Diệp Quân chớp mắt: “Sợ rắn à?” Nạp Lan Ca gật đầu. Diệp Quân thuận thế kéo lấy tay cô, sau đó nói: “Không sao đâu!” Hắn vừa nói vừa liếc nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên mình một con rắn màu tím đậm. Thấy Diệp Quân nhìn sang, con rắn màu tím đột nhiên phát ra những âm thanh kỳ quái, một giây sau, cả bầy rắn xung quanh đột nhiên lao về phía Diệp Quân và Nạp Lan Ca giống như phát điên! Bấy giờ, Diệp Quân đột nhiên ngắt lấy một cành cây phía bên cạnh, một giây sau, chỉ nghe thấy “vút” một tiếng, cành cây đó chĩa vào đầu con rắn màu tím đậm! Con rắn màu tím đậm đột nhiên lên tiếng: “Dừng lại!” Diệp Quân ngơ ngác, vua rắn này biết nói tiếng người cơ à? Vua rắn nhìn Diệp Quân chăm chăm: “Mấy người đi qua đi!” Nó biết người trước mắt này đã nương tay với nó rồi! Cành cây ban nãy đủ để giết chết nó! Vua rắn vừa dứt lời, bầy rắn phía trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca đột nhiên tản sang hai bên. Diệp Quân liếc nhìn vua rắn, sau đó kéo Nạp Lan Ca đi ra phía xa. Dường như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn quay đầu nhìn về phía vua rắn, sau đó nói: “Phía trước còn có nơi nào đặc biệt nguy hiểm không?” Vua rắn nhìn hắn, không nói gì. Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt vua rắn, bên trong nhẫn không gian có một nghìn viên kim tinh. Vua rắn liếc nhìn nhẫn không gian, sau đó nói: “Cho ta thêm một nghìn viên kim tinh, ta cho tiểu đệ của ta dẫn ngươi đi lối an toàn!” Diệp Quân trầm mặc một lúc, nói: “Còn có thể chơi như vậy sao?” Vua rắn bình tĩnh nói: “Đánh được thì đánh, đánh không lại thì đổi cách kiếm tiền, có vấn đề gì sao?” Diệp Quân gật đầu: “Không có vấn đề!” Vốn dĩ hắn cho rằng có thể đầu óc của yêu thú không được tốt lắm, dẫu sao cũng là yêu thú, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải như vậy! Diệp Quân đưa cho vua rắn một chiếc nhẫn không gian. Lúc này, một con rắn nhỏ bay tới trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca. Vua rắn nói: “Mấy người đi theo nó!” Diệp Quân gật đầu: “Được!” Cứ như vậy, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi theo con rắn nhỏ biến mất trong rừng sâu. Trên đường đi, Diệp Quân và Nạp Lan Ca thành công tránh được địa bàn của rất nhiều yêu thú, giảm được rất nhiều rắc rối! Quan niệm địa bàn của yêu thú cực kỳ mạnh, rất nhiều lúc ngươi xông vào địa bàn của chúng, cho dù ngươi cố ý hay vô ý thì đều sẽ bị cho rằng đang khiêu khích. Nhờ có con rắn nhỏ này dẫn đường, bọn họ giảm bớt đi được rất nhiều rắc rối. Chẳng bao lâu sau, dưới sự chỉ dẫn của con rắn nhỏ đó, Diệp Quân và Nạp Lan Ca tới được bên trong một hẻm núi, hai bên hẻm núi là hai ngọn núi cao mấy nghìn trượng, trông cực kỳ hùng vĩ.