- Xin gửi lời chào tôn kính nhất đến Ngài thưa thứ bảy Vương, Trọng Lăng miện hạ! Tôi là Mariya Yuri, vốn là một vu nữ của vu nữ viện Nhật Bản…
Đối phương vẻ mặt băng bó chặt cùng giọng nói lạnh nhạt cố tình xa cách khi đang giới thiệu về mình. Nguyễn Trọng Lăng đột nhiên không hiểu thấu liền cảm thấy tâm phiền ý loạn, đã không muốn tiếp tục nghe xong cô ta đang muốn nói gì luôn. Anh đương nhiên lại không phải người ngu. Ngay từ lúc ánh mắt phát hiện ra sự có mặt đầu tiên của đối phương, anh thì mẫn cảm cảm nhận ra được sự căm ghét, sự sợ hãi, cùng với cả sự khinh thường giống như đang nhìn một tên biến thái, rác rưởi cặn bã của xã hội. Các loại cảm tình ấy chân thực mà ẩn giấu sâu trong ánh mắt nhìn của cô khi nhìn về phía anh. Cái này hiển nhiên khiến cho ai đó trong lòng cực kì khó chịu.
Nếu là trước kia khi anh chưa trở thành Diệt thần sư, khó chịu thì cũng chỉ có thể tự mình khó chịu thôi, cũng chẳng có thể làm gì nổi đối phương. Hoặc có lẽ chính xác hơn là khi đó cả hai bọn họ căn bản không có khả năng liên quan đến nhau, hoàn toàn là hai người sinh hoạt tại hai thế giới khác nhau, không chỉ là thế giới người bình thường cùng thế giới phép thuật ngăn cãh, mà còn khác xa nhau bởi tổ quốc, ngôn ngữ văn hoá…vv vô số sự khác biệt. Và cũng bởi thế cho nên trong mắt đối phương khi ấy hiển nhiên cũng sẽ không toát ra cái loại kia tới khinh thường khinh bỉ ánh mắt nhìn anh. Bởi lẽ bọn họ cả hai cả đời cũng sẽ không có mảy may cơ hội gặp mặt.
Thậm chí nếu là tại trước đây, thời gian ngay trước lần tỉnh lại này của anh sau chuyến đi từ châu Âu trở về, di chứng sau trận chiến ấy mang lại có thể khiến anh bởi vậy tâm thần không yên. Đối với cái nhìn cùng ánh mắt ẩn giấu của đối phương hay sự cảm quan đáng giá nhận xét vân vân của cô ta, anh khi đó nào có không lòng quan tâm thanh thản đến để ý tới. Điển hình ai biết má là ai cơ chứ? Thôi lượn nhanh đi cho nước nó trong, đại loại vậy.
Còn nếu là đối phương như vậy ánh mắt ẩn núp nhìn anh thời điểm anh trở thành Diệt thần sư xong đồng thời cũng gặp qua Erica mang lại không ngừng bị anh cho là rắc rối lúc, thế nhưng còn chưa trải qua vụ việc đi châu Âu cùng biến cố lần này đây, khoảng ở giữa thời gian, anh có lẽ sẽ bởi vì tâm tính vẫn lửng lơ, lơ tơ mơ về thân phận hiện tại của mình mà… đối với xinh đẹp cô gái như cô dịu dàng với một thái độ lịch thiệp khác gì như một quý ông hoà nhã đại danh từ đại loại thế vân vân.
Còn nếu sự xuất hiện của cô ngay tại khi anh trở thành Diệt thần sư sau không lâu thế nhưng còn chưa gặp mặt phải Erica, mọi chuyện có lẽ sẽ diễn ra theo một lịch sử hoàn toàn khác~ Ai mà biết được!
Nói chung, đã là người, dù cho có là địa vị cao quý hay sở hữu sức mạnh mạnh mẽ tựa thần linh giống như Diệt thần sư, kinh nghiệm cùng hoàn cảnh cuộc sống trải qua sẽ không ngừng đắp nặn thế giới quan cùng cách cư xử, nhận thức thế giới xung quanh biến hoá mà không ngừng biến hoá thay đổi theo.
Càng là giống như Nguyễn Trọng Lăng ca của chúng ta, bởi vì hoàn cảnh xung quanh biến hoá quá nhanh. Anh chàng luôn có một loại cảm giác, bản thân mỗi một phút mỗi một giây, tính cách, tâm tính, nhận tri thế giới cái nhìn…vv đều đang biến hoá trở nên không giống.
Con người! Cuối cùng dù sao cũng sẽ trưởng thành và… Gặp nhau ở những thời điểm khác nhau! Kết cục đương nhiên cũng sẽ không có cùng loại. Thật giống như tình huống gặp mặt của anh với cô gái lạ mặt có cái tên Mariya Yuri vào lúc này.
Hoặc là nói đúng hơn… Thật đáng tiếc chính là! Rất rất không phải lúc~ Sự xuất hiện của cô ta ở trước mặt anh lần đầu tiên, thế nhưng lại đúng là vào lúc này! Đúng vào thời gian này! Địa điểm này!
Khi mà niềm tin của Nguyễn Trọng Lăng đối với bản thân mình đang ở giai đoạn hứng khởi lên cao, cao nhất! Đồng thời cũng là thời điểm nó bất ổn nhất trong lịch sử từ trước, hiện tại, và có lẽ cả mãi mãi về sau trong cuộc đời mình~
……
Có thể không phải là như thế sao?
Khi anh vừa mới trải qua một lần mất rồi lại được quyền năng phép thuật, hơn nữa ước chừng giờ đã càng mạnh hơn xưa, thủ đoạn cũng càng huyền diệu hơn xưa~
Trải qua như vậy một quá trình biến đổi âm thầm tâm lý quá trình, có thể nói ngắn ngủi một hai ba ngày thời gian tỉnh lại trải qua thôi, anh liền đã chịu đựng nếm thử qua bị người từ trên ngôi vị ngai vàng đá đít xuống phàm trần trong âm thầm hoang mang lo sợ cảm giác. Cũng đã từng nếm trải lo lắng âu sầu từng giờ từng phút từng giây sau đó sẽ bị tru di cửu tộc một dạng truyền thuyết báo ứng vân vân vì đã mất đi năng lực tự bảo vệ, đồng thời ngôi vị ngai vàng quyền lực Ma vương- Diệt thần sư kia cũng làm sao có thể chấp nhận ngồi lên trên nó khi đó chỉ là một người tầm thường??? Phản phệ đánh trả cái gì đương nhiên là sẽ không thể thiếu! Mà không thể không cật lực tìm cách nghĩ cứu viện từ hai vị nữ kỵ sĩ được cho là nhất trung thành kia lại có thể kéo dài bao lâu??? Thế nhưng cùng lúc còn phải gánh chịu lòng hoài nghi cùng nỗi bi quan về tương lai. Giấy làm sao có thể gói được lửa? Cùng với bản thân làm sao mới có thể lại sáng kì tích, hơn nữa lần này có lẽ phải thật sự là chân chân chính chính kì tích mới có thể giúp anh lại lần nữa đi lên đăng cơ ngồi trên thứ bảy Ma vương tên cái kia ngai vàng.
Cũng chính là chỉ có trải qua này đó lo lắng chân thực cuộc sống tháng ngày, anh mới càng có thể hiểu hơn giờ này khắc này một lần nữa âm thầm thành công lại nắm lấy quyền hành, sức mạnh khi vui sướng. Có thể nói là cảm nhận cực kì rõ ràng tại trong lúc âm thầm một lần nữa đăng cơ lên làm vua khi hân hoan. Một vị vua càng mạnh mẽ hơn, đối với mình vị trí, quyền lực cùng nguy hiểm ẩn núp phía sau càng rõ ràng hơn, khắc sâu thấy rõ hiểu biết hơn! Thế nhưng này cũng chính là thời khắc mà anh đang ở vào trong lúc bản năng mẫn cảm hơn bao giờ hết, khi vừa mới âm thầm trở lại vị trí của mình~
Tất cả vừa mới lại đã trở về mình vị trí như cũ. Đồng thời mọi chuyện cũng đã triệt để khác xưa!
Không phải là lý do ngẫu nhiên mà trước đó anh tiến hành trắng trợn điều tình Liliana trước mặt cả hai người thiếu nữ khác như vậy. Này có lẽ nguyên nhân sâu xa bên trong càng có lấy một phần lý do, bởi vì sâu nhất trong tâm lý âm u của anh đang cần gấp một lần phát tiết sự áp lực! Phát tiết sự áp lực trong những ngày qua lo lắng, sợ hãi, bàng hoàng, cùng không nơi nương tựa dựa vào…vv. Chó hoang đã từng vây quanh ta, kẻ địch xuất hiện ở khắp nơi xung quanh ta, tử vong vận rủi đang bao phủ lấy ta… thế nhưng hiện giờ tất cả đều đã khác biệt. Ta ngồi ở trên ngai vàng thản nhiên nhìn quân đội của mình trong tay tiêu diệt hết mọi kẻ địch, nhàn nhã thưởng thức lấy mỹ nữ uyển chuyển dáng múa cùng tiếng ca, tiêu xài hoang phí lấy vô cùng vô tận lấy mãi không bao giờ hết tài phú của cải…
Đúng vậy! Tình cảnh cuộc sống của anh hiện tại nhìn qua thật quá tốt rồi! Muốn tiền có tiền! Muốn người có người! Muốn thế lực có thế lực! Còn có quan trọng nhất chính là muốn làm cái gì, thích làm cái gì đều có thể làm cái gì vân vân! Thậm chí là ngay cả ngày hôm qua xuất hiện trong này ngôi biệt thự xinh đẹp mười sáu cô nàng hầu gái, xuất hiện ngay tại trước mắt anh hiện giờ bất kể là đã quen thuộc Erica hay là đang ẩn núp trong lòng sự căm ghét, khinh thường, coi anh là cặn bã rác rưởi của xã hội cô gái có cái tên Mariya Yuri này. À phải rồi, còn có vừa mới trải qua bị anh trắng trợn tại trước mắt người khác điều tình mà bị xấu hổ khiến cho cao triều chết ngất đi Liliana. Nếu như hiện tại anh muốn, anh hoàn toàn có thể ra lệnh cho bọn họ cởi áo nới dây lưng ra cùng mình chơi nào đó mười mấy hai mươi p đồng thời vui vẻ happy sự tình.
Trước kia, anh luôn có cảm nhận lo lắng và cho rằng mình đang sống trong một giấc mơ không có thật, bản năng luôn mách bảo anh rằng mọi thứ xung quanh tốt giả! Rằng có lẽ sau chỉ một giấc ngủ tỉnh lại thôi tất cả có lẽ sẽ biết mất nhưng chưa từng xuất hiện trước mắt anh một người bình thường. Rằng một thằng tầm thường như anh đây tại sao có thể có một cuộc sống thoải mái và hạnh phúc, vô tư yên tâm tác oai tác phúc hoành hành tự nhiên như vậy chứ? Đậu má dù cho có là trọng sinh giả trong tiểu thuyết Trung quốc, trọng sinh xong cũng phải làm phấn đấu lên từ đầu vân vân. Cùng lắm là khởi điểm cao hơn người bình thường cái gì thôi. Giống như là con trai độc nhất của khổng lồ tài phiệt gia tộc, siêu cấp thiên tài của tu hành gia tộc lớn cái gì linh tinh. Nói chung dù có cao, cũng sẽ không cao tới đỉnh điểm, phía bên trên tóm lại luôn phải có cái gì cảnh giới cao lớn hơn mới được (nắm giữ tài phiệt gia tộc hay từ thiên tài làm biến thành chân chính cao thủ hàng đầu hàng ngũ chẳng hạn). Chẳng có ai sẽ như anh như vậy đuỳnh một cái thì từ tầng dưới chót nhất xã hội bình dân giai tầng nhảy lên tới ở tại trên thế giới này kim tự tháp cao nhất giai tầng chỉ có gồm Diệt thần sư cùng dị thần này số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay. Cái này là manaka nhật truyện tranh sáo lộ. Đây thế nhưng là truyện chữ tiểu thuyết giời ạ! Ngay từ đầu nâng cao cao quá mức con tác nó về sau giời mới biể biết như thế nợ nào?
Anh hiểu! Bởi vì đó luôn nghi ngờ thằng cờ hó kia bất ngờ sẽ có ngày nào viết trên trời rơi xuống viên gạch vô đầu, và sau đó anh liền trọng sinh mợ luôn sang thế giới khác.
Đám tác giả đồng nhân, vô hạn lưu hay chu du nhiều nhị thứ nguyên hoặc hệ thống các loại không phải luôn thích chơi ác tính cách cách làm như vậy sao? (Lăng: đậu má bọn chúng!!! Tác:….cẩn thận đó nghe bay! Hoạ từ ở mồm mà ra đó à mày~ “cười gian”. Lăng: “……”)
Nói chung, hơn nữa đặc biệt là sự biến hoá mọi chuyện này chân chính bắt đầu từ khi cô nàng áo đỏ nào đó bỗng dưng xông vào trong cuộc sống của anh rồi xáo trộn tất cả mọi thứ, càng quan trọng là tính ra đâu đấy thời gian còn không có tới một tháng. Anh còn chưa có kịp biến chuyển tâm lý tại ngôi vị mới này thì hãy thử tính xem, bản thân đã trải qua biết bao lần rắc rối cùng đại đại sự kiện rồi? Kết quả chính là ngay khi anh trải qua chân chính cảm nhận được của bản thân mình hiện tại tầm quan trọng, hoặc là nói đúng hơn gặp mặt qua được giống như anh địa vị đám người hầu tước Voban, ngu ngốc kiếm sĩ Doni, dù hay như chỉ có gặp mặt thoáng qua tên mặt lạnh như tiền hắc hoàng tử Alex kia.
Anh cũng coi như gặp được bọn họ là như thế nào sống, là như thế nào cách thoải mái sinh hoạt sống theo ý của mình trong thân phận cùng cấp. Có thể nói là lần này châu Âu chuyến đi di chuyển, đối với anh trân quý nhất không phải là quyền năng tăng thêm linh tinh. Dù sao cái này ngày sau chỉ cần anh còn sống, chỉ cần anh còn có thể tiêu diệt dị thần, như vậy chúng nó rồi cũng sẽ có cơ hội tăng thêm.
Thứ trân quý nhất mà anh thu được sau chuyến đi lần này chính là sự tự tin, cùng hiểu rõ hàm nghĩa của cái từ mà Erica cùng Liliana hay đám người khác giờ thói quen xưng hô anh, tức thứ bảy Vương, tân Vương, vị thứ bảy Ma vương, Trọng Lăng điện hạ,…vv. Anh giờ đã có tự tin, tin tưởng vào những người kì quái bỗng đột nhiên nhảy chen chân vào trong cuộc sống của anh này người cùng thế lực trong thế giới phép thuật sự thật cùng tự có của mình bản thân cách ứng đối đối với bọn họ.
Đúng vậy! Đã trải qua như vậy hoành tá tràng cùng không thể giả dối che dấu lừa gạt cuộc chiến sống còn ở nơi thiêng liêng không thể khinh nhờn làm bậy như Toà thánh Vatican, tất cả lại chỉ vì ý nghĩ bất chợt của anh và Doni, hai vị sau cùng hiện tại tân Vương.
Cái này thực tế không phải đã nói rõ tất thảy địa vị của anh là như thế nào cao cả hiện tại sao?
Tại vào cái thời giờ ấy khắc ấy! Cũng chính tại cái thời điểm ở Italya, bên ngoài toà thánh Vatican ấy. Anh hoàn toàn hoá thân vào địa vị thân phận đã từng cho rằng mới mẻ kì quặc vô cùng của mình, trở thành một vị vua, và theo bản năng muốn cư xử theo như một vị vua mà anh cho là đúng nghĩa! Anh ấy vừa chiến đấu vừa thậm chí cho rằng, mình sẽ như những vị nhân vật chính khác đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Khó khăn trắc trở tính cái gì? Anh thế nhưng là trọng sinh giả nhân vật chính nha! Anh hiện giờ còn là cao cấp nhất, mạnh mẽ nhất, năng lực sinh tồn kinh khủng nhất Ma vương, Diệt thần sư, thứ bảy vị Vua các loại sở hữu danh hiệu xưng tên người.
Ừ? Nếu đã như vậy thì đánh đánh nhanh xong trận chiến này rồi về nhà ôm gái chơi nhiều p đi thôi!
Anh ấy khi đó chính là như vậy phiêu~ Là như vậy không đứng đắn suy nghĩ!!! Cho tới khi anh thật sự chiến thắng trận đấu với dị thần, sắp sửa đón vô tay mới tới quyền năng mới thôi…!
Đáng tiếc, thực tế đã đánh cho anh một đòn trời giáng suýt chút nữa trực tiếp tử vong vào đầu.
……
Kết thúc chương .