Các ủy viên thường vụ Tỉnh ủy lúc này mỗi người một tâm trạng, thời gian gần đây Hàn Đông đã làm không ít chuyện lớn ở tỉnh Giang Việt.
Lần trước vì việc tố cáo mà cuộc họp ủy viên thường vụ đã thảo luận một hồi, sau đó báo cáo cho Ủy ban kỷ luật trung ương, kết quả ban kỷ luật điều tra làm cho các ủy viên trong lòng rất lo lắng.
Không điều tra thì không biết, điều tra một chút lại làm các ủy viên giật mình kinh ngạc, tiền Hàn Đông thu được làm họ khó có thể tưởng tượng được, bối cảnh sau lưng Hàn Đông cũng vượt xa sự suy nghĩ của bọn họ.
Nghe nói vì chuyện này mà một vị lão làng trong trung ương tỉnh có chút không hài lòng với tỉnh Giang Việt, mà vị lão làng này lại không phải là ông ngoại Dư Kiện Hưng của Hàn Đông.
Điều này càng làm cho mọi người kinh ngạc, nói cách khác mấy vị ủy viên ở trung ương ngoài Dư Kiện Hưng chủ nhiệm ủy ban kỷ luật chắc chắn là ủng hộ Hàn Đông, mặt khác còn có ủy viên thường vụ cũng ủng hộ Hàn Đông.
Một cán bộ cấp thứ trưởng nhỏ nhận được sự chú ý của một vị ủy viên trung ương, điều này truyền đi quả thực làm người ta hoảng sợ.
Cũng chính vì như vậy mà mọi người đều biết bí thư tỉnh ủy Tào Hoành vị thời gian này sống không tốt lắm, chỉ nhìn sắc mặt bình thường của anh là biết rồi.
“Nếu không, tỉnh ủy sao phải giao lưu đón tiếp Hàn Đông tử tế, đây cũng tính là một sự bồi thường đối với Hàn Đông.
Ủy viên thường vụ, bí thư Đảng ủy Âu Dương Hiên trong lòng nghĩ thầm, trong cuộc họp thường vụ trước y rõ ràng phản đối cuộc điều tra của Hàn Đông, đây không chỉ là vì anh đứng ở phía của Nguyên Hằng Kiện mà Hàn Đông và Nguyên Hằng Kiện quan hệ rất tốt.
Mặc dù anh không tiếp xúc gì với Hàn Đông nhưng cũng thường tìm hiểu và phân tích Hàn Đông, anh cho rằng Hàn Đông không phải là người như vậy, không thể vì thù oán cá nhân mà gây áp lực lên doanh nghiệp tư nhân đang phát triển tốt, cho nên hắn nhằm vào tập đoàn Viễn Đại chắc chắn là có lý do và nguyên nhân của nó, còn về vấn đề Hàn Đông nhận hối lộ là không thể nào, phải biết rằng mặc dù không ít cái gọi là Thái tử đảng rất kiêu ngạo, rất tham lam nhưng nếu thực sự Thái tử đảng lập chí phát triển trong thể chế thì họ cũng rất chú ý đến hình tượng của bản thân mình, không thể nào mà vì tiền mà hủy hoại tương lai. Hàn Đông đã phát triển trong thể chế tới bây giờ, trên con đường làm ra được nhiều thành tích như vậy phải giữ thật tốt, là tên ngốc cũng có thể nhìn ra tiền đồ của Hàn Đông đang bừng sáng, hắn làm sao có thể nhận một khoản tiền hối lộ thậm chí còn mang trên cổ tay.
Chẳng qua sự phản đối của Âu Dương Hiên không có hiệu quả gì, dù sao trong tỉnh rất nhiều người đều có cách nghĩ của riêng mình, cũng không ít người thấy Hàn Đông khó chịu, còn có một số người thậm chí hi vọng Tào Hoành vị trong việc này bị thiệt thòi.
“Ngoại trừ bí thư Tào có chút buồn bực, chỉ sợ Lam Nghiệp trong lòng cũng không dễ dàng gì, bí thư thành ủy kiêm ủy viên thường vụ tỉnh ủy, gặp được chủ tịch thành phố như Hàn Đông vậy, cũng đủ anh ta uống một bình rượu rồi.”
Âu Dương Hiên trong lòng nghĩ thầm.
Hàn Đông phát biểu khoảng phút, sau đó bí thư Tỉnh ủy Tào Hồng liền lên phát biểu, ông khẳng đinh cách làm của thành phố Ninh Hải, sau đó đưa ra yêu cầu rõ ràng với toàn tỉnh.
Hàn Đông ngồi phía dưới trong lòng rất bình tĩnh, kinh nghiệm giao lưu thực sự chỉ là một cái đi ngang qua, tác dụng chân chính là sự trọng dụng của lãnh đạo, chỉ cần lãnh đạo cấp trên trọng dụng thì cán bộ cấp dưới mới có thể làm việc một cách nghiêm túc.
Chỉnh đốn ngành giải phóng mặt bằng, vốn là việc dính líu tới lợi ích của các nơi, lãnh đạo các thành phố, huyện thị đương nhiên cũng biết đạo lý này cho nên mặc dù biết có vấn đề nhưng đều không thể theo đuổi, dù sao để có chiến tích thì cần số nhà đầu tư kia ra tay, mà không phải là chống lưng cho nhân dân bị xâm hại lợi ích, nếu xuất hiện trường hợp thay nhân dân ra mặt khiến nhà đầu tư thiệt thòi, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới môi trường đầu tư của một địa phương, đối với việc lôi kéo nhà đầu tư thì không có lợi, đây chính là lý do các cấp chính phủ vẫn biểu hiện bên ngoài thì tốt nhưng thực tế thì kém về việc này.
Đương nhiên rồi, bây giờ tỉnh ủy có trình độ coi trọng cao rồi, tình hình có chút biến chuyển tốt, còn về hiệu quả thực tế như thế nào thì rất khó nói.
Tóm lại ở Trunh Hoa, trên có chính sách dưới dùng đối sách, trừ phi thực sự cứng rắn hoặc là người chấp hành vì dân phục vụ cái gì cũng vì nhân dân, nếu không cục diện đánh một chút là chiết khấu thì khó mà tránh được.
“Sự việc tập đoàn Viễn Đại có thể gây chú ý tới ngành giải phóng mặt bằng toàn tỉnh, điều này đã đủ rồi.”
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm
“Còn muốn tác dụng nhiều hơn đó cũng không quá hiện thực, dù sao xã hội bây giờ kinh tế phát triển, dưới điều kiện tiên quyết rất nhiều việc không như người ta mong muốn.”
Khoảng rưỡi hội nghị kết thúc.
Buổi trưa mọi người ở nhà khách ủy ban nhân dân tỉnh dùng cơm.
Hàn Đông và Tạ Hồng Quân ngồi cùng một bàn, hai người đều không ngồi cùng phó chủ tịch tỉnh mà ngồi cùng mấy vị lãnh đạo khác.
- Chủ tịch Hàn tôi mời anh một ly, kinh nghiệm của thành phố Ninh Hải đáng để chúng tôi học tập.
Bí thư thành ủy thành phố Chu Thủy - Trịnh Sơn Giai đứng lên nói giọng khen ngợi.
Sắp tới giờ đi làm nên không chuẩn bị rượu trắng mỗi bàn chỉ là hai bình rượu đỏ nhỏ mà thôi.
Hai người Hàn Đông và Tạ Hồng Quân mặc dù đều là chủ tịch thành phố nhưng lại cán bộ cấp phó tỉnh vì thế các cán bộ cấp giám đốc sở đang ngồi đều rất khách khí với họ.
Hàn Đông và anh đụng ly một cái cười nói:
- Bí thư Trịnh quá khen rồi, mọi người học tập lẫn nhau mà.
Chủ tịch thành phố bí thư thành ủy của thành phố cấp là cán bộ thực quyền trong tỉnh cho nên mặc dù cấp bậc của họ có khác một chút, nhưng Hàn Đông cũng vẫn rất khách khí, dù sao họ cũng không thuộc người Hàn Đông quản.
Những người khác cũng thay phiên nhau mời rượu Hàn Đông, có thể kết bạn cùng cán bộ cấp thứ trưởng trẻ tuổi như Hàn Đông thì tất cả mọi người ngồi đây đều muốn làm.
Ăn cơm xong mọi người không về ngay, mà hẹn nhau tìm một nơi để uống trà, mọi người cũng khó có cơ hội tụ tập với nhau như thế này đương nhiên phải năm lấy cơ hội này để giao lưu.
Đương nhiên rồi, chủ tịch thành phố, bí thư thành ủy đang ngồi, mục tiêu chủ yếu vẫn là Hàn Đông, tiếp đến là Tạ Hồng Quân, dù sao nếu so sánh thì Hàn Đông có tiềm lực phát triển hơn, tiền đồ hơn, quan hệ tốt với hắn có tác dụng rất lớn.
Hàn Đông cũng vui vẻ kết bạn với mấy người, cùng uống trà, đối với mấy người này có chút quan cảm, đều cho nhau phương thức liên lạc sau này có cơ hội sẽ giao lưu tiếp xúc lâu hơn, có thể nâng cao dần thế lực của mình.
Trên đường trở về Ninh Hải, Hàn Đông gọi điện thoại cho phó chủ tịch tỉnh Tây Xuyên Hồng Tiến Phong.
