầm lắng, để mọi người có thể nói hết những điều suy nghĩ trong lòng, chúng ta dùng một phương pháp mới, mỗi người một trang giấy trắng, các vị có thể viết những suy nghĩ, kiến nghị, ý kiến của mình lên trên giấy mà không cần ghi tên, đến lúc đó giao lại cho tôi, sau khi tôi xem xong sẽ lần lượt trả lời, thế nào?

Nhân viên nghe thấy vậy, nhanh chóng đi tìm bút và giấy, đưa cho mỗi người một cặp.

Hàn Đông nói:

- Được rồi, bây giờ mọi người đều có giấy và bút rồi, mọi người vừa viết vừa nói chuyện, thế này nha, từ vị thứ nhất bên tay trái bắt đầu, mọi người căn cứ thứ tự tùy ý nói chuyện.

Thông qua phương thức này, hội nghị tọa đàm đã thu được hiệu quả tốt đẹp, từ việc phân tích tình hình từ những gì thu thập được, trong các doanh nghiệp nhà nước, điều mà mọi người quan tâm nhất chính là mối quan hệ giữa quản lý doanh nghiệp và tầng cấp chính trị, nói một cách phổ biến một chút, chính là bầu không khí quan liêu trong doanh nghiệp quá nghiêm trọng, điều này rất bất lợi đối với sự phát triển và quản lý doanh nghiệp.

- Doanh nghiệp nhà nước không phải tới bây giờ mới tồn tại vấn đề như vậy, xét từ mức độ lớn mà nói, đây là vấn đề của thể chế, đây cũng là vấn đề cần phải giải quyết trong công tác cải cách doanh nghiệp nhà nước mà chúng tôi đang tiến hành…

Hàn Đông đem những vấn đề tập hợp lại, cái nào có thể trả lời ngay, thì đều trả lời. Có một số vấn đề không thể giải quyết ngay tại đây, cũng hứa sẽ cho các bộ phận có trách nhiệm liên quan đi xử lý.

Đương nhiên, đối với vấn đề thể chế quản lý được mọi người quan tâm nhất, đó chẳng phải chuyện có thể giải quyết ngay tức khắc, Hàn Đông chỉ có thể bày tỏ bản thân hắn sẽ nghiêm túc suy nghĩ, tận sức đưa ra câu trả lời khiến mọi người hài lòng nhất.

Nhìn qua người phát biểu đầu tiên, trong lòng Hàn Đông bỗng nảy ra một ý tưởng rất hay, nói không chừng sẽ có tác dụng hỗ trợ nhất định tới việc giải quyết vấn đề này.

“Hiện tại cán bộ lãnh đạo của doanh nghiệp nhà nước, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo chủ chốt, đều là do ban ngành chính phủ bổ nhiệm, như vậy, bọn họ nhất định sẽ luôn chăm chú nhìn vào các lãnh đạo chính phủ, chứ không phải nhìn xuống bên dưới, vậy thì nếu như tầng quản lý của doanh nghiệp nhà nước, thực hiện tuyển chọn trực tiếp người trong doanh nghiệp, tình hình có phải là sẽ tốt hơn không. Tuyển trực tiếp, quyền phát ngôn của mỗi nhân công tuy là rất nhỏ, nhưng nếu hội tụ lại thì thật không nhỏ chút nào, hơn nữa lựa chọn nhân viên quản lý từ thấp tới cao như vậy, sẽ càng có lợi cho việc cải thiện bầu không khí của các doanh nghiệp nhà nước.”

Hàn Đông cảm thấy cái này cũng có thể thử xem, trước tiên cứ làm thử một, hai nơi thí điểm rồi nói sau, nói không chừng đối với việc cải cách doanh nghiệp mà nói lại là một đổi mới không tồi.

“Chỉ có điều, chuyện này nhất định phải có sự ủng hộ của Lam Nghiệp mới được, nếu không, khó mà đạt được hiệu quả.” Hàn Đông suy nghĩ một lát, chỉ e Lam Nghiệp sẽ chẳng dễ dàng để mình được như ý.

Suy nghĩ một hồi, Hàn Đông quyết định không nghĩ tiếp nữa, nếu thật sự không được, có thể thí điểm ở quận Nghiệp Châu trước, tìm một doanh nghiệp nhà nước nhỏ một chút để thử, có hiệu quả rồi thì mới nghĩ cách mở rộng thí điểm trên toàn thành phố.

