White trừng đôi mắt màu đỏ thắm khát máu, đánh quân đoàn không trung cho tơi bời hoa lá!
Nếu như không phải đạn hạt nhân hết, hắn nhất định sẽ giết chết không lọt một tên! Không quản chúng nó giảo hoạt - trốn đi nơi nào!
Ai... White bạo lực mà lật bàn, nghiến răng nghiến lợi - nhìn một chút số lượng đạn trong tay—— toàn tiêu hao hết! SHIT!
Đáng chết, không một lưới bắt hết, còn có ba con cá lọt lưới!
Hai cái hạ xuống ở bên trong Dực quốc, một hạ xuống ở biên giới Phong quốc. Không sai so với dự tính của Blake, hải tộc là quốc gia duy nhất không bị chủ động công kích. Máy móc vốn là ở trên đất bằng chiến đấu khá là hung mãnh, đến hải lý sẽ bị nước biển làm ướt xác ngoài kim loại, động cơ bên trong, ở sâu trong biển không thể nhận được năng lượng từ mặt trời, càng là không được.
Một người máy hạ xuống ở hoang dã hẻo lánh, là địa điểm năm đó chúng nó bí mật dự trữ sau khi trộm dầu! Khắp nơi không người, nó đem cánh tay biến hình thành mỏ khoan, xuyên đến dưới nền đất, tham lam hấp thụ hết số dầu vào cơ thể. Thêm một chút nữa, nó sẽ biến hình thành dạng ẩn hình, đi tăng thêm nhiên dầu cho hai đài người máy khác!
Một đài người máy khác trực tiếp hạ xuống ở quân bộ của Blake. Nó đến làm mặt đất chấn động đáng sợ, tạo ra một hố lớn, hết thảy cửa kính ở quân bộ đều bị chấn động đến mức nát tan!
Tiêu Tiễn ở nhà bếp hoảng sợ một tiếng, chạy đến chỗ San Đạo cùng Tiểu Ly, ôm lấy hai đứa nhỏ giấu ở trong ngực, trong miệng kêu to: "Địa chấn, chạy mau!"
Cái trận địa chấn kia, ít nhất cũng phải cấp trở lên!
"Ạch! Nhà lại không có sụp... Quả nhiên là quân bộ a!" Vừa đi, Tiêu Tiễn còn một bên nhổ nước bọt. Có điều đi tới cửa y mới phát hiện, chỉ có của kính vỡ nát, sau đó bọn quân sĩ ngay ngắn có thứ tự - từ ngay dưới mắt y cất cánh, bay đến địa điểm phát sinh nổ vang...
"Thật giống không phải địa chấn a!" San Đạo từ bên trong khuỷu tay Tiêu Tiễn lộ ra tặc tinh mắt, nhìn một chút phía trên bầu trời, bụi bặm tung bay, nhóc liền rõ ràng là xảy ra chuyện gì...
Đám người máy đã hạ xuống! Hơn nữa lớn mật - hạ xuống ở bên trong quân bộ! Lẽ nào ba ba thất bại? Không thể a! Nhóc rõ ràng vừa sử dụng kính viễn vọng nhìn thấy đám mây hình nấm một đóa lại một đóa màu trắng trên trời, cái kia không thể giả!
"Mau vào đi, bên ngoài nguy hiểm!" Một quan quân nhìn quen mắt chạy tới, đối với Tiêu Tiễn cùng bọn nhỏ hô một câu, lại nóng ruột - cất cánh, đuổi tới đại bộ đội, đồng thời đi vào tiếp viện.
Trên không trung hắn vẫn chưa yên tâm - quay đầu lại hô một câu: "Trở lại trong phòng đi, khóa kỹ cửa, đến phòng dưới đất!"
Hết thảy căn cứ quân bộ, phía dưới đều có phòng dưới đất, tương đương với hầm trú ẩn giống hồi xưa.
Vốn là những quân sĩ này phải bảo vệ Tiêu Tiễn bọn họ an toàn, nhưng tình huống bây giờ có biến, quân bộ khởi động một cảnh báo gấp, hết thảy nhân viên đang làm nhiệm vụ, không phải đang làm nhiệm vụ đều đến nơi tập hợp, lấy tốc độ nhanh nhất. Vì lẽ đó Tiêu Tiễn nơi này phòng bị lõng lẻo.
Tiêu Tiễn một đời từ chưa trải qua tình cảnh hỗn loạn như vậy, tất nhiên có chút kinh sợ. Dù sao năm đó y xem Blake cùng Hổ Vương đối chiến, vẫn tính là cuộc chiến quân tử, trước tiên đàm luận sau lại đánh, có chuẩn bị tâm lý. Nhưng lần này cuồng oanh loạn tạc, quả thực như thế chiến.
Trên trời phát sinh nổ vang như vậy, San Đạo tiểu tử này còn lừa y nói là bắn pháo bông, giữa trưa bắn pháo bông sao?
Lần này càng tệ hơn, trên mặt đất cũng chấn động như địa chấn một hồi. Mà những quân sĩ này còn muốn y trốn trong phòng dưới đất, vạn nhất thật sự chấn động, không phải đè chết ở bên trong?
"Đi thôi, Tiêu Tiễn ba ba, nghe bọn họ!" San Đạo nhéo nhéo cánh tay Tiêu Tiễn, đem y từ trong trầm tư tỉnh lại.
Tiêu Tiễn tâm sự nặng nề - che chở hai đứa nhỏ, nơm nớp lo sợ - trở về buồng trong, trong lòng lo lắng ba trượng phu.
"Còn hiện vào lúc này, Blake ba ba của con đang làm gì?" Y hỏi San Đạo.
San Đạo vừa ăn khoai tây xay Tiêu Tiễn mới làm, một bên hàm hồ nói: "Đánh trận chứ gì, cha là Chiến thần, chưa bao giờ bại trận, ba ba không cần quá lo lắng..."
Tiểu Ly cũng nhai bò bít tết, đầy miệng bóng loáng - phụ họa nói: "Ừm! Nhất định... Thắng!"
"Cái kia Reid ba ba vì sao vẫn chưa trở lại đây?" Tiêu Tiễn cảm giác mình hiện tại khá giống oán phu.
"Cha ở ngân hàng, còn phải khôi phục lại kinh tế. Nếu như cha rời đi, nghe nói XP gia chúng ta sẽ tổn thất rất nhiều rất nhiều tiền!" Lúa ba vụ trả lời hắn.
"Đều lúc này, tiền có ích lợi gì? Đều thế chiến!" Tiêu Tiễn thở dài.
"Không có chuyện gì, chờ Blake ba ba đánh thắng rồi, tiền lại hữu dụng! Con trời sinh sẽ trở thành phú thiếu, tổng tiến công đại nhân!" San Đạo không có tiết tháo chút nào mà liếm bát, nhóc ăn khoai tây xay hiệu suất tương đối kinh người.
"Cái kia White ba ba..."
"Cha hiện tại đang nghiên cứu, là Đại quân sư!" San Đạo trách móc, "Hiện tại chiến dịch loại công nghệ cao này, không phải đơn giản như ba nghĩ, bọn họ cần thiên tài!" Nhóc tự hào - duỗi ra bát, nói: "Thêm một chén nữa!"
Tiêu Tiễn cau mày, vẻ mặt buồn thiu - đi làm khoai tây mới cho San Đạo kẻ tham ăn này.
Y quay người đi, San Đạo cũng hiện nguyên hình —— nhóc cũng sầu lắm, vừa ở trước mặt Tiêu Tiễn ba ba làm bộ không có tim không có phổi, chỉ là miễn cưỡng vui cười.
Tiêu Tiễn hững hờ - cái đĩa khoai tây xay, bộ đàm của y sáng, là một một video được gửi từ một máy ở trong phong thí nghiệm XP.
Y nhìn thấy mặt Blake nghiêm nghị mà sốt ruột: "Tiêu Tiễn, ngươi nhanh chóng đến cửa sau XP gia tới tiếp ứng ta, sau đó mang lão nhị trở lại, ta muốn đi chỉ huy chiến đấu! Việc này nhất định phải bí mật tiến hành, không thể kinh động bất luận người nào, càng không được bị người theo dõi!" Hắn cầm lấy một viên trứng, rõ ràng là XP bất bại! Bởi vì vỏ trứng được ấn ấn vàng của XP gia tộc, không biết bị cái tên thiếu đạo đức nào đã vẽ xấu thành một tên hề.
Tình yêu của ba trong Tiêu Tiễn tăng cao, trong lòng dậy sóng phun trào, bị mừng rỡ đến mức não không suy nghĩ được thêm gì nữa.
Trời ạ, Blake cứu được Bất Bại! Đứa con thứ hai của bọn họ! Y liền biết Blake nhất định có thể làm được! Y thật kích động!
Y bị nỗi nhớ làm lóa mắt- bỏ lại San Đạo, xông thẳng ra ngoài. Vào lúc này phòng bị lõng lẽo, lại cho Tiêu Tiễn trong lúc hỗn loạn tìm tới một chiếc quân đội phi thuyền. Tiêu Tiễn lên phi thuyền, thẳng đến phòng thí nghiệm XP...
Cửa sau, cửa sau, nhanh một chút, lấy bất bại nhận được bên người, để Blake đi chiến đấu! Hắn là tướng quân, không thể đem thời gian tiêu vào doanh cứu con của chính mình chuyện này, nếu như bị lộ ra ánh sáng, nhất định lại là đại sửu văn. Nói Đại tướng quân lâm trận bỏ chạy, đi làm việc tư!
Tiêu Tiễn hiểu! Tiêu Tiễn thời khắc này cảm giác mình thành siêu nhân cứu vớt thế giới, có dũng khí, có trí khôn! Y có thể cứu giúp White, chữa trị hắn, y còn có thể dùng máy tính cổ xưa đánh bại cái trưởng máy tà ác kia, Tiêu Tiễn y có thể làm được, Tiêu Tiễn y rất lợi hại! Y khích lệ chính mình như vậy, tự tin bành trướng - từ cửa sau đi vào phòng thí nghiệm.
Y chưa từng thấy phòng thí nghiệm hoang vu như vậy, dĩ vãng đều sẽ có công nhân viên qua lại bận rộn qua lại không dứt. Mà hôm nay, nơi này dường như vùng hoang dã, ngay cả trên ngọn cây đều không có chim nhỏ hát, nơi đó có tổ chim, Tiêu Tiễn nhớ tới.
"Ta đến cửa sau phòng thí nghiệm rồi, ngươi ở đâu?" Tiêu Tiễn gọi điện thoại, mồ hôi lạnh ứa ra nói: "Đem Bất Bại nhanh lên một chút cho ta ôm" Y còn ở trên phi thuyền, muốn ôm hài tử trực tiếp lái trở về, một giây cũng không muốn ở lâu thêm. Phòng thí nghiệm này một chút hơi người cũng không có, dường như thành trống không, thật âm u khủng bố, y bản năng cảm thấy muốn chạy trốn!
"Phi thuyền, đi vào trưởng máy phòng! Nhanh lên một chút! Không còn thời gian!" Mặt Blake ở trong máy truyền tin có vẻ rất lo lắng.
Tiêu Tiễn không thể làm gì khác hơn là liên tục chạy về trong phòng trưởng máy, thang máy còn có thể sử dụng, y ở trong thang máy không có một bóng người bấm tầng , trong thang máy yên tĩnh không hề có một tiếng động. Toàn bộ phòng thí nghiệm như thành quỷ!
Tiêu Tiễn cũng như chạy trốn - thẳng đến trưởng máy phòng, sau đó y đưa vào vân tay, thuận lợi tiến vào bên trong bộ gian phòng.
Quả nhiên! Xa xa mà nhìn thấy trên đài có một trứng, màu sắc rực rỡ bị vẽ xấu! Tiêu Tiễn chạy như bay...
Sau đó, y bị một đồ vật va vào người! Y trực tiếp ngã nhào trên đất, mũi cùng cằm đều hôn đất mẹ.
Y khó khăn ngồi thẳng lên quay đầu lại, sợ đến kêu lên sợ hãi.
Thứ đã va vào người y kia —— thình lình càng là nửa thân thể của Blake, đang nằm ở trên sàn nhà, không nhúc nhích!
Tiêu Tiễn suýt chút nữa bị doạ đến hôn mê! Y nghe được âm thanh trái tim vỡ nát, đầu tiên là phịch một tiếng, sau đó chia năm xẻ bảy, máu tươi chảy ròng.
Tiêu Tiễn như điên dại, bò qua, ôm nửa thân thể của Blake, vuốt nhẹ mặt hắn, một câu nói cũng không nói được, nước mắt tuôn trào mà ra.
"Ô ô... Ô ô..." Tiêu Tiễn cảm thấy đôi mắt của mình đều sắp muốn chảy ra máu, to lớn thương tâm dâng trào mà ra, y cảm thấy đau như chính y bị như vậy! Tâm bị đào hết rồi, lá gan bị đào móc ra, ngũ tạng đều bị đào rỗng, hắn hiện tại chỉ còn dư lại một khung xương, một miếng da!
Thân thể Blake lạnh băng như kim loại, đối mắt của Blake còn mở to, yên lặng nhìn y, vẻ mặt ưu thương như vậy.
Tiêu Tiễn ở trong thống khổ trở nên điên cuồng không thể kiềm chế, y ôm chặt nửa người trên của Blake, rít gào lên: "Thiên sát, ai chém ngươi thành hai đoạn! Nói cho ta! Lão tử muốn báo thù cho ngươi, băm, ai, ai, ai?"
Trong lồng ngực của y Blake sóng mắt lưu chuyển, con mắt so với vừa mở càng to lớn hơn chút, toát ra vẻ mặt ngây thơ: "A, nửa thân thể cũng có thể lừa gạt được ngươi? Là ta hành động hơn người, hay là ngươi quá ngu đây?"
Khóe miệng hắn hiện ra nụ cười biến thái mà trào phúng, từ trong lồng ngực Tiêu Tiễn tránh ra, lùi về sau mấy mét, ôm quyền nhìn Tiêu Tiễn thương tâm gần chết, rốt cục rơi xuống kết luận nói: "Xem ra, là ngươi quá ngu! Ta thông minh như vậy, lại không đấu lại một tên ngốc siêu cấp, thật mẹ nó hoang đường!"
Hắn ta thật không cam lòng a! Tên ngu ngốc này nơi nào tốt? Muốn thông minh không thông minh, muốn đầu óc không đầu óc, muốn thường thức không thường thức.
Coi như bị người khác chém, ít nhất cũng sẽ có máu a! Nơi này nào có máu? Nào có máu? Mắt y có phải bị mù hay không? Trong đầu y tất cả đều là đậu hủ sao?
Liền như vậy, ba huynh đệ XP gia còn coi y như bảo bối mà cưng sủng. Y cũng xứng?
Dựa vào cái gì năm đó hắn ta đóng vai Tiêu Tiễn một chút liền bị vạch trần, dựa vào cái gì bọn họ muốn y không muốn ta? Người máy thực sự là nghĩ mãi mà không ra, đành phải phẫn hận - đánh giá Tiêu Tiễn hàng thật, muốn từ bên trong tìm ra chút khác nhau giữa cả hai...
Tiêu Tiễn quả thực bị tình cảnh trước mắt này làm cho khiếp sợ! Não của y hiện không đủ chất chất xám để phân tích tình hình hiện tại đâu!
Nhưng y biết một chuyện: Blake của y không thể cười như thế, càng không thể dùng ánh mắt muốn giết người đánh giá y! Hắn không phải Blake, hắn là một tên giả mạo!
Như là đột nhiên ngộ ra chân lý, y rốt cục nghĩ thông suốt! Chính là cái hàng giả chuyên thích giả mạo người khác kia! Năm đó hàng này cũng giả thành y! Trời đất! Lại giả mạo Blake lừa y lại đây, nhất định là muốn bắt y làm con tin! Giời ạ, lão tử bị lừa rồi!
Tiêu Tiễn xác thực không thông minh lắm, nhưng ở bên trong cừu hận, y theo bản năng mà làm một chuyện —— y xông lên phía trước ôm lấy XP Bất Bại, sau đó dùng tốc độ khó mà tin nổi ở trước mặt hàng giả này xông ra ngoài... Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách!
Nửa người Blake vẫn như cũ duy trì ôm quyền mà đứng trầm tư, hắn ta nâng cằm, mặt lộ vẻ nụ cười quái dị, vẫn như cũ dùng âm thanh của Blake, tự nhủ: " Tiêu Tiễn ngu ngốc, cho ngươi giây cất bước, giây sau ——trò chơi mèo vờn chuột chính thức bắt đầu! , , , , , —— bắt đầu!"