Tôi mặc thêm áo khoác, đi đến công viên, trong công viên rất yên tĩnh, tôi ngồi trên ghế dài ở ven hồ, bị gió lạnh vù vù thổi vào, có hơi tỉnh táo lại.
Tôi xem giờ thấy không còn sớm nữa, đứng dậy trở về khách sạn, nhưng còn chưa đi ra khỏi công viên thì đã thấy một chiếc xe SUV đi qua trước mặt.
Trong lòng tôi chấn động một cái, ngồi trên xe chính là Chu Văn Mộc và Chu Nguyên Vũ, bọn họ ở chung với nhau, còn có hai người, một nam, một nữ mà tôi chưa thấy bao giờ.
Đã muộn thế này rồi, bọn họ còn muốn đi đâu?
Tôi nhìn thời gian trên điện thoại di động một chút, đã hơn một giờ đêm rồi, hẳn không phải là đi ra ngoài ăn khuya chứ.
Tôi lặng lẽ lên xe SUV của Vân Kỳ, đi theo phía sau cách bọn họ khá xa.
Bọn họ lái thẳng một đường ra khỏi thành phố, chạy hơn nửa tiếng thì đến cạnh Hoàng Hà.
Bọn họ dừng xe ở dưới cầu Vũ Môn Khẩu 禹门口, dưới sông có một chiếc ca nô chờ sẵn, họ lên ca nô đi sâu vào hẻm núi sông Hoàng Hà.
Dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, nhất định là bọn họ đi đến địa cung.
Trước khi tới đây, Vân Kỳ đã nói cặn kẽ cho tôi về tòa địa cung kia.
Tòa địa cung này mới được phát hiện vào nửa tháng trước, cửa vào ở trên vách đá của hẻm núi Hoàng Hà, là do hai người thích leo núi phát hiện ra.
Lúc đó giới khảo cổ đã cử người đi khảo sát trong hang động, phát hiện bên trong là một tòa địa cung hùng vĩ.
Sự phát hiện này đã khiến toàn bộ Hoa Quốc kinh hãi, rất nhiều người đều đang suy đoán, rốt cuộc là ai đã xây một địa cung lớn như vậy ở trong vách đá này? Địa cung này hình như đã tồn tại mấy nghìn năm rồi, thời xa xưa mọi người đã dùng cách nào để xây dựng một công trình lớn như vậy?
Rất nhanh, địa cung đã bị phái Hoa Sơn 华山派tiếp quản, dù sao Hoa Tây cũng là địa bàn bọn họ.
Đệ tử phái Hoa Sơn vừa vào địa cung thì đã nhìn ra đây là động phủ của người tu đạo hoặc là quỷ vật ở thời đại thượng cổ nào đó.
Bọn họ kích động, phải biết rằng động phủ như vậy rất khó mới xuất hiên một cái, bên trong nhất định là sẽ có một vài thứ đồ tốt.
Vốn phái Hoa Sơn muốn nuốt một mình, nhưng lại phát hiện cánh của con đường thứ hai của địa cung hoàn toàn không thể mở được, bọn họ đã dùng hết tất cả các phương pháp, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể nào mở cánh cửa này ra được, căn bản là không có cách nào để thật sự đi vào địa cung.
Phái Hoa Sơn không còn cách nào khác, chỉ có thể công bố tin tức ra, mời tất cả những người có tài khắp thiên hạ tới mở cửa.
Đại sư Ngũ Chỉ của núi Lương Sơn là người tinh thông cơ quan, thuật số thời cổ, sau khi ông ta tới, nghiên cứu địa hình của địa cung thì nhất thời sắc mặt cực kỳ hoảng sợ, nói với mọi người, đây căn bản không phải là động phủ của tu sĩ, mà là động phủ của một quỷ vương thời đại thượng cổ.
Ai ngờ tu sĩ trong thiên hạ càng thêm điên cuồng, bởi vì trong động phủ của quỷ vương, trừ bảo vật trần gian ra, còn có khả năng cất giấu rất nhiều bảo vật đặc biệt trong địa ngục.
Địa ngục tổng cộng có mười tám tầng, trong mười tám tầng này, cũng không phải là không có lấy một ngọn cỏ, mà ngược lại được bao phủ bởi rất nhiều bảo vật quý giá, hiếm lạ và tràn đầy linh khí, chỉ có điều ở nơi như địa ngục thì không phải là ai cũng có thể đi xuống, cho nên những bảo vật trong địa ngục sẽ luôn vô cùng trân quý.
Lúc ấy tôi còn âm thầm thở dài trong lòng, xem như là một tướng quân trấn thủ địa ngục, tôi có thể mua bán qua lại các loại bảo vật giữa địa ngục và trần gian, nói không chừng tôi có thể trở thành người giàu có nhất thiên hạ.
Khoan hãy nói, ở kiếp trước tôi đã làm chuyện này không ít lần, mặc dù tôi chỉ nhớ lại một phần ký ức, nhưng cũng nhớ trước kia khi tôi đến trần gian để đuổi bắt Quỷ Hồn chạy trốn ra ngoài từ địa ngục, đã từng đem rất nhiều bảo vật quý hiếm đến trần gian, bán được giá rất cao, cũng sưu tập không ít bảo vật quý giá, vàng bạc châu báu và tranh, chữ cổ ở trần gian.
Kiếp trước, mặc dù tôi không có động phủ, nhưng cũng có vài chỗ dừng chân, bảo vật của tôi đều được cất giữ ở đó, mỗi lần rời đi tôi cũng sẽ cẩn thận niêm phong lại, chờ lần sau khi trở lại, để đề phòng bất cứ tình huống nào.
Đợi sau này khi có cơ hội thì nhất định phải lấy hết đồ vật bên trong ra, tôi nhớ bên trong còn cất một cái nghiên mực vá trời, đá để chế tạo ra nó là đá Nữ Oa dùng để vá trời, còn có mực Thiên Huyền được tạo ra từ địa ngục, được làm bằng mực do một con quái vật mực nang tên là Thiên Huyền ở tầng của địa ngục phun ra.
Cũng bởi vì trong địa cung chắc chắn cất giấu rất nhiều bảo vật khó có thể tưởng tượng nổi, nên mới dẫn đến việc toàn bộ tu sĩ của Hoa Quốc đều đổ xô vào.