Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

quyển 4 chương 47: đều có chuẩn bị ở sau

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Tiểu Băng

Hai tên lén lút kia quả nhiên là vì đối phó Tô tiểu hữu.

Vân Hạc chân nhân cầm la bàn, cùng Giang Chỉ Vi bay đi trong bóng đêm.

Giang Chỉ Vi ngạc nhiên:

- Chân nhân, sao không cho ta biết sớm?

- Hôm nào cũng có cả đám tới dòm ngó Tẩy Kiếm các ngươi, làm sao chỉ cho ngươi được? Hơn nữa chúng không ngừng ngụy trang, thay đổi hình dạng, nếu không phải lão đạo cẩn thận, lần lượt thu từng cái khí tức vào trong Chỉ Nhân Bàn, thì e là cũng không phát hiện được.

Vân Hạc chân nhân vuốt chòm râu bạc.

Giang Chỉ Vi nhìn quanh:

- Chân nhân, họ đi đâu?

- Biến mất ngay ở đây, chắc là dùng trận pháp và bí bảo ngăn cách...

Trong mắt Vân Hạc chân nhân hiện hình bát quái xoay tròn, nhìn vào mà choáng váng.

Ông đang thi triển thần thông tìm tung tích, hoàn cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi!

Những đóa mây trắng dâng lên, tạo thành mặt phẳng, ánh sáng buông xuống, đầy ý xuất trần, chỉ trong nháy mắt, thế tục hồng trần hóa thành tiên cảnh siêu phàm.

Vân Hạc chân nhân biến sắc:

- Tố Nữ tiên giới!

Vào thời thượng cổ, Tố Nữ tiên giới rất là nổi tiếng!

Giang Chỉ Vi cũng cảm thấy pháp lý trong trời đất trở nên thoát tục, biển nguyên khí và người hòa hợp thành một thể, khiến sự câu thông với ngoại thiên địa trở nên gian nan.

Hà quang lượn lờ, tiếng ca trầm bổng, trong mây trắng một nữ nhân từ từ đi ra.

Cô khoác lụa trắng, khí chất thoát tục, dáng vẻ cao nhã, phiêu nhã như tiên, nhìn cô ta, Giang Chỉ Vi lại không còn nổi ý niệm rút kiếm thiên địa vì cô ta mà động, pháp lý giao hội vào người cô ta, mỗi ánh mắt, mỗi động tác đều chính là đạo và lý.

Cái cảm giác này...

“Huyền Nữ!”

“Huyền Nữ bản tôn!”

Huyền Nữ vốn tu luyện ứng thân, nhưng lần này hành tẩu giang hồ, đa phần các ứng thân đều đã trở về bản tôn, không để cho người ta biết được họ có liên quan tới Huyền Nữ, nên thực lực của cô ta cũng không ai hay nó như thế nào, vô cùng thần bí, không hề có tên trên Địa bảng. Hôm nay chứng kiến, rất có cảm giác nửa bước pháp thân, và còn kích phát được sức mạnh của Tố Nữ tiên giới!

- Không ngờ còn có một tu sĩ sắp thành tựu Dương Thần phù triện đứng sau lưng Tô Mạnh, may mà ta không chủ quan.

Huyền Nữ nói, giọng thánh thót như hát.

Vân Hạc chân nhân thấy biến không sợ hãi:

- Không ngờ Cửu Thiên Huyền Nữ còn có truyền thừa lưu lại, hai tên lén lút kia là do ngươi phái ra?

Huyền Nữ nhàn nhạt:

- Không phải ta phái, nhưng cũng không khác mấy. Nếu không phải ta cố ý tiết lộ tin tức Tô Mạnh xuất hiện ở Ngư Hải, làm sao y biết mà đi tìm? Nếu không phải ta ‘sơ sẩy’, bị y ‘lừa bịp’, làm sao y mượn được Lưỡng Nghi Phân Giới Khăn? Mà nếu không thông qua y, ta cũng không liên lạc được với Khiếu Nguyệt thần khuyển, tìm được tung tích của Tô Mạnh.

Theo những lời này, Giang Chỉ Vi thở một hơi dài, rút kiếm.

Kiếm ý không chỉ vào Huyền Nữ, mà nhắm ngay Tố Nữ tiên giới, cô để Vân Hạc chân nhân quấn lấy Huyền Nữ bản tôn, còn cô đánh vỡ giam cầm của Tố Nữ tiên giới, đi cứu viện Mạnh Kỳ.

Vân Hạc chân nhân thở dài:

- Lão đạo nhiều năm không quản thế sự, lại để thí chủ qua mặt.

Vừa dứt lời, giữa không trung bừng lên một ngọn lửa màu lam tím, ngưng tụ thành một con Chu Tước, đánh về phía Huyền Nữ, lửa từ nó tỏa ra biến cả hư không thành biển lửa!

Cùng lúc, dưới đất dây leo mọc lên, giữa không trung kiếm khí tung hoành, quanh thân Huyền Nữ hiện lên những đốm sáng, bị đại địa trói buộc!

Ông rất cáo già, nói động thủ là động thủ, thi triển đạo thuật, Ngũ Hành chi trận chỉ trong hít thở đã thành!

Trong tay Huyền Nữ xuất hiện một cành trúc, có chín cái lá, màu xanh biêng biếc, tươi mát thoát tục, tiên ý dạt dào, khẽ điểm tới trước một cái. Pháp lý của Tố Nữ tiên giới đột nhiên thay đổi, Chu Tước hóa thành nước, dây leo héo rũ, trói buộc bị cởi bỏ, thong dong như đang đi dạo.

“Thần binh!” Vân Hạc chân nhân khẽ biến sắc.

Một tấm phù màu hỗn độn bay ra, những chữ triện cổ to lên, cố định pháp và lý vừa biến hóa của Tố Nữ tiên giới, xung quanh trở nên tối sầm, như có sát khí tụ tới, suy diễn ra Vạn Tượng.

- Hỗn Nguyên Nhất Khí Thượng Thanh thần phù...

Huyền Nữ thất thanh:

- Truyền thừa Vạn Tượng Tiên Tôn!

Giang Chỉ Vi vận chuyển bí pháp Tẩy Kiếm các, chém sạch quấy nhiễu của Tố Nữ tiên giới, hóa thành một làn kiếm quang tinh túy, từ xa chém vào sườn Tố Nữ tiên giới.

Trong bóng đêm, bên ngoài Tố Nữ tiên giới có một bóng người ẩn trong trời đất, chính là Huyền Nữ ứng thân trước đây Mạnh Kỳ và Giang Chỉ Vi đã gặp!

Cô ta nhìn xuống ngôi nhà ‘bình thường’ bên dưới, kiên nhẫn đợi để bắt người.

Nếu không có Vân Hạc chân nhân nhảy ra, âm mưu của cô ta đã thành công.

Trong Lưỡng Nghi Phân Giới Khăn.

Cửu Thiên Lôi Thần mở hết khiếu huyệt quanh thân, tử điện lấp lóe, sau lưng ngưng tụ một pháp tướng gần như thực chất, da màu đồng, cơ bắp cuồn cuộn, đầy người toàn là lôi văn huyền ảo, chân đạp trên hai con lôi long màu tím, mắt phun ra nuốt vào điện mang, tay cầm trường đao, uy thế mạnh mẽ.

Lôi văn trên pháp tướng lấy nơi nào đó làm hạch tâm, tỏa ra xung quanh rất nhiều nhánh nhỏ, liên lại thành một mảng, như bản thân chính là Lôi đình hóa thân!

Lôi Thần chi tướng vừa hiện, biển nguyên khí sôi trào, chuyển thành màu xanh tím như muốn hóa thành lôi trì, ngoài nó, tất cả đều bị bài xích, bị áp chế, khó thể phát huy.

Đây chính là sức mạnh của pháp tướng!

Tử Lôi Thất Kích là truyền thừa của Lôi Thần, đại thiên hành phạt, đương nhiên rất cường thế, ngay cả Mạnh Kỳ mô phỏng Tử Lôi kình, thi triển đao pháp cũng bị ảnh hưởng, câu động thiên địa chi lực rất gian nan.

Mu bàn tay của hắn hiện ra một vết lôi màu tím lịm, khí tức uy nghiêm thần thánh.

Lôi trì vui mừng, áp chế cảnh giới và pháp lý hạ xuống mức thấp nhất, không còn ảnh hưởng tới Mạnh Kỳ thi triển đao pháp hệ lôi!

Thấy vết lôi ngân kia, trong mắt Cửu Thiên Lôi Thần hực lên tham lam và sát ý.

Quái vật thân người đầu chó ngửa mặt thét dài, thân hình bành trướng, biến thành một con chó đen cao cả ba trượng, mỗi tấc da thịt đều là sức mạnh bạo tạc khủng bố.

Nó há miệng, cắn về phía Mạnh Kỳ.

Miệng nó tối tăm, như ngay cả mặt trăng nó cũng thôn phệ được!

Quả nhiên là yêu quái! Tiếng rít lọt vào tai, nguyên thần Mạnh Kỳ chấn động, suýt nữa không còn giữ được, may mà đã sớm nội hiển pháp tướng, nguyên thủy tọa trấn trung ương, mới tránh khỏi bị mê muội.

Vây sát kiểu này hắn đã từng bị một lần, chính là trước sơn thần miếu bị Ma Ảnh Hàn Chưởng, Liệt Diễm Nhân Ma và Lạc Hồn Tiêu ba người bao vây, nhưng lần này nguy hiểm hơn, kẻ địch mạnh hơn rất nhiều!

Cửu Thiên Lôi Thần và Khiếu Nguyệt thần khuyển đều đã bước qua nấc thang trời thứ nhất, cảnh giới và thực lực đều vượt qua hắn, không ai bị nội thương, đều đang ở trạng thái đỉnh phong, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Trong đầu Mạnh Kỳ chỉ có một ý niệm.

Đó chính là đánh thật nhanh, dùng hết toàn lực, không tiếc bất cứ ái gì, phải giết một người!

Nghĩ là làm. Mạnh Kỳ quả quyết, không lùi mà tiến tới, đánh về phía Cửu Thiên Lôi Thần!

Màu đỏ sáng lên, dòng khí bị đốt cháy, hóa thành biển lửa, chính giữa dâng lên một vầng mặt trời, kiếm quang làm mang, trí tuệ làm gốc, chiếu sáng khắp nơi, xóa tan bóng tối, khiến Cửu Thiên Lôi Thần có cảm giác không tránh đi đâu được.

Cái miệng khổng lồ của Khiếu Nguyệt thần khuyển bám sát sau lưng Mạnh Kỳ, sắp nuốt hắn vào bụng.

Bỗng nhiên, Cửu Thiên Lôi Thần động, Lôi Thần chi tướng sau lưng y cũng động, một hư một thật, hai thanh lôi đao đồng thời đánh xuống, như ngàn vạn đao tụ thành một đạo.

Ầm!

Một tiếng nổ to, lôi quang tử điện ngưng tụ vào một điểm rồi nổ tung, như muốn xé rách thiên địa, phá hủy pháp lý, một cây nấm bụi to bốc lên.

Nộ lôi tê thiên liệt địa!

Ầm!

Tử lôi xé rách biển lửa, đánh nát mặt trời.

Nhưng biển lửa và đại nhật đều chỉ có cái vẻ bên ngoài, bên trong không hề có nội lực, trong nháy mắt đã bị đánh vỡ.

Là hư chiêu!

Bát Cửu Huyền Công tạo hư chiêu!

Mạnh Kỳ đã vọt lên cao, tránh thoát công kích của Cửu Thiên Lôi Thần và cái miệng khổng lồ của Khiếu Nguyệt thần khuyển, cơ thể ửng màu ám kim.

Hắn lăng không xoay người, Thiên Chi Thương ném lên cao, trong tay xuất hiện một chuỗi hạt châu, mỗi hạt châu giống một con mắt.

Chín hạt châu lóe sáng, chín con mắt lóe ra, mê hoặc nguyên thần, mê hoặc tâm linh.

Không gian giữa Khiếu Nguyệt thần khuyển và Mạnh Kỳ trở nên u u ám ám, như có từng tầng hình ảnh hư ảo hiện ra, đủ loại hoan dục địa ngục.

Hắc khuyển to tướng nhất thời dại ra.

Mi tâm Mạnh Kỳ mở ra, hiện ra một con mắt dọc.

Cửu Nhãn Luân Hồi Châu cộng với Biến Thiên Kích Địa đại pháp!

Hắn chọn công kích Khiếu Nguyệt thần khuyển, vì thực lực tên này cao hơn, lại có khứu giác truy tung, và không có xu thế dùng bí bảo có khả năng triệt tiêu công kích của mình như Cửu Thiên Lôi Thần!

Thấy dị trạng, Cửu Thiên Lôi Thần lập tức bóp vỡ vật đang cầm trong tay trái, hư không chấn động, một tiếng nứt vỡ, một luồng khí vàng phun vào Mạnh Kỳ!

Vừa mới bắt đầu, chiến cuộc đã vào trạng thái không phải ngươi chết chính là ta mất mạng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio