Nhất Kiếm Phá Thiên

chương 176 cái bóng dừng lại tại chỗ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Quân chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Vô địch trong cùng cấp bậc thì chẳng có ý nghĩa gì nhiều, ta muốn vô địch vượt cấp, ta muốn mãi mãi vô địch”. Sau một lúc im lặng, Tiểu Tháp nói: "Lên!" Diệp Quân trở lại tầng thứ tám, sau đó đi lên tầng thứ chín. Cái bóng đó lại xuất hiện! Diệp Quân thẳng thừng xuất kiếm! Tốc độ kiếm của hắn thực ra không chậm hơn, nhưng phản ứng của hắn chậm hơn cái bóng! Vèo! Một kiếm đâm vào không trung, cùng lúc đó, cái bóng đã chém tới trước mặt Diệp Quân, hắn né tránh nhát kiếm thứ nhất, lại tránh được kiếm thứ hai, nhưng đến kiếm thứ ba... Vèo! Nhát kiếm đột nhiên trúng vào ngực Diệp Quân, chỉ đâm vào nửa tấc! Cái bóng dần biến mất! Diệp Quân trầm mặc hồi lâu, sau đó xoay người trở lại tầng thứ tám, rồi lại đi tới tầng thứ chín. Lần nữa xuất kiếm! Cứ như vậy, Diệp Quân thất bại hết lần này đến lần khác, nhưng lại thách thức hết lần này đến lần khác! Chớp mắt đã hơn mười ngày trôi qua, Diệp Quân từ lúc đầu không thể tránh được một nhát kiếm, bây giờ đã có thể tránh được mấy chục nhát kiếm của cái bóng! Lúc này, chỉ cách cuộc tỷ võ bảy ngày nữa! Trong tháp thí luyện, Diệp Quân càng chiến đấu càng phấn khích và say mê hơn. Bởi vì sau mỗi lần thất bại, hắn lại có thể tìm ra khuyết điểm của mình. Có thể phát hiện ra điểm thiếu sót để cải thiện! Vì vậy, sau mỗi lần thất bại Diệp Quân lại trở nên mạnh hơn! Ba ngày nữa trôi qua! Lúc này, Diệp Quân đã có thể đánh qua đánh lại với cái bóng. Hai bên đang chiến đấu tới cực hạn! Thật sự là chiến đấu tới cực hạn, chỉ cần một trong hai bên phạm sai lầm thì sẽ lập tức bại trận! Hai ngày nữa lại trôi qua, bây giờ Diệp Quân đã ngang tài ngang sức với cái bóng, trận chiến này, hai người đã đánh suốt hai ngày hai đêm! Hai bên chiến đấu cực hạn suốt hai ngày hai đêm! Diệp Quân không mắc một sai lầm nào, cái bóng cũng vậy! Vào ngày thứ ba, cái bóng đột nhiên phạm sai lầm, Diệp Quân nhìn thấy cơ hội thích hợp, phi thẳng thanh kiếm vào gáy của cái bóng ở một góc độ hiểm hóc. Vèo! Cái bóng dừng lại tại chỗ. Một lát sau, cái bóng đột nhiên cầm thanh kiếm dựng đứng giữa lông mày, sau đó hành lễ với Diệp Quân rồi chậm rãi biến mất. Diệp Quân im lặng.

Giờ khắc này, hắn không hề vui sướng, chỉ có một chút thất vọng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio