Chương 921 Kể từ khi bị phế truất, những vụ trộm cắp, giết người, v.v. xuất hiện ở khắp mọi nơi, vì vậy nỗi bất bình của người dân bên dưới đã tích tụ rất nhiều, tất cả họ đều yêu cầu thả thiếu tư mệnh ra. Còn thiếu tư mệnh lại là một cô gái nhỏ nhắn rất xinh đẹp và rất được lòng người dân, nếu nhốt cha này chung với thiếu tư mệnh, chúa mới biết sẽ xảy ra chuyện động trời gì. “Cái này…! Tôi…”, Diệm Phi cười khổ nói. Mạc Phong phất tay: “Không làm được thì bỏ đi, tôi cũng không ép cô!” Nói xong liền xoay người đi ra khỏi cửa, hai tên binh lính chặn ở cửa vừa định cản, thì giây kế tiếp liền cảm thấy choáng váng, mắt mũi tối sầm lại, lăn quay ra đất. “Chờ đã!” Chính lúc chân trước Mạc Phong vừa ra đến cửa, Diệm Phi liền gọi anh lại: “Yêu cầu này tôi đồng ý, nhưng không được nhốt chung với nhau. Dù sao người ta cũng là con gái, ai biết anh có nảy sinh ý đồ xấu xa hay không, tôi có thể sắp xếp cho anh ở bên cạnh!” “Ở bên cạnh? Có thể nói chuyện không?” “Có thể!” “Chốt đơn!” “…” Mạc Phong nhếch miệng cười một tiếng, lập tức quay đầu lại đi vào trong phòng. Nơi thiếu tư mệnh Khương Na bị giam giữ nằm trong tay Diệm Phi, vừa vặn đám Mạc Phong là những kẻ đột nhập, giam họ trong nhà tù dành cho những phạm nhân mắc trọng tội thì còn nghe được, còn về phần giữa anh và Khương Na phát sinh cái gì thì Diễm Phi không quản được. Nam Khương hiện tại không phải là Nam Khương cũ nữa, nội bội lục đục, không có quy củ gì cả, mọi việc phải đợi kết thúc đại hội hiến tế ngày mai rồi mới tính tiếp được. Mạc Phong bước tới, nhìn cô gái nhỏ đang nằm trên giường, dùng kim bạc đâm vào vài huyệt đạo của cô gái, nhưng không có một chút phản ứng nào. “Có nghiêm trọng không?”, Diệm Phi dường như ý thức được tình trạng của em gái mình không dễ điều trị gì. Anh chỉ khẽ gật đầu: “Nhiễm độc quá sâu, tôi không chắc có thể chữa khỏi cho cô ấy, nhưng vẫn có thể thuyên giảm tình trạng của cô ấy! Nếu không tìm ra nguồn gốc của chất độc, vẫn sẽ trong trạng thái bị trúng độc!” Anh nhấc bổng cô gái nhỏ lên khỏi giường, điểm nhẹ vào mấy huyệt vị sau lưng, ném ra mấy cây kim cho Diệm Phi: “Hâm nóng chút cho tôi, khử trùng!” “Được!” Cầm cây kim bạc trong tay, tay của Vương phi lập tức bốc cháy, Mạc Phong thấy tay cô ấy bốc ra ngọn lửa xanh kiều diễm liền vội vàng nói: “Này! Tôi bảo cô khử trùng nó, cô đốt đỏ lên làm gì? Như này làm sao tôi châm cho em gái cô được? “ “Tôi xin lỗi…” Sau khi hơ nóng một lát, Mạc Phong dùng phương pháp châm cứu Phượng Hoàng Tam Điểm Đầu để thông toàn bộ hai mạch Nhâm Đốc, không tìm thấy khí tức nội lực nào trong cô gái này, chứng tỏ cô gái nhỏ này không phải người luyện võ thế nên sẽ khó chữa trị hơn người thường, hơn nữa sức đề kháng của trẻ con tương đối yếu, anh cũng chưa chắc đã cứu được người. Vốn dĩ nội lực tiêu hao hôm nay đã rất lớn, nay lại phải dồn sức chữa trị cho bé gái này, hơn nữa nọc độc này đã lan vào máu, nếu ở trong bệnh viện thì có lẽ bác sĩ đã lắc đầu đi ra rồi. Anh cũng không hiểu, nếu nói người này trúng độc, theo lý thuyết nó phải phá bắt đầu từ nội tạng, nhưng nội tạng của cô gái không có vấn đề gì quá lớn, chứng tỏ không phải trúng độc tức thì mà là tích tụ lâu ngày! Nọc độc này mới có thể ngấm vào máu! Trị liệu một hồi, Mạc Phong đã rạch những vết to ở cả mười ngón tay và mười ngón chân của bé gái, khi máu bắt đầu chảy ra có màu đen tuyền, mãi một lúc sau mới trở nên đỏ tươi. Nhưng điều này không có nghĩa là đã giải được độc mà chỉ thuyên giảm tạm thời, thực ra bệnh này rất dễ chữa, chỉ cần chảy máu một chút, uống nhiều nước là sắc mặt đã trở lại bình thường. Chỉ cần trong vòng một tháng không bị trúng độc nữa, thì cơ bản là ổn rồi, nếu lại trúng độc, tình trạng sẽ còn tệ hơn lần trước! “Được chưa?”, Diệm Phi ngạc nhiên nhìn anh nói. Thấy sắc mặt em gái trở nên hồng hào, cô ấy nghĩ là độc đã được hóa giải. Mạc Phong khẽ lắc đầu: “Chưa được! Đưa tay cho tôi!” “Tay tôi?”