Nhật Kí Thần Linh

chương 55: chém giết!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời gian từng giây từng phút một trôi qua, quyền năng Vô tận sinh cơ của Thánh Gióng tuy rằng mạnh mẽ thế nhưng lại không có cách nào cứu giúp được Ngựa giáp sắt thoát khỏi cái chết đã định sẵn.

Mũi tên tuyệt mệnh mà Nỏ thần bắn ra tuy rằng đã bị Thánh Gióng mạnh mẽ nhổ đi. Vết thương đâm xuyên qua cơ thể Ngựa giáp sắt chỉ khoảnh khắc liền được Thánh Gióng chữa lành, thế nhưng sức mạnh nguyền rủa mà mũi tên ấy để lại rõ ràng là không thể nào xóa nhòa đấy! Thật giống như Vô tận sinh cơ cũng không thể nào lấp đầy được thứ hố sâu nguyền rủa khôn cùng kia vậy~

Bất lực! Phẫn nộ! Điên cuồng…!

Một đám cảm xúc cuối cùng hóa thành một loại duy nhất ý nghĩ…

Tiêu diệt kẻ đã gây ra tất cả những chuyện này!!!

Ánh mắt của Thánh Gióng giống như hai ngọn lửa đỏ rực nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng. Cậu chàng lúc này chính đang nhảy nhót tưng bừng né tránh đám cỏ dại mọc lan tràn trên đường phố đồng thời không ngừng quan sát tình thế để tìm ra cách đánh bại đối thủ.

Chỉ là ngay vào cái thời khắc Thánh Gióng đưa mắt nhìn về phía cậu, Nguyễn Trọng Lăng bản thân liền rõ ràng… Thời gian suy tính đã kết thúc. Giờ là lúc trận chiến này nên đi tới hồi kết rồi!!!

Hoặc là kẻ địch bị đánh bại! Hoặc là hôm nay cậu phải chết tan xác ở nơi này!!!

Chiến đấu vì vậy bắt đầu…

- Nhốt chúng lại!!!

Thánh Gióng đột nhiên vươn ra cánh tay phải của mình. Ngón tay chỉ thẳng về phía Lăng và Erica, miệng lớn tiếng quát lên. Lời vừa dứt, mảnh đất xung quanh nơi hai người bọn họ đang đứng đột nhiên mọc lên vô số măng non màu vàng óng. Từng cái từng cái vỏ ngoài cứng rắn như sắt thép, đỉnh đầu đã vậy còn sắc nhọn hơn kim châm. Những búp măng non ấy vừa mới xuất hiện liền như măng mọc sau mưa. Chúng tức tốc lớn lên và lan rộng nhanh đến mức người ngoài khó lòng mà tưởng tượng nổi.

Thoáng một cái đám măng non ấy đã biến thành từng rặng lũy tre làng dày đặc kiên cố mà cao vút. Tất cả hợp lại với nhau như một tấm thành lũy nhà tù còn đang không ngừng phát triển, không ngừng lớn mạnh. Tất cả nhìn qua dường như muốn vĩnh viễn nhốt chặt, ép chặt lại Lăng và Erica nát bét ở bên trong vậy! Măng non từ dưới lòng đất đâm lên kết hợp cùng với vô số cành lá xum xuê rắn chắc bên trên phủ đầy đám gai nhọn hoắt, tất cả từ bốn phương tám hướng điên cuồng đâm thẳng về phía hai kẻ tội đồ bị nhốt ở bên trong.

Cái gọi là quyền năng Vô tận sinh cơ cho tới lúc này mới có vẻ lộ ra lấy một phần uy lực của tảng băng chìm!

Cái gọi là Thánh Gióng nhổ tre đánh bại giặc ngoại xâm cho tới lúc này mới rõ ràng thể hiện ra ngoài một phần uy lực~

Thật là không hay ho mà!!!

Lăng một bên vội vàng dùng quyền năng Tuyệt mật bảo tàng cho gọi ra bầy sư tử sắt khổng lồ đứng thành vòng tròn xung quanh bản thân đồng thời mệnh lệnh chúng nó giúp đỡ mình ra sức đánh nát tan đi cái đám cành lá tre vàng và măng non đang đâm tới kia. Cùng lúc đó cậu chàng còn nhanh tay ôm lấy Erica nhảy lên lưng con sư tử sắt thứ bảy ở chính giữa, muốn tìm cách thật nhanh chạy trốn thoát khỏi nơi này.

Đối với vô cùng vô tận tre vàng bao phủ xung quanh, Lăng tất nhiên là sẽ không cứ như vậy ngốc nghếch ngồi ở đó mà chờ chết đấy! Hơn nữa cậu cũng không tin Thánh Gióng cũng sẽ cứ như vậy ở bên ngoài nhìn vào mà không làm thêm bất kì hành động gì~

Quả nhiên…

- Giặc cỏ! Hãy nhận lấy cái chết!

- Rầm!!!

Dù cho đã bị vô số bụi gai che chắn tầm nhìn thế nhưng ngay khi tiếng xé gió cùng âm thanh cuồng nộ của Thánh Gióng vừa mới vang lên, Nguyễn Trọng Lăng không một chút chần chờ liền vội vàng thúc giục sư tử sắt dưới chân mạnh mẽ đâm sầm về một phía lũy tre mà cậu chàng cho là an toàn nhất.

Dù sao thì trực tiếp đối mặt với vô số đám tre vàng thân cây cứng hơn sắt thép này cũng còn hơn là đứng ở nơi đó đón đỡ roi sắt khổng lồ của Thánh Gióng từ trên trời cao giáng xuống.

Nguyễn Trọng Lăng thân hình hùng dũng oai vệ cưỡi lấy sư tử sắt xông tới. Một bên cánh tay ôm thật chặt lấy vòng eo của Erica. Cánh tay còn lại thì điên cuồng vung vẩy lên gươm thần tạo thành một vòng tròn ánh gươm không một chút kẽ hở, chặt nát một đám lại một đám cành lá cản đường. Đầu không ngoảnh lại Lăng cũng có thể đoán được tình cảnh mà sáu con sư tử sắt còn ở tại nguyên vị trí sẽ phải chịu đựng.

Quả nhiên, ngay khi Nguyễn Trọng Lăng vừa mạnh mẽ cưỡng chế lao ra khỏi lũy tre lao tù, ánh mắt hơi một nhìn lại. Cả đám sư tử sắt ở phía sau lưng cậu chàng đã bị roi sắt khổng lồ của Thánh Gióng một đòn đánh thành một đống sắt thép nát bét. Nền đất nơi chúng từng đứng, giờ đã bị đập lún tạo thành một vết roi hằn xuống thật sâu.

Dù cho bản thân đám sư tử sắt đều sở hữu năng lực tự lành lại khả năng trong khoảng thời gian ngắn cũng đều không thể trở về hình dáng cũ. Cơ thể bị đánh nát quá triệt để rồi. Thân thể theo quán tính cùng sức ép đều bị đè bẹp dí xuống nền đất hết cả vậy! Muốn gây dựng bình thường trở lại thật là không phải chuyện dễ dàng gì~

Phải biết dù là đám tre vàng tốc độ mọc nhanh không tưởng kia cũng là bị một chiêu roi sắt quất tới không muốn không muốn đấy! Cả lũy tre vàng lúc này quả thật là bị một quất roi đánh ra làm đôi luôn. Trên nền đất ngoại trừ nghiền nát sắt thép của đám sư tử sắt bởi vậy mà còn có thêm một đám chất nhầy sinh tố tạo ra từ vô số thân cây tre vàng! Nhìn qua thôi cũng thật khiến người ta thấy ghê cả người rồi~

Ánh mắt của Nguyễn Trọng Lăng theo bản năng di chuyển nhìn về phía kẻ tạo ra tất cả dị thần Thánh Gióng.

- Tự bảo vệ tốt chính mình!!!

Một bên cánh tay ném vung Erica xuống xa xa mặt đất, Nguyễn Trọng Lăng đầu không ngoảnh lại, cưỡi trên lưng sư tử sắt hùng hục lao về phía địch thủ khổng lồ. Không có Cuore di Leone trong tay, Erica sức chiến đấu liền sẽ giảm đi rất nhiều có điều muốn né tránh một đám thực vật quấy rối cũng không khó. Ngược lại là trực diện đi đối phó với một vị dị thần... ngoại trừ dị thần cũng chỉ có thể là Diệt Thần Sư như chính hắn mà thôi~

Erica tất nhiên cũng rõ ràng điều này vô cùng. Đối với việc Nguyễn Trọng Lăng đẩy cô ra xa tránh khỏi chiến đấu cũng không có gì dị nghị cả. Ngược lại có Cuore di Leone hóa thành sư tử sắt giúp đỡ cũng coi như là bản thân cô đang cùng Nguyễn Trọng Lăng đồng thời chiến đấu rồi. Một bên thân thể linh hoạt di chuyển né tránh đám cây cối quấy rầy, ánh mắt của Erica giờ sáng lấp lánh nhìn chằm chằm về phía Vương của chính mình. Đây chính là vị Vua mà cô đã chọn!

Gió đang xào xạc thổi...

Vận mệnh đã đến lúc đổi chiều~

...

Cùng lúc ở phía trước chiến trường...

Thiên thời địa lợi nhân hòa~

Tuy rằng không biết hai nhân tố còn lại tính toán ra sao thế nhưng địa lợi có vẻ như rõ ràng đã bị Thánh Gióng hoàn toàn chiếm cứ. Nguyễn Trọng Lăng đứng ở trên mặt đất càng lâu liền bị đám tre vàng kia quấy phá càng nhiều.

Trước hết phá bỏ ưu thế của đối phương cái đã~

Ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước, sư tử sắt cơ thể linh hoạt đi theo hình rích rắc tránh thoát một đám lại một đám măng tre cản trở trên đường. Khoảng cách vị trí Thánh Gióng đang đứng vẫn còn tới , m.

Đúng lúc này…

- Vút…..!!!!

- Rầm!!!

Roi sắt khổng lồ cực nhanh đánh xuống không một chút báo hiệu. Cũng còn tốt hiện tại năng lực và kinh nghiệm chiến đấu của Lăng dường như đều bởi vì tình thế chiến đấu kịch liệt kích hoạt hết lên cả. Đối với đòn tấn công đột nhiên của Thánh Gióng không phải là không có phòng bị gì.

Chỉ thấy roi sắt rầm một tiếng đánh xuống, nền đất sụt lún sâu hoẵm. Bụi mù bay loạn tứ tung. Khả năng Nguyễn Trọng Lăng và sư tử sắt dưới chân vậy mà hoàn hảo không một chút vấn đề. Thậm chí cả hai còn lợi dụng bụi mù che đậy chạy thật nhanh leo lên trên thân roi sắt, tốc độ di chuyển càng nhanh hơn lao về phía đối thủ.

Mang theo bản năng chiến đấu thôi thúc, Thánh Gióng cũng ngay lập tức vung lên roi sắt muốn hất bay cả người và sư tử ra giữa không trung.

Tiếc là Nguyễn Trọng Lăng tính toán càng cao hơn một bậc. Ngay khi roi sắt vừa muốn vung lên cao, một màn ánh sáng đỏ dường như gợn sóng nước sau lưng cậu chàng bỗng nhiên khẽ lóe lên. Lăng lập tức lợi dụng quyền năng: Tuyệt mật bảo tàng của mình cực nhanh thu hồi sư tử sắt trở về trong màn sáng. Cũng còn may bởi vì quyền năng này có vẻ như khi sử dụng không tiêu tốn mấy tín ngưỡng nguyên lực giống như khi dùng năng lực của Nỏ thần bởi vậy có thể lặp lại sử dụng nó nhiều lần trong chiến đấu.

Sư tử sắt thu hồi thành công, roi sắt vừa hơi vung lên Nguyễn Trọng Lăng một tay lập tức đâm ra Gươm thần cắm sâu vào trong thân roi sắt để cố định lại thân thể mình không bị roi sắt hất bay đi.

Đợi ngay khoảnh khắc roi sắt vung lên tới đỉnh cao nhất, Gươm thần giống như ảo ảnh thoáng cái liền biến mất, Nguyễn Trọng Lăng ngược lại giống như hành khách trong công viên chơi trò ván trượt, thuận theo thân roi sắt trượt nhanh về phía Thánh Gióng đứng ở bên dưới.

Một loạt động tác tinh tế tỉ mỉ làm liền một mạch. Thoáng cái Nguyễn Trọng Lăng liền xuất hiện trên bờ vai của Thánh Gióng đi rồi.

Cái gọi là địa lợi, cái gọi là tre vàng quấy phá cũng bởi vì bản thân Lăng đang đứng trên vai của Thánh Gióng mà biến mất hoàn toàn.

Thành công phá giải ưu thế của đối phương, Nguyễn Trọng Lăng cũng không rảnh vui mừng mà vội vội vàng vàng lần nữa cho gọi ra sư tử sắt để cưỡi lên. Dù sao thì tốc độ di chuyển của nó cũng so với bản thân cậu chàng nhanh hơn quá nhiều. Đối mặt với lửa giận của Thánh Gióng sắp sửa trút xuống là không thể không có nó giúp sức đấy~

- Đáng chết giặc cỏ!!!

Thánh Gióng một bên cánh tay trái vỗ mạnh về phía bả vai dường như muốn một nhát vỗ đập nát con kiến nhỏ trên người mình. Đối với pha đánh thô bạo này Nguyễn Trọng Lăng tất nhiên là vội vội vàng vàng điều khiển sư tử sắt chạy nhanh né tránh.

- Ngu ngốc dị thần! Ngày hôm nay nhất định là ngày chết của ngươi~

Nguyễn Trọng Lăng và sư tử sắt một bên nhảy nhót tưng bừng né tránh Thánh Gióng bàn tay vỗ xuống một bên lớn tiếng hô hào. Thánh Gióng ngược lại bởi vì cơ thể biến hóa quá lớn mà trong khoảng thời gian ngắn không làm gì được hai con kiến nhỏ đang bò lổm ngổm trên người mình.

Không chỉ có như vậy, khoảng cách của Lăng và sư tử sắt cách phía vành tai Thánh Gióng cũng càng ngày càng gần. Nếu như để cả hai thành công hoàn toàn tiến vào trong lỗ tai vậy Thánh Gióng liền bi kịch! Đối với việc để đối thủ chui vào trong cơ thể rồi từ bên trong phá hoại… Hiển nhiên đó không phải là một kết quả hay ho gì~

- Hừ! Con sâu cái kiến ý nghĩ khá lắm~

- Có điều tất cả chống cự của các ngươi chỉ là làm điều vô ích mà thôi~

Lại một nhát đập tay không thành công, Thánh Gióng cười gằn một tiếng lập tức cả người như ảo ảnh thoáng hiện, thoáng cái liền thu nhỏ lại thành thân thể một cậu nhóc thiếu niên bình thường. Nguyễn Trọng Lăng và sư tử sắt cũng bởi vì thế tức khắc liền như tảng đá từ trên cao hơn m rơi xuống vù vù. Kế hoạch trước kia cũng liền không cánh mà bay~

Phía bên kia, đối mặt với việc Thánh Gióng đột nhiên thu nhỏ thân hình, Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt không những không hề uể oải vì kế hoạch thất bại ngược lại hai mắt lấp lánh, tinh thần tập trung cao độ nhất có thể nhìn thẳng về phía dưới mặt đất.

Khà khà…~ Vốn dĩ Nỏ thần sử dụng một lần xong liền không thể lại sử dụng. Vũ khí duy nhất có thể gây thương tích cho đối phương là Gươm thần lại không thể to nhỏ tùy ý. Thánh Gióng nếu cứ như vậy tiếp tục giữ vững hình thể khổng lồ Nguyễn Trọng Lăng liền bó tay toàn tập không có cách nào. Gươm thần dù cho đâm vào người đối phương cũng chỉ như kim nhỏ đâm ngón tay, hiệu quả có thể nghĩ~ Khả năng hiện tại đối phương một thu nhỏ lại…

Người từ trên cao rơi xuống vốn liền rất nhanh. Độ cao của Nguyễn Trọng Lăng và sư tử sắt rơi xuống cũng chỉ là hơn m mà thôi. Thời gian khoảng chừng chưa tới s bản thân hắn liền đã cách cơ thể Thánh Gióng chưa tới m rồi.

Để cho an toàn, không chờ Thánh Gióng có bất kì hành động, Nguyễn Trọng Lăng miệng đột nhiên hét lớn.

- Gươm thần! Tuyệt mệnh trảm phong!!! (tuyệt mệnh chém gió)

Gươm thần trên tay đột nhiên bay vút mà đi, cực nhanh lao thẳng về phía Thánh Gióng đứng ở bên dưới. Nhìn qua dường như muốn một đòn ở khoảng cách gần ném chết Thánh Gióng vậy.

- Trò cười!

- Vút….!

Khóe miệng cười gằn, Thánh Gióng theo bản năng vung mạnh roi sắt trên tay muốn đánh bay đi vũ khí mà đối thủ ném ra. Trong thâm tâm chỉ đợi đánh bay đi thanh gươm kia xong xuôi liền có thể một roi quất chết đối phương, báo thù rửa hận cho ngựa giáp sắt của chính mình.

Tình thế ngàn cân treo sợi tóc!

Ngay khoảnh khắc khi roi sắt muốn đánh bay Gươm thần, một bên cánh tay của Nguyễn Trọng Lăng đột nhiên lóe lên ánh sáng. Gươm thần vốn đang bay về phía Thánh Gióng thoáng cái liền biến mất hút. Ngược lại trong bàn tay Nguyễn Trọng Lăng lại xuất hiện một thanh Gươm thần rồi.

- Cuore di Leone……!!!

- Tuyệt mệnh chém giết!!!

- G Ràoooooooo!!!!!!!!!

Theo tiếng hét lớn của Nguyễn Trọng Lăng vang lên, vốn yên tĩnh cùng với cậu chàng đồng thời rơi xuống sư tử sắt đột nhiên xoay mình đánh mạnh lên cơ thể Lăng.

Thân hình cậu chàng lúc này vốn chỉ cách vị trí Thánh Gióng chưa đầy m liền tức khắc bay nhanh như đạn pháo đâm sầm về phía đối phương.

Gươm thần như nguyện chớp nhoáng đâm xuyên qua tim Thánh Gióng!

- Ngươi….!!!

Thánh Gióng hai mắt trợn trừng nhìn về phía vết thương trước ngực. Kết quả chiến đấu hoàn toàn không giống như những gì vị Dị thần này đã từng suy nghĩ vậy.

- Tuyệt mật bảo tàng!!!

Nguyễn Trọng Lăng hoàn toàn không có tâm tư phản ứng ý nghĩ của đối phương. Ngay khi Gươm thần chính thức đâm xuyên qua tim Thánh Gióng, cậu chàng liền vội vàng sử dụng ra một loại quyền năng khác của mình.

Một màn ánh sáng đỏ rộng khắp lóe lên bao phủ xung quanh. Vốn đang nằm im lìm trên mặt đất Ngựa giáp sắt thi thể thoáng cái liền bị ánh sáng đỏ bao trùm rồi biến mất.

Đồng thời cũng vào chính lúc này, cơ thể của Thánh Gióng tựa như vô số ánh sao tiêu tán trong không gian.

- Ta sẽ còn trở lại…

Một giọng nói lạnh lùng văng vẳng trải rộng nơi này.

Thắng rồi!

Nguyễn Trọng Lăng thu hồi Gươm thần đứng lặng yên tại nguyên vị trí. Ánh mắt đảo qua bốn phía không gian. Đường phố nát tan, sụt lún. Nhà cửa hai bên đường còn đang hừng hực cháy rụi. Cây cối cỏ dại phủ đầy như bãi đất hoang không người.

Ánh sáng buổi ban trưa mờ mờ tỏa khắp. Tiếng âm thanh xe cộ ồn ào nghe như tiếng xe cảnh sát, tiếng xe cứu hỏa…vv từ nơi thật xa dường như đang tiến tới gần. Trong tất cả những thứ khung cảnh ấy, một cô gái mặc trên mình bộ quần áo bó sát màu đỏ đen sọc kẻ, một mái tóc dài màu vàng óng ánh tươi mới, khóe miệng nở nụ cười tươi rạng rỡ đang đi gần về phía cậu chàng.

- Chúc mừng Vương của em!

- Chào mừng ngài đến với thế giới của những phép màu~

Há! Phải rồi! Từ hôm nay trở đi…

Ta liền là Vua của mảnh đất này…

Cả thế gian đều sẽ biết đến điều ấy vậy!!!

Vị Diệt Thần Sư, Ma Vương thứ bảy chính thức xuất hiện ở trên đời~

- Ta là Vương!!!

Kết thúc chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio