Nhất Kiếm Phá Thiên

chương 492 không có ưu thế về tốc độ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Khải cũng khá lo, thầm nói: “Sư phụ, Diệp Quân huynh sẽ không nguy hiểm chứ?” Người mang thiên mệnh này không phải là An Đạo Tân, đây là người mang thiên mệnh hàng thật giá thật, còn An Đạo Tân đó cũng chẳng phải là Võ Thần. Hai người chắc chắn không cùng đẳng cấp. Giọng nói bí ẩn trong người Diệp Khải nói: “Con biết tại sao người mang thiên mệnh đời trước lại vô địch không?” Diệp Khải khó hiểu: “Tại sao ạ?” Giọng nói đó bình tĩnh nói: “Vì người mang thiên mệnh đời trước không chỉ là người mang thiên mệnh mà còn là người của thiên mệnh”. Nghe thế Diệp Khải lại càng cảm thấy khó hiểu. Không phải giống nhau à? Nhưng sư phụ của y lại không nói gì thêm. Thế gian này bất cứ ai muốn chèn ép thanh niên Diệp Quân bằng lai lịch của mình đều sẽ chết không toàn thây. Đây là sự tồn tại khủng khiếp mà lúc bắt đầu đã bất khả chiến bại rồi. Ở đằng xa, người mang thiên mệnh dang hai tay ra cười nói: “Nào, để ta xem thực lực của Kiếm Đế”. Vừa dứt lời, gã xòe bàn tay ra, một dấu tay màu đen lao lên trời, đi thẳng vào chân trời. Ầm! Chân trời rung chuyển dữ dội, sau đó phù văn kỳ lạ rải rác khắp cả bầu trời, những phù văn này đều phát ra ánh sáng màu vàng, vô cùng bí ẩn. Mọi người đều hoảng hốt. Đây là phép thần thông gì thế? Đúng lúc này Diệp Quân ở bên dưới bỗng tiến đến trước một bước, một thanh kiếm bỗng đánh vào trước mặt thanh niên thiên mệnh. Vẻ mặt Diệp Quân thay đổi. Tốc độ kiếm của hắn trở nên chậm hơn. Hơn nữa ngày càng chậm. Bị áp chế rồi! Ngay lúc này hai tay thanh niên thiên mệnh bỗng giơ tay, không gian xung quanh rung lên dữ dội, sức mạnh đáng sợ đánh vào kiếm của Diệp Quân. Vèo! Diệp Quân lập tức lùi về sau mười mấy trượng. Lúc này thanh niên thiên mệnh bỗng tiến đến trước, không gian trước mặt gã lập tức dập dờn như sóng nước, áp lực không gian đáng sợ cuộn về phía Diệp Quân. Thấy thế, ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ nghiêm trọng. Áp lực không gian này ít nhất cũng mạnh hơn không gian bình thường gấp sáu mươi lần. Nếu không nhờ trước đây hắn thường tu luyện trong áp lực không gian, đổi lại là người bình thường chắc chỉ cần một chiêu đã bại trận. Có điều, dù hắn có thể chịu được áp lực không gian này nhưng điều này cũng có nghĩa là tốc độ kiếm của hắn cũng trở nên bình thường. Không có ưu thế về tốc độ. Thấy Diệp Quân lại có thể thích nghi được với áp lực không gian của mình, thanh niên thiên mệnh híp mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Xem ra ta đã xem thường ngươi rồi”. Nói rồi gã bỗng chắp tay lại, miệng thầm niệm câu chú cổ xưa nào đó, ngay sau đó gã bỗng chỉ vào Diệp Quân: “Thần Hỏa hiện”.

Rầm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio