Một gia đình giàu có như nhà họ Kha lại có hai người con trai thì đương nhiên tranh chấp sẽ không ít, Kha Chân muốn chọn một trong hai người con trai của mình để thừa kế sản nghiệp nên đã giao cho hai anh em nhà họ Kha mỗi người một công ty con, để bọn họ tự do lăn lộn tung hoành, sau năm năm, công ty của ai phát triển tốt nhất thì quyền lãnh đạo sẽ được trao cho người đó.
Kha Duy Ngôn rất xui xẻo, anh ta đã nhìn trúng mảnh đất này và bỏ ra rất nhiều tiền mua nó để xây dựng Văn phòng, ban đầu thì rất hoàn hảo những mảnh đất này rất kỳ quái.
Khi mới bắt đầu đào móng, đã đào được rất nhiều rắn, tất cả đều là rắn chúa dài hơn một mét.
Lúc đó có người nói là đã chạm phải thứ gì đó không sạch sẽ nên Kha Duy Ngôn đặc biệt mời một bậc thầy phong thủy đến xem.
Sau khi xem qua, bậc thầy phong thủy cho rằng đây là vùng đất quý giá, có rắn tức là có rồng đất trấn giữ, tương lai nhất định làm ăn phát đạt, lấy của anh ta sáu trăm triệu, làm một nghi lễ lớn trong ba ngày, những con rắn đều được thả xuống sông để phóng sinh.
Sau đó không có chuyện gì xảy ra, Văn phòng được xây dựng an toàn, nhưng đã xảy ra sự cố vào năm đầu tiên.
Khu này là vị trí đắc địa, Văn phòng không phải lo việc cho thuê, phòng còn chưa hoàn thiện thì đã được đặt thuê hết rồi, mấy công ty lớn cũng dọn đến.
Lúc đó là tháng tư, công ty ở tầng một đang tổ chức sự kiện, một nhân viên có mâu thuẫn nhỏ với quản lý của anh ta, chủ quản đã khiển trách anh ta một chút.
Đây vốn chỉ là một vấn đề nhỏ nhặt, nhưng đêm hôm đó, chủ quản đang ở trong văn phòng với một nữ thư ký trẻ đẹp lén lút làm bậy, nhân viên này bất ngờ mang theo một cái rìu lao vào phòng và chém hai người đó đến chết.
Ban đầu, vụ việc này không gây được sự chú ý, nhưng đến tháng tư năm sau, một công ty khác ở tầng hai cũng xảy ra án mạng, hai nữ nhân viên làm việc ngoài giờ bị treo cổ trong văn phòng, cảnh sát kết luận là một vụ tự tử.
Nhưng hai người đó vốn dĩ không có dấu hiệu tự tử nào cả, hơn nữa các cô treo cổ mặt đối mặt với nhau, cảnh tượng rất quỷ di.
Năm thứ ba, tầng ba lại có hai người nhảy tầng tự tử.
Nhiều công ty đã chuyển đi và công ty của Kha Duy Ngôn đã phải giảm giá cho thuê.
Tuy nhiên, một thảm kịch khác đã xảy ra trong năm nay.
Ngay cả khi miễn phí không lấy tiền, thì người ta vẫn cho rằng không có công ty nào sẵn sàng đến thuê nữa rồi.
“Anh không mời thầy cúng đến xem sao? “Tôi không thể không hỏi.
“Mời rồi, nhưng hầu hết bọn họ đều là những kẻ lừa đảo, còn những người khác có một chút khả năng thì tất cả đều nói với tôi rằng tốt nhất là nên từ bỏ tòa nhà đó” Kha Duy Ngôn nói với vẻ mặt bình tĩnh.
Tôi hiểu rằng anh ta có thể không quan tâm đến một tòa nhà, nhưng anh ta tuyệt đối không thể thừa nhận mình đã thất bại.
“Vậy thì anh tìm tôi cũng vô ích mà thôi” Tôi nói: “Tôi chỉ là một người mở cửa hàng bán vòng hoa”.
Anh ta nhìn tôi và nói: “Video giám sát đêm hôm đó cho thấy rằng lẽ ra cô đã phải chết.
Trong bốn năm qua, cô là người duy nhất trốn thoát.
Cô hẳn là có chìa khóa để phá bỏ lời nguyền”.
Tôi lặng lẽ đảo mắt và đặt chổi xuống: “Tôi không thể giúp anh, anh tìm người khác đi.” “Tôi đưa một trăm năm mươi triệu” Anh ta nói.
“Chuyện này không phải là vì tiền” “Ba trăm triệu” "...!Anh muốn tôi giúp anh bằng cách nào?”
Vào lúc nửa đêm mười hai giờ, tôi lại đến Văn phòng.
Đích thân Kha Duy Ngôn đã đến đón tôi bằng chiếc Ferrari của anh ta.
Lá gan của Kha Duy Ngôn còn lớn hơn tôi nữa.
Tôi luôn cảm thấy rằng anh ta phải có thứ gì đó để dựa vào, nếu không, người bình thường đã bị dọa chạy mất từ lâu rồi.
Đầu tiên tôi đốt mấy cây nhang và tiền giấy ở cửa, sau đó cùng Kha Duy Ngôn bước vào cửa, vừa mở thang máy ra, chợt thấy một cô gái nhỏ lao ra khỏi cửa, vừa cười vừa chạy nhanh qua khỏi chân tôi.
Tôi lắp bắp sửng sốt và hỏi Kha Duy Ngôn: "Anh có thấy gì không?”.
"Tôi không thấy gì cả” Anh ta cau mày.
Tôi thấy cô gái nhỏ chạy vào hành lang, quay đầu lại và nói với anh ta: “Đi theo tôi”
Hành lang phía dưới dẫn đến bãi đậu xe, bãi đậu xe rộng lớn.
Lúc này trong bãi chỉ có vài chiếc ô tô đậu rời rạc, từng đợt gió không biết từ đầu thổi đến làm người ta phát run.
“Anh không thấy kỳ quái sao?" Tôi hỏi Kha Duy Ngôn: “Nếu ở mỗi tầng đều có hai người chết, tại sao bãi đậu xe lại không xảy ra.
án mạng?”.
Anh ta híp mắt: “Tôi luôn cho rằng bãi đậu xe không tính là một tầng” Tôi lắc đầu và nói: “Có lẽ có một bí ẩn trong bãi đậu xe” Tiếng cười của cô gái nhỏ lanh lảnh như chiếc chuông bạc, nhưng nghe thật đáng sợ trong bãi đậu xe im lìm này.
Cô bé chạy nhanh và rẽ vào một góc.
Chúng tôi cũng theo qua đó, càng đến gần, càng cảm thấy lạnh, gần như là lạnh thấu xương.
Kha Duy Ngôn bật đèn pin chiếu vào phía góc tường.
Không có gì bên trong.
“Chờ đã” Tôi dường như cảm nhận được điều gì đó, bước qua vài bước và đưa tay chạm đất.
"Á.” Một tiếng hét vang lên bên tại tôi, tôi sợ đến mức suýt bật dậy: "Có thứ gì đó ở dưới đây!” Kha Duy Ngôn không nói nhiều, lập tức gọi điện thoại cho một đội thi công đào nền bê tông lên.
Có thể là Kha Duy Ngôn đưa rất nhiều tiền, công nhân làm việc rất nhanh chóng, không tới nửa canh giờ liền nghe thấy tiếng hộ: “Đào được cái gì này”
“Cái này là cái gì?”.
“Vậy mà lại là một cái quan tài, thật là xui xẻo” “Làm sao có thể có quan tài nhỏ như vậy?” Nói xong, một công nhân đưa tay ra để lấy nó, tôi đã bị kinh hãi và hét lên: “Đừng chạm vào nó” Nhưng đã quá muộn, người công nhân đã vô tình mở quan tài ra.
Quan tài chỉ dài một thước, một con búp bê lăn ra khỏi đó.
Khi con búp bê rơi xuống đất, máu đỏ chảy ra từ mắt nó, sau đó phát ra một tràng cười giòn tan.
“Hóa ra là một con búp bê” Một công nhân khác nói: “Ai đã chôn thứ này ở đây chứ?” Tôi hít khí lạnh.
Ma trẻ con! Đây là có người đang nuôi ma trẻ con!
“A!” Người công nhân mở quan tài trước đó đột nhiên hét lên, tiếng kêu quái dị, không giống tiếng người.
Anh ta cầm máy khoan điện trên tay đâm vào đầu một công nhân khác bên cạnh.
Biến cố đến quá đột ngột nên không ai kịp phản ứng, người công nhân bị mũi khoan điện đâm thủng đầu, máu phun ra tung tóe khắp nơi.
“Đi mau” Kha Duy Ngôn kéo tôi, tôi vội la lên: “Không được, phải lấy được con búp bê kia, nếu không hôm nay không ai có thể sống sót ra ngoài”.
Kha Duy Ngôn nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi đi ngăn cản anh ta lại, cô đi nhặt con búp bê”
Vừa nói, anh ta vừa cầm một cái xẻng lao về phía người công nhân đang phát cuồng kia, tôi nhào vài bước tới trước con búp bê, khi vừa nhấc con búp bê lên, cô gái nhỏ trước đó đột nhiên xuất hiện, cô bé lao đến trước mặt tôi, hung dữ bóp lấy cổ tôi.
Đó là một cô gái rất dễ thương, nhưng lúc này mặt mũi bê bết máu, khiến người ta khiếp sợ vô cùng.
sức lực của cô bé mạnh đến mức đè tôi xuống đất, tôi cảm thấy không thở được, mặt mày tái xanh, trong khi Kha Duy Ngôn đang bị người công nhân điên cuồng đuổi theo, không thể cứu được tôi.Tôi rất hối hận, tôi thực sự không nên lội vào vũng bùn này chỉ vì ba trăm triệu.Vào lúc này, tôi nhìn thấy một nhóm người, không, một đám ma, họ đang bao vây tôi, tất cả sắc mặt đều biến thành màu xanh lam, nhìn chằm chằm vào tôi.Bốn người trong số họ tôi đã gặp qua, Bạch Thông, Hà Chi, Tổng giám đốc Trần, còn có người bảo vệ.
Trong lòng tôi thầm kêu rên, tất cả con ma đều đã đến đây rồi, bây giờ tôi chết chắc rồi.Các hồn ma đều vươn tay ra nhưng là túm chặt lấy cô gái nhỏ, cô gái nhỏ phát ra âm thanh cạc cạc, như hù dọa đám ma kia.
Tôi cảm thấy cái cổ đã được thoát ra, nhanh chóng lộn nhào ra ngoài.Những hồn ma đó vẫn vây quanh cô gái nhỏ, bàn tay của cô bé biến thành màu đen và cử cào cấu bọn họ không ngừng, lúc cào thì có khí đen bốc lên, một số con mà đã bị cho thêm vài cái, cơ thể trở nên trong suốt.
Bọn họ vậy mà thực sự đang giúp tôi.
Tôi nhìn con búp bê trong tay và vặn đầu con búp bê xuống, có một khúc xương trắng bên trong.
Đây là truy hồn cốt.Cuốn sách của bà nội để lại nói rằng đây là một loại nuôi ma trẻ con.
Thi thể chết non của đứa bé bị đào bới ra, mổ bụng lấy xương sườn.
Nếu là bé gái thì lấy cái thứ tự từ bên phải, nếu là bé trai thì lấy cái thứ ba từ bên trái, sau đó đặt xương vào một con | búp bê đặc biệt phối hợp với đọc chủ pháp, sau đó đã có thể thao túng nó làm việc do mình sai phái.Tôi lấy ra một chai dầu du đồng từ trong túi và đổ lên xương và con búp bê.
Lúc này, người công nhân ở đằng kia đã giết hại người, anh ta đã chạy mất tăm, Kha Duy Ngôn đuổi theo người công nhân điện cuồng chạy quanh gara để xe, sắp tóm được, còn ma bé gái đang tóm lấy người bảo vệ đến mức hồn phi phách tán, chạy khỏi vòng vây lao về phía tôi một cách ác liệt.
Không thể đợi lâu hơn nữa.
Tôi lấy chiếc bật lửa ra, xẹt một tiếng, con búp bê và xương cốt đều bốc cháy hừng hực.
Ma bé gái đã lao đến trước mặt tôi, khoảnh khắc ngọn lửa bùng lên, cơ thể của cô bé bắt đầu bốc cháy, cô bé liều mạng giấy giụa, cơ thể cô bé tan biến trong ngọn lửa từng chút một cho đến không còn dấu vết.
Ngay khi ma bé gái kia vừa biến mất, người công nhân phát cuồng kia rùng mình ngã xuống đất, Kha Duy Ngôn mồ hôi nhễ nhại dựa vào tường thở hổn hển.