Hồng Tiến Phong là phó chủ tịch tỉnh được cất nhắc hồi cuối năm ngoái, mặc dù xếp hạng cuối ở ủy ban nhân dân nhưng có thể thăng lên một cấp lên được cấp phó đối với Hồng Tiến Phong mà nói là một việc mà anh chưa hề nghĩ tới khi ở thành phố Vinh châu.
Anh cũng hiểu bản thân có thể lên chức nhanh như vậy chủ yếu là nhờ quen với Hàn Đông, vì thế trong lòng rất cảm kích Hàn Đông.
- Ha ha, chủ tịch Hàn có chỉ thị gì?
Nghe điện thoại Hồng Tiến Phong cười sang sảng nói.
Hàn Đông cười nói:
- Chủ tịch tỉnh nào dám chỉ thị, chủ tịch Hồng, hôm nay tỉnh ta vừa bố trí công tác hỗ trợ vùng phía Tây, thành phố Ninh Hải hỗ trợ A Sơn Châu, tôi muốn chủ tịch Hồng tới tìm hiểu tình hình.
Quan hệ của hai người thân thiết nên không có gì quá khách khí cho nên Hàn Đông nói luôn ý định của mình.
Hồng Tiến Phong rất vui đối với thái độ của Hàn Đông, điều này chứng tỏ Hàn Đông hoàn toàn coi anh như người thân, anh nói:
- Đây là việc tốt, có chủ tịch Hàn hỗ trợ A Sơn Châu chắc chắn sẽ có thời kỳ phát triển cao độ, Đúng rồi tỉnh ủy vừa điều chỉnh một loạt nhân sự, chủ tịch hiện tại của A Sơn Châu là người quen của chủ tịch Hàn, La Lập Thanh anh còn nhớ mà, anh ta từ phó bí thư thành phố Vinh châu được điều tới A Sơn Châu mà.
- Vậy à, vậy tốt rồi.
Hàn Đông nói, trong lòng có chút phấn khởi.
La Lập Thanh hồi đó cũng là được sự giúp đỡ của Hàn Đông mới được từ ủy ban kế hoạch tỉnh điều lên làm phó chủ tịch thành phố, sau này khi Hàn Đông làm bí thư thành ủy Vinh Châu La Lập Thanh càng thân hơn, Hàn Đông đối với năng lực làm việc của anh rất hài lòng, khi Hàn Đông rời tỉnh Tây Xuyên La Lập Thanh là ủy viên thành ủy phó bí thư Vinh Châu, bây giờ có thể làm chủ tịch thành phố cũng là phát triển không tồi.
Chủ tịch thành phố A Sơn Châu do anh đảm nhiệm điều này làm Hàn Đông có thêm niềm tin vào công tác hỗ trợ.
Hồng Tiến Phong cảm thán nói:
- Chủ tịch Hàn, thuộc hạ năm đó của anh bây giờ đã phát triển tốt, khi nào thì anh về lại tham quan một chuyến.
Câu nói này của anh là từ trong lòng, mặc dù Hàn Đông đã rời Vinh Châu một thời gian rồi nhưng năm đó người quan hệ với Hàn Đông khá thân, bây giờ phát triển rất tốt, sức tưởng tượng của tỉnh Tây Xuyên không thể khinh thường.
Mặc dù quan viên cấp thứ trưởng hiện nay chỉ có một người là Hồng Tiến Phong nhưng đảm nhiệm nhân vật số một ủy viên và ủy ban nhân dân của các thành phố có mấy người.
Thậm chí Hồng Tiến Phong đã nghĩ rồi, nếu có một ngày Hàn Đông quay về tỉnh Tây Xuyên nhậm chức thì sẽ có một số lượng lớn những người này ủng hộ, sức ảnh hưởng của các thành phố ở dưới của hắn thậm chí so với đại bộ phận các lãnh đạo tỉnh ủy đương nhiệm bây giờ còn lớn hơn nhiều, nếu hắn kinh doanh tốt thì cục diện có thể khách quan hơn.
Hàn Đông nói:
- Tôi bây giờ cũng không tự chủ được, biết mọi người phát triển tốt tôi cũng vui thay.
Thời gian gần đây, Hàn Đông bận việc của thành phố Ninh Hải, nên ít liên lạc với bạn bè thuộc hạ cấp dưới của tỉnh Tây Xuyên, nhưng tình cảm không hề phai nhạt mà liên quan tới việc thăng chức của một số người Hàn Đông cũng biết, cũng thấy vui trong lòng, dù sao mấy người này cũng là thuộc hạ của mình tương lai sau này sẽ có ngày dùng đến họ.
Người của Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên, tuổi đều không quá cao, trong đó tuổi của Hồng Tiến Phong là cao nhất nhưng cũng chỉ mới hơn tuổi một chút, những người khác đa số chỉ trên dưới tuổi, cán bộ như vậy chỉ cần có sự hỗ trợ sẽ phát triển rất nhanh.
Truyện convert hay : Hào Môn Người Thừa Kế