Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

chương 1-2: nhiều người à nhiều người 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm nam, ba nữ, tám đứa bé, có thể không nhiều sao?

Đều nói có mẹ kế thì có bố dượng, mới bắt đầu khi bà nội này của Diệp Tiểu Kiều tới đây, bởi vì thiếu tự tin, lại không sinh con, cho nên trước mặt đối xử với đứa bé đều rất tốt, mọi người đều cảm thấy bà ta là một người hiền huệ, sau đó thai đầu tiên bà ta liền sinh một đứa con trai, thắt lưng này thẳng cũng đúng, ông nội Diệp Tiểu Kiều cảm thấy mình một đấng mày râu còn kéo theo năm đứa bé, là có phần thiếu nợ nàng dâu hiện giờ của mình, cho nên rất nhiều chuyện đều theo bà ta, sống đã lâu, bà ta chính là nói một không hai, thành nữ chủ nhân chân chính.

Tại sao Diệp Tiểu Kiều có cái tên này Còn không phải bởi vì nương của nàng Hồ thị khi sắp sinh nàng, vẫn còn làm việc trong ruộng, chờ đến khi qua cầu đá này, liền muốn sinh, sau đó trở về sinh Diệp Tiểu Kiều cho nên liền gọi tên này.

Cha Diệp Tiểu Kiều là lão nhị, tên Diệp Trụ, cũng là thai long phượng với nhị cô của Diệp Tiểu Kiều. Bây giờ lấy vợ Ngô thị, có hai đứa con trai cùng với hai nữ nhi, trong đó con trai thứ hai và đại khuê nữ chính là thai long phượng, tính di truyền này thật đúng là mạnh! Tiểu khuê nữ dĩ nhiên chính là bản thân Diệp Tiểu Kiều.

Hiện giờ sáu miệng người cả nhà bọn họ ở tây sương phòng. Ừ, trừ bỏ năm gian nhà chính sáng rực kia, nhân khẩu đời sau nhiều không ở được, Diệp Đại Hổ đắp hai gian sương phòng ở hai bên đông tây, nhưng lại không tốt như nhà chính, đều là rơm rạ trộn lẫn với bùn thành gạch mộc xây thành, một sương phòng có bốn gian phòng, vẫn là nhà Diệp Tiểu Kiều và nhà tam thúc nàng ở chung, một nhà hai gian phòng.

Cũng may một gian phòng có thể phân thành hai gian phòng, cho nên nhà tiểu Kiều chính là cha mẹ một gian, nàng và tỷ tỷ ở một gian phòng khác, hai ca ca ở bên ngoài.

Nếu lại có đứa bé, đoán chừng cũng chỉ có thể đi ngủ cùng cha mẹ. Haizzz, không có kế hoạch hóa gia đình, nhân khẩu này tăng trưởng nhanh.

Nhà Diệp Đại Hổ, người hiện giờ đã lấy vợ có đại bá của Diệp Tiểu Kiều, cha nàng, tam thúc, còn có một người khác họ cũng chính là đứa con trai do bà nội hiện giờ Quách thị mang tới là Đàm Ngưu, lớn hơn tam thúc của nàng hai tuổi, nhỏ hơn cha nàng một tuổi, mà tứ thúc do Quách thị và Diệp Đại Hổ sinh và tiểu cô vẫn còn là thanh niên độc thân, vốn Quách thị định sửa họ cho Đàm Ngưu, trở thành người của Diệp gia, nhưng bị Diệp gia bên này và Đàm gia bên kia khuấy đảo thất bại, cực kỳ không đồng ý, cho nên vẫn gọi là Đàm Ngưu, nếu không tam thúc sẽ trở thành tứ thúc rồi.

Nấu cơm trong nhà hiện giờ Quách thị chắc chắn sẽ không động vào, cưới con dâu để làm gì? Đương nhiên là dùng để hầu hạ mẹ chồng, Quách thị có Diệp Đại Hổ nhường nhịn, cưng chiều, cho nên địa vị muốn làm cao.

Nữ nhân cổ đại đều biết làm con dâu phải hiếu kính, ngoài mặt cũng phải vâng theo, nếu không bị người nhổ nước bọt làm chết đuối thì làm như thế nào?

Cho nên bọn họ mỗi ngày hai nàng dâu nấu cơm, hai nàng dâu đi lên núi xuống ruộng làm việc. Hôm nay đến lượt đại nương của Diệp Tiểu Kiều và nương của Diệp Tiểu Kiều là Ngô thị nấu cơm, quần áo gì đó, đã tích trữ một phần rồi, không thể không giặt.

Mà khuê nữ của đại nương là tiểu Mễ còn nhỏ lắm, đến bờ sông sợ gặp nguy hiểm, tỷ tỷ của tiểu Kiều là tiểu Phượng đến nhà Trương địa chủ ở ngoài thôn làm công rồi, một ngày cũng có thể kiếm được chừng mười văn tiền, cho nên đã xuất phát từ sớm rồi, Quách thị tự nhiên ước gì được vậy, dù sao trong nhà chỗ có thể kiếm tiền quá ít, mỗi ngày tiểu Phượng có thể cầm về chút tiền, đó chính là tốt hơn ăn không ngồi rồi nhiều.

Dù sao Quách thị cảm thấy không kiếm ra tiền, đó chính là ăn không ngồi rồi, giống như tiểu Kiều vậy, chính là người giặt quần áo, bà cũng cảm thấy là đúng, không làm việc còn muốn ăn cơm, không có cửa đâu!

Lại nói Diệp Tiểu Kiều đi, mặc dù không cẩn thận đến nơi này, nhưng phát hiện mình thật sự không có bản lĩnh gì, cộng thêm tuổi cũng nhỏ, một chút dấu hiệu vĩ đại cũng không có.

Mấy năm này ăn không đủ no mặc không đủ ấm, thật sự chịu tội!

Tiền trong nhà cũng nắm giữ trong tay Quách thị, dĩ nhiên nhất định có người tích tiền riêng, chỉ là vấn đề bao nhiêu. Giống như tiểu Phượng tỷ tỷ của tiểu Kiều, người hơi tinh khôn, đi ra ngoài làm việc cho địa chủ, vốn tiền công là mười hai văn, nhưng không biết tỷ ấy nói với người tìm giúp việc cho như thế nào, cứ thế để cho người ta nói với Quách thị mỗi ngày mười văn, cho nên hai văn đã thành tiền riêng của tỷ ấy. Diệp Tiểu Kiều thật sự bội phục tỷ ấy. Ai nói cổ nhân không thông minh? Có thể ở dưới chính sách áp bức của Quách thị mà giấu tiền để dành, tỷ thật sự giỏi lắm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio