Trên đường, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tại sao ngươi lại phải đổi thành Dương Quân?” Diệp Quân nói: “Tần huynh không phải từng nói rồi sao? Bảo ta phải kín tiếng nhất có thể, giành lấy chút thời gian trưởng thành cho bản thân!” Tiểu Tháp nói: “Ta hiểu, ý của ta là tại sao lại phải dùng họ Dương!” Diệp Quân cười nói: “Họ thật của Kiếm Chủ Nhân Gian không phải là họ Dương đó sao? Vậy nên ta mới chọn họ này!” Tiểu Tháp trầm mặc. Diệp Quân hỏi: “Tháp gia, có vấn đề gì sao?” Tiểu Tháp nói: “Không có vấn đề! Đi khiêu chiến thôi!” Diệp Quân gật đầu: “Được!” Bên trong Tiểu Tháp, Tiểu Tháp nhỏ giọng nói: “Mẹ kiếp, là trùng hợp sao? Nếu như là vậy thì cũng quá trùng hợp rồi nhỉ?” Giọng nói bí ẩn vang lên: “Ta cảm thấy không phải việc xấu gì, nếu hắn giống cha, hơi tí là có mấy ý định kiểu như giết cha thì mới là đáng sợ thực sự!” Tiểu Tháp: “...” ... Sau khi Diệp Quân bước vào trong trận pháp dịch chuyển thì tới luôn tầng số mười. Hắn ngồi khoanh chân trên mặt đất. Chờ đợi! Những thiên tài đã được xếp theo thứ bậc này được gọi là người canh tháp, dựa theo quy định, khi có người khiêu chiến thì người canh tháp buộc phải xuất hiện trong vòng một canh giờ, nếu không thì sẽ bị xem như là bỏ quyền. Chẳng mấy chốc, một chàng trai xuất hiện phía trước mặt Diệp Quân không xa. Chàng trai mặc một bộ cẩm bào, tay cầm một thanh giáo dài, khóe miệng nở cười nhạt, y quan sát Diệp Quân, cười nói: “Đã rất lâu rồi không có ai tới khiêu chiến với ta!” Diệp Quân bình tĩnh nói: “Có thể bắt đầu được chưa?” Chàng trai gật đầu: “Vào khoảnh khắc mà ta xuất hiện thì đã có thể bắt đầu được rồi!” Diệp Quân đột nhiên biến mất khỏi vị trí! Nhát kiếm này nhanh như điện giật! Khoảng cách mười trượng được rút ngắn chỉ trong nháy mắt! Đôi đồng tử của chàng trai đột nhiên co lại, vào khoảnh khắc y nhìn thấy nhát kiếm này, trong đầu vừa có ý định phản kháng thì lưỡi kiếm đã kề sát ngay vị trí yết hầu của y! Cả gương mặt của chàng trai ngập tràn vẻ không thể tin nổi! Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ngươi thua rồi!” Nói xong, hắn quay người bước về phía tầng bên trên! “Đợi đã!” Đúng vào lúc này, chàng trai đột nhiên lên tiếng. Diệp Quân khẽ cau mày, hắn quay người nhìn về phía chàng trai, chàng trai do dự một hồi, sau đó cười nói: “Vị huynh đài, nói chuyện chút đã?” Diệp Quân lắc đầu: “Không nói!”
Nói xong, hắn bước về phía tầng số chín.