Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

chương 175

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tôi đem hết toàn bộ những gì đã xảy ra trong hang núi kể lại hết cho Chu Nguyên Hạo, vẻ mặt của Chu Nguyên Hạo càng ngày càng không thoải mái, anh kích động nắm lấy tay tôi và nói: “Em nói trong hang động có tủ bằng đồng thau sao?”

Biểu cảm của anh khiến tôi sững sờ, tôi gật đầu lia lịa, sau đó anh nhanh chóng đứng dậy ném quần áo cho tôi: “Mau đưa tôi đi xem.”

Tôi nhanh chóng mặc quần áo và đưa anh ta vào hang núi, từ xa đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, trong lòng cảm thấy có điều chẳng lành, tôi nhanh chóng chạy đến thì thấy đại đội trưởng và mấy tên lính còn sống ban nãy của anh ta, tất cả đều đã chết hết rồi.

Tình trạng chết của bọn họ rất kỳ lạ, toàn thân không có vết thương, cũng không có dấu hiệu bị trúng độc, trên mặt đều lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi, như là sợ chết khiếp vậy.

Trong lòng tôi vô cùng hoảng sợ, những người này đều là binh lính tinh nhuệ trong quân đội, trên tay đã nhuốm đầy máu tươi của kẻ thù, làm sao có thể chết vì khiếp sợ được?

Gương mặt của Chu Nguyên Hạo đanh lại, tung người nhảy xuống hang núi, tôi cũng lót tót đi theo, khi chúng tôi đến hang động cất chiếc tủ đồng thau thì chiếc tủ đã biến mất tự lúc nào rồi.

Sắc mặt Chu Nguyên Hạo tái nhợt như tờ giấy, tôi bối rối quay sang hỏi anh: “Chiếc tủ đồng thau đó quan trọng lắm sao?”

Chu Nguyên Hạo im lặng một lúc, lo lắng nói: “Chúng ta hãy rời khỏi đây ngay lập tức.” Chu Nguyên Hạo chỉ nói ngắn gọn như vậy rồi vội vàng đưa tôi ra khỏi hang.

Sau một đoạn đi bộ ngắn, chúng tôi nhìn thấy một số chi đội đang trên đường đến đây.

Chu Nguyên Hạo đưa tôi nấp trên cây và quan sát các đội đó từ xa.

Trong số những người này, thực sự có một vài người không phải là người Hoa Quốc.

“Tất cả bọn họ đều đến chỗ cái tủ đồng thai kia à?” Tôi ngạc nhiên hỏi.

Chu Nguyên Hạo hạ giọng nói: “Chiếc tủ đồng thau đó gọi là quan tài quỷ, theo truyền thuyết, vào thời Xuân Thu Chiến Quốc, vì cuộc chiến tranh kéo dài ở Hoa Quốc mà oán khí lên cao, ma quái hoành hành khắp nơi, xuất hiện rất nhiều ma tướng và thậm chí có cả ma vương nữa.

Nhưng đó cũng là thời đại mà rất nhiêu trào lưu tư tưởng xung đột lẫn nhau và hàng trăm nho sĩ mạnh mẽ đã xuất hiện.”

“Đã từng có một vị nho sĩ mạnh nhất và đắc đạo ngay tại quỷ cốc này, được gọi là Quỷ Cốc Tử.

Ông ta đã luyện chế được bảy cỗ quan tài bằng đồng thau, được gọi là Thất Quỷ Quan.

Ông ta đi từ Bắc chí Nam giết chết bảy ma vương, sau đó phong ấn kết tinh bổn mạng của ma vương vào trong bảy cỗ quan tài quỷ đó, rồi đem giấu tại bảy nơi khác nhau ở Hoa Quốc.”

“Đã lâu lắm rồi, không còn ai biết nơi giấu bảy cỗ quan tài quỷ đó nữa, quan tài quỷ cũng trở thành vật thần kì trong truyền thuyết.”

Chu Nguyên Hạo thở dài hạ giọng nói: “Không ngờ trên đời này lại thật sự có quan tài quỷ, vậy mà tôi lại bỏ lỡ dịp may rồi, thật sự là đáng tiếc quá đi!”

Tôi rất ngạc nhiên, không ngờ chiếc tủ đồng thau kia lại có nguồn gốc dữ dội như vậy.

Tôi nuốt nước bọt, nói: “Nói như vậy thì diệm quỷ đó… là ma vương sao?”

Chu Nguyên Hạo gật đầu trả lời: “Cô ta từng là ma vương, nhưng đáng tiếc bổn thể đã bị Quỷ Cốc Tử giết chết từ rất lâu rồi.

Qua trăm ngàn năm qua, bây giờ kết tinh bổn mạng của cô ấy đã phát triển thành một hồn ma mới tinh mà thôi.”

Tôi lo lắng nói: “Nếu như có thể phát triển lại lần nữa, tại sao Quỷ Cốc Tử không dứt khoát thẳng tay hủy diệt kết tinh bổn mạng luôn đi?”

Chu Nguyên Hạo lắc đầu: “Ngược lại ông ta nghĩ, kết tinh bổn mạng của ma vương không thể hủy diệt, có thể phong ấn được là khá lắm rồi.

Phong ấn của Quỷ Cốc Tử cũng vô cùng mạnh mẽ.

Đã trải qua hai, ba ngàn năm rồi, những hồn ma mới xuất hiện này cũng đều chỉ là ác quỷ cao cấp của đoàn oán khí mới phát triển thành mà thôi, vẫn chưa thể đi quá xa khỏi kết tinh bổn mạng.” Anh nhìn tôi thật sâu rồi lại cảm thán một câu: “Cứ tưởng vận may của mình là đã ghê gớm lắm rồi, ai dè vận may của em còn long trời lở đất hơn cả của tôi, giống như em mới là nhân vật chính được tổ đãi vậy đó.”

Tôi ngơ ngác nhìn anh, anh nói: “Tuy đoàn oán khí đó chỉ là từ ác quỷ cao cấp biến thành thôi, nhưng dù sao cũng phát triển từ kết tinh bổn mạng của ma vương, nếu như em có thể luyện hóa được một viên đoàn oán khí đó, thì em sẽ thu được lợi ích cực lớn.” Tôi nhìn vào bàn tay của mình, ngoài việc thăng cấp ra thì tôi chẳng cảm thấy có lợi ích to lớn gì cả.

Làm sao tôi biết được rằng có rất nhiều người cả đời tu đạo cũng không thể thăng từ nhị phẩm lên tam phẩm.

Còn tôi, chỉ mới mấy tháng mà đã có thể thuận lợi một mạch luyện “vèo” lên tam phẩm, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến rất nhiều người ghen tị đến đỏ mặt tía tai.

Tôi chỉ vào những người ở phía dưới: “Họ đến đây để tranh giành kết tinh bổn mạng của ma vương à?”

Sự khác thường của cơ thể tôi càng ngày càng rõ ràng, chân tôi mềm nhũn ra, ngã bổ nhào xuống đất, trong miệng phát ra một tiếng thì thào, rõ ràng là tiếng thì thào bình thường nhất, tại sao bây giờ lại phát ra tiếng sóng như vậy?

Tôi nghiến răng nghiến lợi đứng lên, đầu óc choáng váng, hai nhũ hoa cũng dựng đứng lên rồi, tôi không còn tâm trạng nhìn cái tủ quần áo màu đồng thau kia nữa, lảo đảo ra khỏi hang núi, nhìn thấy còn một vài binh lính may mắn còn sống đang đợi ở bên ngoài hang và đại đội trưởng vẫn chưa tỉnh.

Người lính kia trước khi nổ súng thì nhìn thấy tôi, nên tiến đến chào hỏi: “Tình hình trong hang núi thế nào rồi?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio