Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sức chiến đấu của ba triệu fan không hề bị áp đảo.
Số người xem livestream bỗng chốc tăng vọt lên năm trăm nghìn, đưa Dung Dung vào thẳng top danh sách đề cử livestream.
【Em Dung thuê tàu??】
【Lần đầu tiên em Dung mà tui nổ bao thầu khoe giàu!!】
【Tui vào trễ, có chị em nào kể cho tui nghe trước đó em Dung nói gì không?】
【Chị em bên trên à, em Dung nói thuê tàu livestream ăn hải sản.】
【Đờ mờ, trong nhà em Dung thật sự có mỏ hả??】
Câu gốc của Thẩm Độ là “Ăn hải sản tươi chút”.
Nếu anh đã nói vậy thì chắc là tốt hơn rất nhiều so với trên Silversea.
Trong bốn mùa, mùa thu thích hợp ăn hải sản nhất, đúng vào mùa đánh bắt thủy sản, hải sản đa dạng, hương vị tươi ngon.
Mùa hè không thích hợp dự trữ thực phẩm, nhất là các loại hải sản chú trọng vào chữ “Tươi”.
Những loại hải sản này đã được sàng lọc và vận chuyển tới đây bằng trực thăng không ngại đường xa, mang ra bàn ăn với tốc độ nhanh nhất để giữ được độ tươi ngon ngay lúc đó.
Hiện tại không phải là mùa sinh trưởng của nhím biển, nhưng những con nhím biển nằm trên lớp đá xay rất tươi mềm và mọng nước.
Những con hàu hảo hạng đến từ vùng biển Galice đang vẫy chào Dung Dung.
Chó Lương thúc vào cánh tay Dung Dung, “Mày là Dương Ngọc Hoàn hả?”
Dương Ngọc Hoàn: Là một phi tần rất được sủng ái của Đường Huyền Tông Lý Long Cơ. Trong văn hóa Trung Hoa, bà được xếp vào một trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc, có sắc đẹp được ví là Tu hoa, khiến hoa thu mình lại vì hổ thẹn.
Giống như trong câu nhất kỵ tuyệt trần phi tử tiếu.
Nhất kỵ tuyệt trần phi tử tiếu: Là một câu nói có xuất xứ từ câu “Kỵ hồng trần phi tử tiếu. Vô nhân tri thị lệ chi la”, tạm dịch là một người cưỡi ngựa đầy bụi trần làm Quý phi mỉm cười, không ai biết đó là trái vải được đưa đến. Câu thơ này lấy từ tích Dương Quý Phi thích ăn vải thiều, vì để chiều lòng mỹ nhân, Hoàng đế hạ lệnh cấp tốc chuyển vải đến kinh thành mong đổi lấy nụ cười của ái phi.
Cô vẫn còn đang phát livestream, không chỉ riêng gì cô và chó Lương thấy bữa tiệc hải sản này, tất cả fan trong phòng livestream cũng nhìn thấy.
【Á đù đù đù đù.】
【Những món đó đều cho một mình em Dung ăn á???】
【Cái này không phải là trong nhà có mỏ, mà là trong mỏ có nhà.】
【Em Dung mau ăn điiiiiiiiii.】
Màu sắc bên ngoài của vẹm nướng được áp dụng theo cách làm ốc sên Escargot, ăn kèm với bánh mì có lớp vỏ bánh hơi cứng, mùi hương trong miệng liên tục hòa quyện vào nhau. Dung Dung ngậm chặt miệng tận hưởng, rất sợ mùi hương sẽ bay ra ngoài một khi hít thở.
Ốc sên Escargot: Thường được dùng như một món tráng miệng hoặc mở đầu cho thực đơn chính. Theo cách nấu truyền thống của Pháp thì ốc sên sẽ được chế biến với rau mùi tây và bơ tỏi trong một cái chảo đặc chế với từ đến khoang lún sâu lòng, tương đương với vị trí cụ thể của từng con ốc sên.
Ốc sên Escargot (hình minh họa)
Một cái càng cua hoàng đế đã đủ cho cô ăn trong vài phút.
Khỏi cần bàn đến đĩa cơm chiên lớn ăn kèm với sốt gạch cua.
Không có ai quấy rầy, suốt cả bữa ăn chỉ có quản gia riêng phục vụ, đây là lần ăn uống vui vẻ nhất của Dung Dung.
Sau khi ăn hải sản xong, livestream vẫn chưa kết thúc, Dung Dung đi đến cửa hàng miễn thuế chỉ mở cửa cho cô.
Trước khi về nước, phòng tiệc, hồ bơi, sảnh giải trí thư giãn bao gồm spa vật lý trị liệu và dịch vụ làm đẹp đều chỉ phục vụ cho một mình cô.
Sau đó Dung Dung đã đưa điện thoại cho quản gia, còn cô chỉ có trách nhiệm xuất hiện trong ống kính và tận hưởng là được.
Các fan nhìn vào những nơi đông người thường ngày được trang trí lộng lẫy, nhưng nay lại vắng lặng đến đáng sợ, nhân viên còn đông hơn khách gấp mấy lần.
【Aaaaaaa tui phải cố gắng kiếm tiền.】
【Cuộc sống như thế này quá sung sướng.】
【Em Dung, chị có thiếu em gái không? Kiểu em gái đang học đại học đó!】
【Chỉ cần em Dung đồng ý, sau này em và em Dung sẽ là chị em ruột không cùng huyết thống.】
Cô đang livestream toàn bộ hành trình, trên diễn đàn cũng có người chụp ảnh màn hình toàn bộ hành trình và cập nhật theo thời gian thực.
【Những ai nói Đại Dung Dung cùng lắm chỉ thuộc tầng lớp trung lưu ra đây ăn đòn đi. Đây chắc chắn là dịch vụ đốt tiền trên mạng mà hội nhà giàu bậc nhất trong nước mới có thể làm được.】
Hình ảnh của chủ thớt không rõ nét lắm, nhưng mỗi tấm hình đều rất lộng lẫy.
【Tôi đã sớm nói là trong nhà Đại Dung Dung nhất định có tiền mà. Những món quà mà cô ấy mua cho fan tại Ginza cộng lại khoảng chừng ba trăm nghìn tệ. Một món đồ mà cô ấy cầm lên tại một gian hàng đã gần – nghìn tệ rồi.】
【Phận nghèo mạt kiếp đã hạn chế trí tưởng tượng của tui.】
【Chắc là gia đình rất cưng chiều cô ấy, thuê tàu thiệt là quá lố.】
【Nếu nhà tui có một đứa con gái xinh đẹp như vậy, tôi cũng cưng chiều con bé đến tận trời.】
【Tôi thấy giá tiền của mấy món mà bình thường cô ấy giới thiệu cũng khá bình dân. Nếu thật sự có tiền thì chỉ nên dùng hàng đặt làm riêng chứ nhỉ?】
【Trả lời bạn : Sao bạn biết cô ấy chưa từng mua đồ đặt làm riêng? Nói không chừng tất cả mỹ phẩm dưỡng da đến quần áo của cô ấy đều là hàng đặt làm riêng.】
【Trả lời: Vậy tại sao cô ấy không nhắc tới trong video?】
【Trả lời: Đần thế. Cô ấy là một blogger giới thiệu sản phẩm, hầu hết fan đều là các bạn gái trẻ, cô ấy giới thiệu đồ đặt làm riêng có lợi gì? Cần phải giới thiệu đồ cho tất cả mọi người có thể mua được chứ.】
【Nói không chừng trong nhà người ta có một vách tường Hermes đấy, chẳng qua không lấy ra khoe thôi.】
【Mị vote cô ấy mặc và dùng đồ đặt làm riêng, nhất là mỹ phẩm dưỡng da. Bởi vì mị và cô ấy đều dùng chung một loại sản phẩm, nhưng da của cô ấy đẹp đến vô lý. Hôm đó xem livestream của Kiều Bảo, lúc cô ấy nói mình không đánh kem nền làm mị rất sốc. Tình trạng da khi mị đánh kem nền cũng không bằng cô ấy, haiz.】
【Trả lời chị : Da tự nhiên thật đó, da chị ấy trắng lạnh tự nhiên, chế nhìn cổ tay và cánh tay của chị ấy sẽ biết.】
【Aaaaaaaaa thảo luận cả buổi trời, có ai đào được thân phận thật của Đại Dung Dung không! Rất muốn biết em là công chúa bé bỏng của nhà nào.】
【Nếu đào được đã đào ra từ lâu rồi. Nếu một người không muốn để bạn điều tra được, bạn có lật tung cả bầu trời cũng không tra ra được.】
【Bạn trên nói muốn đào ra thân phận thật có bị khùng không? Biết người ta có tiền là được rồi, cần gì biết tiền ở đâu ra?】
【Muốn đào cũng không khó. “The World” mà cô ấy ngồi đã được một doanh nghiệp mua lại cách đây không lâu. Chỉ cần tra ra được là doanh nghiệp nào, lần theo dấu vết tìm hiểu sự tình là sẽ biết.】
【Trong thớt có ai ở trong giới thượng lưu không? “The World” được doanh nghiệp nào mua vậy?】
【Trả lời bạn : Nhà chúng tôi làm du lịch hàng hải, có nghe nói qua nhưng không chắc chắn lắm, tất cả chỉ là tin đồn. Mọi người đều nói rằng nó được mua dưới danh nghĩa của một doanh nghiệp, nhưng đó chỉ là trong giới nói vậy thôi, thực chất là được một ông trùm mua dưới danh nghĩa cá nhân.】
【Cá nhân? Cá nhân mà mua tàu du lịch lớn thế làm gì? Bỏ ngoài biển đợi rỉ sét hả?】
【Cá nhân mua tàu du lịch cũng không phải là chuyện hiếm lạ. Rất nhiều doanh nghiệp tổ chức lễ kỷ niệm, hoặc là đại gia đi du lịch đều thích thuê tàu du lịch, kiếm lời nhiều hơn là mua theo nhóm của các công ty du lịch.】
【Nói cả buổi trời, vậy rốt cuộc là ai mua? Không ai biết à?】
【Ăn nói đàng hoàng chút được không? Mọi người phải có nghĩa vụ dò la giúp bạn hả? Nếu muốn biết thì tự đi thăm dò đi.】
【Sao phải bẻ lái thế? Không phải đang đào xem rốt cuộc Đại Dung Dung là công chúa bé nhỏ của nhà nào sao?】
【Có gì hay ho mà đào. Cô ấy đang sống ở thành phố Thanh Hà, cứ đi tìm kiếm trong khu vực đó là ra ngay.】
【Trả lời bạn : Sống ở thành phố Thanh Hà không có nghĩa là quê quán ở đó. Thử đi đoán từ đầu đến cuối Bắc Thượng Quảng xem, có rất nhiều ông lớn đến các thành phố hạng một phát triển đó.】
Chó Lương ăn uống no nê, nằm trên giường làm mới bài viết.
Cuối cùng, cô nhìn sang Dung Dung cũng nằm lười biếng giống vậy bên cạnh, tò mò hỏi: “Tại sao tổng giám đốc Thẩm có thể thuê được ‘The World’ vậy?”
“Là anh ấy mua.”
Chó Lương ngây người một hồi, đột nhiên trợn to mắt, “The World là do anh ta mua???”
“Chắc là vậy.” Dung Dung vỗ bụng, hít thở hơi khó khăn, “Lúc đầu tao cũng rất bất ngờ, có điều sau đó đã nghĩ thông suốt.”
Bố của Thẩm Độ đang phát triển sự nghiệp ở Hồng Kông, anh có thể mua được tàu du lịch của tập đoàn Dream Star cũng không khó.
“Đệch mợ chó Dung, rốt cuộc mày câu được một Vương lão ngũ cấp kim cương khỉ gió gì vậy?” Chó Lương ngồi dậy, sau đó ép buộc Dung Dung ngồi dậy, nắm lấy vai cô ấy và lắc mạnh, “Không đúng, tao nghi ngờ cả người anh ta làm bằng kim cương!”
Dung Dung bị cô ấy lắc đến khó chịu, giọng điệu bất lực, “Tao đã sờ mặt của anh ấy rồi, là mô liên kết bình thường.”
“Đừng nói nữa, tao sắp không tiêu hóa được nữa rồi. Tao không hiểu nổi thế giới của người giàu tụi bây.” Chó Lương nắm chặt tay, giọng nói oang oang, “Kiếp sau tao nhất định phải đầu thai thật tốt.”
Dung Dung lấy điện thoại ra, định gửi tin nhắn nói cảm ơn với Thẩm Độ.
Kết quả là đã gửi tin nhắn được hai phút, bên kia vẫn chưa trả lời.
Có lẽ đang bận làm việc.
Nằm trên chiếc nệm êm ái, Dung Dung vùi đầu vào gối.
Không có người phụ nữ nào có thể kháng cự cám dỗ của đồng tiền.
Có người nói có tiền cũng không thể muốn làm gì thì làm, chẳng qua là vì người nói câu đó không có đủ tiền mà thôi.
Lúc cô đang ngẩn người, điện thoại của chó Lương đột nhiên vang lên âm báo nhắc nhở.
“Hửm?”
Vì chuyện đi Paris lần trước, cô đã lưu lại số điện thoại của Thẩm Độ.
Mặc dù chẳng có ích gì, số điện thoại chỉ nằm vất vưởng trong danh bạ, nhưng chó Lương vẫn không xóa, lý do là cho dù số điện thoại của tổng giám đốc Thẩm chỉ nằm trong danh bạ cũng lấp đầy lòng hư vinh của cô.
【Cô Mộc, tôi muốn nhờ cô giúp tôi một chuyện.】
Mộc Lương Cầm cô lại có thể giúp được Thẩm Độ, đúng là một kỳ tích thế giới.
Vì muốn cố gắng phát huy hết công dụng, buổi tối lúc nghỉ ngơi, chó Lương đã mãnh liệt yêu cầu muốn tận hưởng thế giới một mình.
Dung Dung không để ý, tự chọn một căn phòng cho mình.
Cô đang ngâm mình trong phòng tắm, lau tay nhắn lại cho Thẩm Độ.
Không biết anh đang bận cái gì, đến bây giờ mới trả lời tin nhắn của cô.
【Ăn no chưa?】
Một câu hỏi rất đơn giản, Dung Dung lại bị anh trêu đùa một cách khó hiểu.
Chuẩn bị cho cô rất nhiều thứ, vậy mà chỉ muốn để cô ăn no.
Để anh cảm nhận được mình rất hài lòng, Dung Dung cố tình nói cho anh nghe về sự thay đổi cân nặng mà bình thường mình không thể nói ra.
【Cảm ơn sếp Thẩm đã tiếp đãi, em đã tăng .kg trong một đêm.】
Bên kia gửi tới một chuỗi dấu chấm lửng.
Người đàn ông này gửi dấu chấm lửng thôi cũng sặc mùi trêu ghẹo.
Dung Dung chụm hai chân lại, trốn dưới lớp bọt, nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi anh: 【Anh đang làm gì đó?】
【Đang bận.】
Đã hai tuần không gặp, người đàn ông này vẫn rất bình tĩnh, chẳng có suy nghĩ gì với lời mời trò chuyện của cô.
Dung Dung tức tối cầm ly rượu vang bên thành bồn tắm lên, uống cạn một hơi.
Tinh dầu hoa hồng Bomb Cosmetics có nồng độ cao đang cháy trong không khí, đầu óc của Dung Dung hơi lâng lâng.
【Em thấy hơi sợ khi ở một mình trong căn phòng lớn như thế này, nhớ anh.】
Cách nhau qua điện thoại, Dung Dung có thể thốt ra bất kỳ lời lẳng lơ nào.
【Muốn gặp anh không?】
【Siêu muốn.】
Dù gì trước khi tàu cập bến, muốn gặp cũng không gặp được. Lúc này cứ mặc sức chọc ghẹo cho đỡ ngứa miệng trước, chuyện sau này tính sau.
【Được.】
Được là sao?
“Anh biết rồi” hay là “Anh rất vui”?
Dung Dung hờn dỗi, gửi tới một meme Trương Phi.
【Anh trai là đường, anh trai là thuốc, anh trai là chiếc áo khoác nhỏ của em.jpg】
Thẩm Độ lại không trả lời.
Dung Dung nghĩ xem ra không được rồi, phải tiếp tục cố gắng, gửi một loạt meme trêu ghẹo anh.
Càng về sau, meme càng kinh khủng hơn.
Thật ra cô đã lén lưu lại khá nhiều meme trong WeChat, bình thường cũng chỉ gửi qua đùa giỡn với chó Lương, không có cơ hội gửi ra ngoài. Khó khăn lắm mới có bạn trai, Thẩm Độ lại là tuýp người cấm dục, bình thường cô rất ngại gửi.
Sợ sau khi gửi đi anh sẽ cạn lời, cảm thấy hình tượng tiên nữ bị sụp đổ.
Đầu óc của Dung Dung nóng lên, thầm nghĩ không thể để những meme này chiếm dụng bộ nhớ điện thoại một cách lãng phí. Bạn trai của mình có gì mà không thể quấy rối.
【Có hứng thú cùng nhau xây dựng một chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc không?.jpg】
【Lúc anh phớt lờ em, em nghĩ rằng anh lén lừa em bước vào cuộc sống trung lưu.jpg】
【Chỉ cần anh là đội viên, tạo tư thế gì cũng được.jpg】
【Thật ra những người khác tiếp cận anh đều là vì xây dựng chủ nghĩa xã hội với anh, còn em không giống vậy. Em không những muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội với anh, mà còn muốn tạo ra một xã hội hài hòa với anh.jpg】
Không có phản ứng.
Cô nghi ngờ người đàn ông này đã ngủ rồi.
Uống hết hơn nửa chai rượu vang, Dung Dung giận điên người, mặc áo choàng tắm vào định cho Thẩm Độ vào danh sách đen.
Nghĩ ngợi một lúc lại không cam tâm cho lắm, cô hạ quyết tâm gửi một meme kích thích nhất cho Thẩm Độ.
【Có ở đó không, xem ấy ấy không?.jpg】
Vừa gửi đi được hai giây, cô đã vội vàng xóa đi.
Thỏa cơn nghiện là được rồi, không cần trắng trợn như vậy đâu.
Cô lau tóc đi ra khỏi phòng tắm, đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng.
Dung Dung cau mày, dựa vào bên cạnh cửa hỏi ai vậy. Giọng nói quen thuộc ngoài cửa vang lên, khiến cô giật bắn người ngay tức khắc.
“Dung Dung, là anh.”
“…”
Cô nghĩ Thẩm Độ chắc là muốn sắm vai thường chơi trong phim truyền hình. Bạn gái nói “Em rất nhớ anh” hoặc là “Em muốn ăn xxx”, bạn trai biến mất hơn nửa tiếng, kết quả là bất ngờ nói một câu “Mở cửa”.
Bạn gái rớt nước mắt, đăng câu chuyện cảm động sâu sắc này lên mạng.
Nhận được nhiều lời khen “Bạn trai thần thánh”, “Mlem hu hu”, “Bạn trai nhà người ta”.
Nhưng thật ra Dung Dung không hề muốn Thẩm Độ xuất hiện.
Nhất là sau khi cô gửi nhiều meme lẳng lơ kia.
Bỏ lơ Thẩm Độ khoảng hai phút, Dung Dung run rẩy dựa vào cửa, hai chân mềm nhũn, nói lắp bắp: “Tôi không có gọi phục vụ… riêng.”
Thẩm Độ hiểu ý, “Không lấy tiền.”
Diễn với cô hả? Dung Dung tùy cơ ứng biến, “Xin lỗi, tôi có bạn trai rồi.”
“Trước hết em để tôi vào đi.” Thẩm Độ tạm dừng, giọng điệu trầm khàn, còn có tiếng cười thoáng qua, “Tôi cho em xem xong cái ấy ấy rồi đi ngay.”
Chưa kể Thẩm Độ vẫn luôn lịch sự, bình thường rất ít khi nghe anh nói tục, bây giờ còn cosplay thành nhóm người phục vụ riêng, nói cái gì cũng thành thật, hơn nữa còn nói ra bằng giọng đọc chuẩn chữ cái tiếng Anh.
“…”
Cô cảm thấy hối hận liền xóa hết những meme kia, không giữ lại hình nào.
Lời của tác giả:
Bomb Cosmetics: Thương hiệu sữa tắm nước hoa handmade, đến từ nước Anh.