Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 554 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
XIN HÃY LÀM MỚI RỒI THỬ LẠI!
Ôn Tranh nói xong lại như nghĩ đến điều gì đó rồi bỗng nhiên cười nhạt, “Ha, chị quên mất, với thân phận của chúng ta bây giờ mà làm sáng tỏ thì sẽ càng lúng túng hơn.”
Nghiên Thời Thất nghiêng đầu, không khỏi than thở nói, “Cho nên bây giờ cứ để bên công ty nghĩ cách khống chế bình luận đi. Dù có không khống chế được thì em cũng không có ý định làm sáng tỏ.”
Đây là suy nghĩ thật lòng của cô. Nhà họ Nghiên với cô đã là quá khứ. Mà nếu muốn tuyên bố quan hệ giữa mình và nhà họ Ôn thì lại có vẻ không được chính thức lắm.
Huống chi cô chẳng thèm để ý mấy thứ như bối cảnh gia đình vô căn cứ này. Cho dù người ta có bôi nhọ cô tới cỡ nào thì cô vẫn là người phụ nữ của anh Tư.
Người nào nói thì người đó tự bực!
Đương nhiên, mới nhìn thì những hot search liên quan tới gia đình cô này là phát nguồn từ live stream dẫn tới sự chú ý của công chúng, nhưng cô không tin là không có người đứng sau màn thêm dầu vào lửa.
Ôn Tranh im lặng một lúc rồi mới dời tầm mắt lên trên điện thoại di động của Nghiên Thời Thất, “Bây giờ hướng dư luận thế nào rồi?”
“Em không biết, ban nãy không để ý lắm!” Nghiên Thời Thất vừa nói vừa cầm điện thoại lên, lúc mở màn hình thì lơ đãng hỏi: “Chị không mang điện thoại tới sao?”
“Đập rồi.” Ôn Tranh thản nhiên nói.
Nghiên Thời Thất hơi khựng lại, vô cùng ngạc nhiên nói, “Sao lại đập? Chị nỡ đập cái điện thoại bảo bối của chị sao?”
Lúc Ôn Tranh mất tích, cô nhặt điện thoại của chị ấy về, rồi lại để Mục Nghi giải hệ thống và mật khẩu. Vốn định đổi cái mới cho chị ấy nhưng chị ấy lại thẳng thừng nói không cần, sau khi sửa lại thì vẫn sử dụng như thường.
Có lẽ con người đều sẽ hoài niệm những thứ cũ. Chiếc điện thoại đó đã theo Ôn Tranh bao năm, chắc là chị ấy nảy sinh tình cảm. Nhưng bây giờ lại đột nhiên nghe thấy bị đập, nói không bất ngờ là giả.
Ôn Tranh lườm Nghiên Thời Thất, thản nhiên nghiêng đầu, “Thấy những lời nói đó tức quá nên rớt bể rồi.”
Nghiên Thời Thất: “…”
Trong lòng cô cảm thấy ấm áp, lại có chút xót xa.
Cô vừa mở Weibo ra, vừa nói: “Vậy em mua cái mới cho chị nhé.”
Dù sao, “kẻ đầu têu” làm Ôn Tranh phải đập điện thoại vốn là mình mà!
Thế nhưng cô vừa nói dứt câu thì đã nghe thấy Ôn Tranh bình thản nói: “Không cần, Lôi Duệ Tu đi mua rồi.”
Nghiên Thời Thất bị ngược: “…”
Cô không nói chuyện nữa bởi vì chiều hướng dư luận trên Weibo đã thay đổi rất kì lạ.
Hot search vẫn còn, nhưng mà… bình luận đã không cánh mà bay, chỉ còn lại một khoảng trống, cộng thêm sáu chữ: Xin làm mới rồi thử lại.
Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!
Nghiên Thời Thất cho rằng điện thoại của mình có vấn đề, cho nên cô bèn thoát ra rồi nhập vào lại, nhưng tình hình trên hot search đã trái ngược hoàn toàn.
Cả Weibo chỉ có hot search #Hoàn cảnh gia đình của Nghiên Thời Thất# là trong trạng thái trống không, mấy cái còn lại đều bình thường.
Ôn Tranh phát hiện ra vẻ mặt ngạc nhiên của Nghiên Thời Thất thì nghiêm túc nhích tới trước mặt cô, nhìn lên màn hình rồi cũng kinh ngạc, “Là máy chủ bị sập rồi hả?”
Nghiên Thời Thất lắc đầu, đưa điện thoại qua cho Ôn Tranh xem, “Em không nghĩ vậy!”
Sau mấy giây, Ôn Tranh đã xem xong nội dung rồi ném điện thoại qua một bên, “Xem ra là thật sự không phải!”
Bởi vì có người vào trang mạng của hot search khác, gửi một tin nhắn, nói mình vì tham dự thảo luận đề tài #Hoàn cảnh gia đình của Nghiên Thời Thất# mà bị khóa tài khoản rồi!
Đương nhiên tin nhắn này tồn tại chưa tới một phút lại đã biến mất.
Ngày hôm đó có rất nhiều cư dân mạng chạy trang Weibo chính thức chửi bóng chửi gió, chỉ muốn biết tại sao lại khóa tài khoản của bọn họ, bọn họ không thể tự do ngôn luận sao?
Chưa tới nửa tiếng sau, Thành Nghiệp Nam đã gọi điện thoại tới.
Giọng nói của anh ta lộ ra chút mệt mỏi, dường như còn đang hút thuốc lá nữa. Anh ta phun khói không ngừng, “Chuyện hot search đã ổn rồi.”
Nghiên Thời Thất đang ngồi trước bàn uống trà hí hoáy với bộ trà cụ Thiên phong thúy sắc, ôn lại cách pha trà. Do hơi lạ tay nên cô định để Ôn Tranh uống thử trước.
Đúng lúc Thành Nghiệp Nam vừa lên tiếng, Nghiên Thời Thất đẩy một tách trà khói lượn lờ tới trước mặt Ôn Tranh. Cô xoa tay lên trái tai rồi nói, “Ừm, anh tra được địa chỉ IP của đối phương rồi hả?”