Thông qua hội nghị tọa đàm này, Hàn đông tiến thêm một bước cảm giác được, ở trong doanh nghiệp nhà nước, cán bộ Đảng viên nếu muốn chân chính làm được đại biểu trên cả ba phương diện, vậy thì ngoài việc gia tăng kiến thiết của bản thân ra, còn cần phải giữ được cân bằng, phát huy tác dụng giám sát đông đảo cán bộ công nhân viên, và có thể khiến đông đảo công nhân viên có quyền phát ngôn nhất định, để họ có thể thông qua hình thức bỏ phiếu, chọn lựa ra lãnh đạo thích hợp.

Hàn Đông cảm thấy đây là một ý tưởng không tồi; tam giảng, đại biểu ba phương diện không phải chỉ là vài câu nói suông, mà có ý nghĩa chỉ đạo vô cùng to lớn, và có địa vị rất quan trọng trong nền kinh tế chính trị của doanh nghiệp nhà nước Trung Hoa, nếu phát huy tác dụng đại biểu tiên tiến của cán bộ Đảng viên trong các doanh nghiệp nhà nước, là một đề tài đáng được nghiên cứu sâu rộng.

Sau khi kết thúc hội nghị tọa đàm, Hàn Đông liền kêu Vương Lập Bình tới, đem nhiệm vụ này giao cho anh ta, với trình độ của Vương Lập Bình, viết ra một bài văn có chất lượng cao, thì chẳng phải vấn đề to tát gì.

Vương Lập Bình nhân cơ hội này, đem bản thảo ghi chép những lời phát biểu của Hàn Đông ra, để sau khi Hàn Đông kiểm tra , sẽ chuẩn bị giúp hắn gửi đi.

- Chủ tịch thành phố, tôi cảm thấy tinh thần phát biểu của anh, tất yếu phải để mọi người học hỏi, chứ không chỉ bó hẹp trong phạm vi thành phố Ninh Hải.

Vương Lập Bình nghiêm túc nói.

Hàn Đông mỉm cười, nói:

- Làm gì mà khoa trương dữ vậy, đó cũng chỉ là lới nói từ một phía của tôi thôi.

Vương Lập Bình thấy Hàn Đông không có ý phản đối anh ta gửi bản thảo đi, trong lòng có nền tảng, sau khi quay về, liền đem bài văn chỉnh sửa một lượt, sau đó lại mời Hàn Đông xem qua, rồi mới chuyển phát nhanh gửi đi.

Sau ba ngày, bản nhật báo lý luận Trung Hoa liền đăng toàn văn bài phát biểu của Hàn Đông.

Ngay lập tức, một số dòng báo chính cũng đều truyền tải tới tấp.

Dù sao trước đây Hàn Đông cũng từng phát biểu qua mấy bài rất có trọng lượng, thêm vào đó hiện tại Hàn Đông đã là cán bộ cấp Thứ Trưởng, hơn nữa còn là cán bộ cấp Thứ trưởng trẻ tuổi nhất, vì vậy người chú ý cũng rất nhiều.

Đối với các giải pháp đề xuất của Hàn Đông, khi mới bắt đầu còn có vài người bác bỏ, nhưng dần dần lại bị tiếng nói tán đồng và phù hợp che lấp đi.

Liên tiếp một tuần, các tờ báo lớn của Đảng đều tiến hành thảo luận một cách nhiệt liệt đối với lý luận đại biểu mà Hàn Đông đề ra nhằm vào hoạt động tam giảng, cho rằng đây là quy nạp sâu sắc nhất về giáo dục tam giảng từ trước đến nay, là một tổng kết lý luận của Trung Hoa hóa chủ nghĩa Mark.

“Sao phản ứng lại mạnh mẽ đến vậy chứ.”

Sáng ngày , Hàn Đông vừa bước vào văn phòng, liền xem qua báo chí trước, hiện các bài viết thảo luận liên quan tới “Đại biểu luận” do mình đề ra có vài bài như trước, trong lòng không khỏi dâng lên sự cảm khái.

Hắn cũng bị những chuyện phát sinh khiến cho nghi hoặc, lẽ ra một bài viết như vậy, dẫn tới thảo luận, cũng là điều có thể hiểu được, nhưng trận chiến hiện tại, dường như hơi lớn quá, Hàn Đông lại thầm có chút lo lắng, điều này chỉ e sẽ khiến cho một số người không vui.

Tiếng điện thoại di động vui tai vang lên, khiến Hàn Đông đâng trong trạng thái trầm tư chợt bừng tỉnh, lấy điện thoại ra xem, thì ra là điện thoại từ nhà gọi tới, không cần đoán cũng biết, nhất định là điện thoại của lão thái gia, trong lòng Hàn Đông chẳng hề căng thẳng.

Truyện convert hay : Xuyên Nhanh Công Lược: Nữ Xứng Có Độc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio