Nhưng Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Xinh Đẹp

chương 33

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trans+ Edit: Hi Văn

Beta: Nguyệt Nguyệt

Diệp Linh Ngân không thể nói thật danh tính người kia, Hoắc Cẩn Hành còn tra đến trên người Trì Khuynh đêm đó.

Anh hiểu rõ vòng bạn bè của Diệp Linh Ngân, hai người này lúc trước không cùng xuất hiện, chắc tại thời gian quay hình 《Chạy Trốn Mê Thành》 nảy sinh liên hệ.

Tiến vào cái vòng này, Diệp Linh Ngân dường như rất ít lén lút qua lại với ai, này chẳng qua mới quay vài tập tiết mục, lại đơn độc cùng Trì Khuynh nói chuyện đến buổi tối…

Anh nhìn chằm chằm cánh cửa phòng ngủ đóng chặt bên cạnh, con ngươi đen như mực nhuộm dần tia không hài lòng, câu nói “hẹn hò” nửa thật nửa giả kia khiến anh không thể không xem xét lại.

Biết rõ tâm tư của tiểu cô nương lại không thể đáp ứng, nếu như Diệp Linh Ngân thật sự là vì dời lực chú ý mà tùy tiện chọn người khác, anh phải chịu trách nhiệm.

Dựa vào đống suy nghĩ chồng chất này, Hoắc Cẩn Hành không cách nào bỏ mặc, đợi ngày mai cô ngủ dậy, dùng xong bữa sáng liền đem người xách vào thư phòng.

“Ngồi.” Hoắc Cẩn Hành chỉ vào chiếc ghế dựa bản thân dùng dài hạn, để cô đi qua ngồi.

Diệp Linh Ngân quay đầu lại nheo mắt, nhãn cầu xoay tròn, chậm rãi ngồi xuống ghế, chờ hành động tiếp theo của anh.

“Về chuyện tối qua em đơn độc buổi tối cùng người gặp mặt, chúng ta nói chuyện.” Anh khoanh tay tựa vào mép bàn, dáng vẻ trông như tùy ý, biểu tình lại rất nghiêm túc.

Diệp Linh Ngân ngẩng đầu, nhân tiện chống tay trái lên mặt bàn, ôm má nhẹ giọng hỏi: “Nói chuyện gì?”

Thấy dáng vẻ, vẻ mặt cô thoải mái hoàn toàn không có xem trọng, Hoắc Cẩn Hành không mảy may úp mở, dứt khoát tỏ rõ thái độ: “Em vẫn là muốn cùng anh ta phát triển, không được.”

Diệp Linh Ngân hơi do dự, nhớ lại nguyên nhân hậu quả, hai tay tùy ý đặt trước người nhẹ khép lại, nâng lên mắt sáng rực: “Anh không yêu đương với em, cũng không cho phép em yêu đương với người khác? Hoắc Cẩn Hành, câu nói này của anh thật mâu thuẫn.”

Hoắc Cẩn Hành kiềm chế cảm xúc, khuyên bản thân duy trì bình tĩnh: “Những người đó không thích hợp.”

Khóe miệng gợi lên nụ cười mỉm, Diệp Linh Ngân hỏi lại: “Không thích hợp chỗ nào?”

“Họ không xứng.” Anh điều tra qua Trì Khuynh, tuổi, từng quen người bạn gái, hai người đều không thành công, người đàn ông này hơn một nửa có vấn đề, không đáng tin cậy!

Diệp Linh Ngân bị tức cười bởi lý do của anh, thu lại cánh tay đang chống má, ngồi thẳng người, nhìn anh hỏi: “Vậy anh cảm thấy ai xứng, anh nói một tiếng, em lập tức theo đuổi.”

“Con gái dè dặt một chút.” Hoắc Cẩn Hành vẫn bất mãn, xụ mặt giáo huấn cô, mày nhíu càng sâu, có thể so với nhiều đồi núi nhỏ trùng điệp.

Câu nói này làm Diệp Linh Ngân trực tiếp đẩy ghế đứng dậy, tình cảm mãnh liệt trong mắt chốc lát đông lại thành băng, mũi nhọn sắc bén hướng phía đối diện: “Anh còn thật là bảo thủ, thích một người không tranh thủ, lẽ nào phải đợi người khác cướp đi mới hối hận sao?”

Chất vấn gay gắt xen lẫn không cam chịu và tủi thân, thư phòng bất chợt lặng ngắt như tờ.

Bầu không khí nóng nảy chốc lát trầm lắng, môi người đàn ông mím thành một đường thẳng, cảm xúc phức tạp cuồn cuộn trong đáy mắt tối đen.

Trước đây mọi việc làm của Diệp Linh Ngân đều chứng thực quan niệm của cô, cô giống như một đứa trẻ phản nghịch, càng không cho làm, phải bất chấp mọi thứ để thử.

“Ngân Ngân, anh chỉ là không hy vọng em vì một số nguyên nhân mà xung động đưa ra quyết định sai lầm.”

Lần thứ nhất thử hôn môi thăm dò, lần thứ hai cô mạnh dạn nói rõ tình cảm, lần thứ ba rơi nước mắt xót xa lại bị từ chối, đây là lần thứ tư, phản ứng của Diệp Linh Ngân hoàn toàn khác, trực tiếp đập bàn thách thức với anh.

Cô đối với lời này hết sức mẫn cảm và không có ý hoàn toàn phải nghe lời, thái độ phản bác rất cứng rắn.

“Hoắc Cẩn Hành, năm nay em tuổi không phải tuổi, em biết bản thân đang làm gì, nghĩ gì.” Diệp Linh Ngân nhìn chăm chú vào mắt anh, kìm nén mưa gió nơi đáy mắt, từng câu từng chữ nâng cao giọng: “Người mình thích, đương nhiên phải cố hết sức đi tranh thủ.”

Trên mặt cô đầy kiên định và nghiêm túc, từ trước đến nay Hoắc Cẩn Hành không để lộ cảm xúc ra bên ngoài lại ở thời khắc này trốn tránh ánh mắt kia.

Đối mặt với thương trường sóng gió dối gạt, gặp phải rủi ro to lớn vẫn nắm chắc phần thắng, ngoại trừ một người này, anh không có chút biện pháp nào.

Hơn nữa Diệp Linh Ngân lập tức phải đi đến tổ tiết mục, còn sẽ cùng Trì Khuynh gặp mặt, thậm chí không có cách nào tránh nảy sinh tương tác tương tự sự việc cứu người bồn tắm. Nếu như đối phương có tâm tư quấy rối, hơi không chú ý thì dễ bị người nhân lúc sơ hở mà vào.

Tiểu cô nương dễ dỗ dành như vậy, đối với cô tốt một chút có thể lừa đi, đâu phải là đối thủ của người đàn ông đã yêu đương hai lần.

Chỉ nghĩ đến trong đầu hiện lên cảnh tượng thực tế, ngón tay Hoắc Cẩn Hành giữ góc bàn, trong mắt hơi tàn bạo làn tràn.

Trước khi quay tập sáu, 《Chạy Trốn Mê Thành》 dẫn đường để chính thức phát sóng, màn thứ nhất là Triệu Kha Dục đến biệt thự trước tiên ở trước ống kính suy nghĩ, sáu người chơi lần lượt đến nơi, gặp nhau ở biệt thự phong cách lịch sự tao nhã, “bullet screen” đã lên.

[ Triệu Kha Dục người hài kịch chùy thật. ]

[Em trai hôm nay thật sữa thật dễ thương, muốn rua]

[Aaaaaa nữ thần Ty Ty cuối cùng đã làm việc lại rồi, hoan nghênh trở lại]

[Trần Ninh Viễn cố lên]

[Đến xem Ngân bảo bối tiểu yêu tinh moa moa moa moa]

[Trì Khuynh! Aaaaa anh trai cuối cùng kinh doanh rồi]

Không qua bao lâu, âm thanh hệ thống gợi ý người chơi tìm phòng ăn, khán giả và khách mời ở hiện trường lập tức nảy sinh nghi ngờ giống nhau, đến khi tận mắt nhìn thấy sáu người vì lấy được chìa khóa mà tốn sức suy nghĩ sâu xa

Bởi vì lần đầu tham dự trò chơi, bản thân người chơi đối với thiết lập của tiết mục mới không quen thuộc, trong quá trình giải mã luôn luôn năng lượng vui vẻ cao, thậm chí có một bức ảnh “bullet screen” “Ha ha ha ha ha”.

Mọi người nhìn thấy bữa tối thịnh soạn, thèm chảy nước miếng, chính lúc ngưỡng mộ phúc lợi của người chơi, màn hình kết hợp hiệu ứng âm thanh “cạch” một tiếng đột nhiên tối đen.

[Phía trước năng lượng cảnh báo cao]

[Trời ạ thật đáng sợ]

[Hộ thể bullet screen]

Tiết mục bật chế độ nhìn ban đêm, khán giả mới chậm rãi sang。

[Tôi còn cho rằng điện thoại lag rồi]

[Đau con tim tôi, thật không dễ mở cửa, còn chưa ăn cơm nóng]

Đa số tầm mắt bị Triệu Kha Dục và Lê Hạo Vũ hấp dẫn, vì hai người này một mạnh dạn bình tĩnh, một nhát gan trực tiếp ôm đồng đội không buông tay, thêm sau khi tổ tiết mục bố trí văn vẽ, hiệu quả hài kịch trực tiếp kéo đầy.

[Em trai thật bình tĩnh]

[Hahaha Triệu Kha Dục giữ sự bình tĩnh của anh]

[Thật lo lắng sẽ nhảy ra một NPC mặc đồ trắng không, đến lên tiếng người chơi trốn khỏi mật thất]

[Sầm Ty Ty kêu thật lớn tiếng]

[Đợi chút? Tại sao tôi cảm thấy thiếu hai người.]

Không phải thiếu hai người, mà là trong đó hai người cực kỳ bình tĩnh, luôn không phát ra âm thanh.

Khi người chơi đang cười đùa cảnh tượng kích động, trọng điểm của ống kính di chuyển đến Diệp Linh Ngân và Trì Khuynh, phát hiện hai gương mặt mơ màng lại chìa tay bình tĩnh tìm kiếm, cho đến…

Tay hai người cùng đặt lên ghế!

[Chuyện gì xảy ra rồi?]

[Woa! Chạm đến rồi]

[Chạm tay thành công?]

Mặc dù chỉ có một khoảnh khắc, các khán giả kính hiển vi cũng sẽ không bỏ qua, nhưng may mắn thay phần lớn người đang tập trung lực chú ý vào phát triển câu chuyện, có liên quan bullet screen “chạm tay” rất nhanh bị lag mất.

Phòng ăn khôi phục ánh sáng, người chơi nhận được thư mời của lâu đài cổ, trong thời gian quy định tìm thấy thẻ thân phận căn phòng tương ứng. Lúc quay tìm chìa khóa, mọi người đều rất ấn tượng, quan sát tỉ mỉ và không bỏ qua bất kỳ góc nào.

Rất nhanh, các khán giả bị hành động của Diệp Linh Ngân hấp dẫn, cô sẽ nhặt các đồ vật có thể di chuyển ôm lên, dường như quan sát độ.

[Vốn dĩ Ngân bảo bối là một đại lực sĩ]

[Diệp Linh Ngân tại sao phải ôm đồ vật chuyển đến, bán fig? Đến mức đó không?]

[Anti fan quê mùa phía trước cút đi]

Bullet screen đều cảm thấy không cần thiết, kết quả giải mã đều phải cần đến máy thu âm đang nằm trong lòng cô, bullet screen một phút vả mặt.

Khi cô chỉ nghe một lần liền yêu cầu mở đoạn khác, lờ mờ đoán được phần nào nhưng không dám tin tưởng, đến khi Diệp Linh Ngân và Trì Khuynh đồng thời nói ra đáp án:“Secret.”

Mật mã.

[Hai người này? Là đại não mạnh mẽ nhất à?]

[Bạn nhỏ, não bạn có phải có nhiều dấu chấm hỏi lớn không???]

[Chuyên ngành tiếng Anh biểu thị nghe không hiểu.]

Thính lực tốc độ nói quá nhanh, lại chia thành phần câu cần tự mình sắp xếp, hai người này đến giấy viết đều không cần, nghe một lần liền nói ra đáp án.

Quan trọng còn đúng rồi!

[Hoài nghi nghiêm trọng có kịch bản]

[Diệp Linh Ngân ở trường học cũng là lấy được học bổng học bá nha?]

[Trì Khuynh cũng là học vấn cao]

[Yếu sức giơ tay, chỉ có tôi cảm thấy hai người nhìn qua rất có yêu mến không?]

Dẫn đường phát sóng《Chạy Trốn Mê Thành》 phản ứng rất tốt, số lượng fan hâm mộ chính thức nhanh chóng tăng lên.

Chính thức rèn sắt khi còn nóng, tập 《Bữa tối lâu đài cổ》 đúng hạn công chiếu, sáu người chơi đổi trang phục nhân vật xuất hiện ngoạn mục.

Doanh nhân mặc áo khoác lông chồn, chủ thầu lao động dây chuyền vàng lớn, hồng phát liệt diễm của Sầm Ty Ty, phóng viên mang theo bên mình máy ảnh, còn có bác sĩ và y tá, sáu người hình tượng tươi sáng, lại yêu thích khó hiểu.

Trên xe tổ tiết mục, Lê Hạo Vũ vì giải mật mã biểu diễn khối Rubik về trạng thái ban đầu, người hâm mộ thổi ra một cái cầu vồng: [Lê Hạo Vũ đứa trẻ này từ nhỏ liền thông minh]

Thế mà một giây sau, Diệp Linh Ngân đã nói ra mật mã.

Khán giả:???

Hack à.

Đợi Diệp Linh Ngân mở miệng giải thích, mọi người mới phản ứng lại, đáp án thật ra không sâu xa như trong tưởng tượng vậy, làm khối Rubik trở về trạng thái ban đầu chỉ là cách mê hoặc che mắt họ.

Người chơi đến lâu đài cổ thần bí, phòng ăn tắt đèn, lịch sử tái diễn, theo đuổi quái vật NPC đáng sợ lại kích thích, bullet screen gọi thẳng năng lượng cao.

Sáu người chơi trốn vào không gian chật hẹp của tủ quần áo, trong mắt khán giả chỉ nhìn thấy đoàn kết giữa các đồng đội, rất ít người chú ý đến, trong hoàn cảnh chen chúc đó, “tay thân sĩ” của Trì Khuynh chống cạnh vách ngăn, phòng ngừa Diệp Linh Ngân đụng lên.

Khi người chơi mở ngăn kéo ra, rút ra một tấm chụp chung bác sĩ áo blouse trắng và y tá quần áo màu hồng bắn tim, lần lượt dò hỏi nhân vật hai người sắm vai có phải là một đôi không, Trì Khuynh quay đầu nhìn về phía Diệp Linh Ngân, mà Diệp Linh Ngân điềm tĩnh thừa nhận: “Đúng vậy, tôi và bác sĩ Trì là quan hệ người yêu.”

Mặc dù biết là nhân vật kịch bản đặt ra, bullet screen vẫn là không thể kiềm chế gào thét lên.

[Knockout rồi!]

[Trời ạ, phản ứng đầu tiên của Trì Khuynh là nhìn Diệp Linh Ngân nha]

[Ánh mắt anh trai thật dịu dàng, lúc Ngân bảo bối thừa nhận có gan cảm thấy thông báo chính thức]

[Lý trí một chút OK? Đây chỉ là nhân vật trò chơi]

Khán giả phải chăng không biết lý trí, Hoắc Cẩn Hành nhìn chằm chằm máy tính, ánh mắt sắc bén sắp đem bullet screen nhìn thấu.

Thật muốn đem mấy lời lung tung này của bullet screen báo cáo toàn bộ!

Nhưng mà, không đợi anh nghiên cứu ra làm sao báo cáo bullet screen, fan Weibo đã nhanh như chớp thành lập ra một cái gọi là siêu thoại CP của “Khuynh Ngân”.

Lúc thư ký Chu đưa tài liệu không chú ý nhìn lướt qua màn hình máy tính, không kiềm được nói thầm trong lòng: đại Boss hai ngày nay không làm việc chính đáng, lại học thanh niên bắt đầu lướt web trên mạng.

Thư ký Chu âm thầm thở dài trong lòng, lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên bị gọi lại.

“Thư ký Chu.”

“…” Mỗi lần gọi cô ấy như vậy, đều có loại dự cảm khác nhau.

Hoắc Cẩn Hành nhẹ giữ mặt bàn: “Mang hành trình gần đây đưa cho tôi.”

“Vâng, Hoắc tổng.” Vốn dĩ chỉ là chuyện nhỏ, thư ký Chu lại thả lỏng, mang hành trình đưa cho Hoắc Cẩn Hành và nhắc nhở đơn giản trọng điểm.

Hoắc Cẩn Hành nhanh như gió xem toàn bộ nội dung, không chút do dự nói:“ Đem công việc ngày và lên sớm hoặc hoãn lại, để thời gian hai ngày này ra.”

Thư ký Chu:“? ”

Tính thử thăm dò, Hoắc Cẩn Hành chỉ có hai từ đơn giản “có việc” đem cô ra ngoài sắp xếp đổi công việc, thư ký Chu trong lòng đau khổ.

Thật không ngờ, cô ấy chân trước vừa đi, Hoắc Cẩn Hành gọi một số, sấm rền gió cuốn tìm cho mình phần “công việc mới”.

“Đạo diễn Tô.”

“Hoắc tổng? Xin chào, xin chào.” Điện thoại kết nối, người đối diện khó tin, lại thụ sủng nhược kinh.

Hoắc Cẩn Hành một tay thao tác chuột chuyển động trên màn hình, một bên cầm điện thoại, bình tĩnh nói: “Nghe nói tiết mục chuẩn bị sắp xếp thêm khách mời. Ở đây tôi có chọn một người thích hợp.”

Chủ đề tập bắt đầu quay《Truy Tìm Kho Báu Hoang Dã》, sáu người thống nhất mặc đồng phục đội bị tổ tiết mục ném vào rừng cây hoang dã và cỏ mọc.

Đạo diễn đuổi theo trào lưu mới, ánh huỳnh quang trên đồng phục tùy chỉnh, ban ngày không rõ ràng, đặt trong tối thì đi phát ra ánh sáng!

Nhân viên công tác bày sẵn sáu ba lô trước mặt họ: “Trong mỗi cái balo có một trục cuốn đặc biệt, chỉ hướng ba tuyến đường phân biệt, người chơi tuyến đường giống nhau có thể kết bạn, có thể độc hành.”

“Người chơi đầu tiên tìm được kho báu giành được chiến thắng, mà những người khác thua cuộc, đều tiếp nhận xử phạt.” Nhân viên công tác giơ lá cờ đỏ nhỏ trong tay lên: “Bây giờ, mời các người chơi cầm lên ba lô trước mặt, bắt đầu hành trình hai ngày một đêm của mọi người nha!”

Mọi người ngồi xổm tại chỗ mở ba lô, bên trong đặt hai bình nước, lương khô, trục cuốn, đèn pin cầm tay, ngoài ra không còn đồ gì khác.

“Nhanh đến xem trục cuốn, ai với ai giống nhau.”

Triệu Kha Dục bày ra đầu tiên, Lê Hạo Vũ bên cạnh lập tức thay anh ta cuộn lại: “Ai tìm thấy kho báu trước có thể giành được chiến thắng, đừng quên chúng ta ở đây có hai bố già của khả năng ghi nhớ biến thái.”

Nếu như mở toàn bộ bản đồ ra, rất có thể bị người khác ghi nhớ, thế là mọi người bắt đầu dùng hình vẽ ám hiệu, cuối cùng xác định Trần Ninh Viễn và Trì Khuynh, Triệu Kha Dục và Sầm Ty Ty, Diệp Linh Ngân và Lê Hạo Vũ là cùng một tuyến đường.

Khi phát hiện đồng đội của mình là Triệu Kha Dục, Sầm Ty Ty dường như sợ hãi hơn nhìn thấy NPC: “Này có thể trao đổi đồng đội không? Tôi sợ hãi chúng tôi nửa đường khóc trên vai nhau.”

Triệu Kha Dục kêu một tiếng như gà, tích hợp hiệu quả đáng sợ, Sầm Ty Ty nhát gan, để hai người này đi cùng nhau đoán chừng khó vượt qua.

Đã ở chung tập trước, mọi người đã hiểu rõ lòng gan dạ của đồng đội, Triệu Kha Dục và Lê Hạo Vũ cả hai đều tự nguyện trao đổi ống cuộn, ba đội bước vào con đường riêng đi tìm kho báu thuộc về chính mình.

Ở đây rừng cây không phải hoàn toàn nguyên dạng hoang dã, tất cả khâu đã được tổ tiết mục dày công sắp xếp, Triệu Kha Dục đi lên bên cạnh Diệp Linh Ngân, hai người gần như đồng bộ: “Tiểu Diệp, cảm giác phương hướng của em như thế nào?”

Diệp Linh Ngân cầm trục cuốn vừa đi vừa xem, thuận miệng đáp: “Bình thường.”

Nghe cô nói như vậy, Triệu Kha Dục tự tin vỗ ngực: “Ôi, tìm đường tôi đáng tin, để tôi thăm dò đường phía trước cho em.”

Dưới hoàn cảnh sáng sủa này, Triệu Kha Dục sải bước đi lên trước vài bước, Diệp Linh Ngân cúi đầu nhìn, một tiếng “cẩn thận” vừa lao ra khỏi cổ họng, Triệu Kha Dục đã bị tấm lưới trên mặt đất kéo treo lên cây.

“Aaaaaaaaaa…”

Một chuỗi tiếng la hét kinh hoàng, hai đội còn lại cách rất xa đều nghe thấy.

Bốn người chưa đi xa đã dừng bước chân, sau phút chốc do dự quyết định quay lại đi tìm bạn đồng hành, đợi họ nhanh chóng đến đường này, chỉ thấy Triệu Kha Dục bị treo giữa cây đại thụ, mà Diệp Linh Ngân đã không thấy bóng dáng.

Note: “bullet screen”: chức năng cho phép người xem đăng nhận xét trên màn hình trong video, phim, v.v. trong thời gian thực hiện

“bullet screen”–> giống như đang xem live stream.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio