"Tiểu Nghiên, tiểu Nghiên, kết quả sao rồi?"
Vưu Thục Ly ở trong điện thoại hỏi liên tục, giọng nói gấp gáp kèm với đó là tiếng thở dốc, có lẽ cô vừa chạy vừa nói chuyện.
"Cậu gọi đến đúng lúc lắm. Tớ đang muốn nói chuyện với cậu về vấn đề này. Cậu đang ở đâu, tớ đến gặp cậu."
Ninh Hân Nghiên bồn chồn đi tới đi lui trong nhà, từ lúc ở DNJ về cô không ngừng suy nghĩ về khoản điều kiện hợp đồng đó. Cô muốn gặp Vưu Thục Ly bàn bạc về chuyện này. Đúng lúc cô bạn lại gọi điện đến, Ninh Hân Nghiên vội đi về phòng, chuẩn bị thay đồ ra ngoài.
"Không cần đâu, tớ đang trước cửa nhà cậu đây, ra mở cửa đi."
Ninh Hân Nghiên nghe vậy liền cúp điện thoại, đi nhanh ra mở cửa. Cửa vừa mở, Vưu Thục Ly nhanh nhẹn len lỏi đi vào trong, ngồi lên ghế sofa, gương mặt mệt mỏi, đôi môi nhỏ hé mở, thở mạnh.
"Nè, cậu làm gì mà trông gấp gáp dữ vậy?", Ninh Hân Nghiên bật cười đi đến, ngồi xuống bên cạnh, lấy tay vỗ vào đùi của Vưu Thục Ly.
"Thì tớ lo lắng cho công việc của chúng ta. Vừa nghe cậu nói cậu đã về nhà rồi, tớ liền chạy đến đây.", Vưu Thục Ly làm vẻ mặt hờn dỗi. Cô đã hủy hẹn với bạn trai cô để đến đây đó, chắc chắn phải nhận được tin tốt đó nha.
"Cậu ngồi nghỉ chút đi, tớ đi lấy nước cho cậu rồi chúng ta bàn bạc."
"Thôi không cần đâu, nói luôn đi, tớ sốt ruột lắm rồi đây nè."
"Rồi rồi."
Ninh Hân Nghiên với tay cầm lấy chiếc túi xách cách đó không xa, mở khóa cầm tệp tài liệu đưa cho Vưu Thục Ly.
"Cậu xem đi, bản hợp đồng DNJ đã soạn."
"Vậy là cậu đã kí rồi sao?", mắt Vưu Thục Ly sáng rỡ.
"Chưa.", Ninh Hân Nghiên thở dài lắc đầu.
"Điều khoản thứ ba trong hợp đồng, cậu đọc đi. Đó là vấn đề tớ đang đắn đo đây."
Vưu Thục Ly nghe thấy thế thì đưa hai ngón tay lên lưỡi liếm nhẹ, lật sang trang kế bên. Điều khoản này được in đậm, kích cỡ chữ cũng lớn hơn so với những điều khoản các, ngay cả người mắt kém cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Điều khoản : Bên B phải làm việc tại DNJ, phụ trách một mảng thiết kế trong hai năm. Trong vòng hai năm tổng doanh thu do bên B phụ trách phải đạt được như yêu cầu của bên A. Nếu đạt được, tổng doanh thu trong hai năm sẽ trở thành vốn đầu tư của bên B như lời đã định. Nếu không đạt được, mọi thỏa thuận coi như chấm dứt."
Vưu Thục Ly càng đọc giọng càng trở nên cao hơn, mắt mở to nhìn Ninh Hân Nghiên ngồi bên cạnh.
"Hân Nghiên, điều khoản này..."
"Cậu cũng bất ngờ đúng không. Họ không đầu tư cho chúng ta ngay từ đầu như tớ và cậu nghĩ.", giọng Ninh Hân Nghiên trở nên buồn bã.
"Vậy không phải là / sao? Nếu đạt được doanh thu thì có thể mở công ty riêng của chúng. Nếu không thành công, coi như hai năm đó là tốn công vô ích."
"Tớ cũng đã nghĩ đến vấn đề đó. Tổng giám đốc DNJ nói ra muốn thử thách chúng ta, cũng là tạo điều kiện cho chúng ta thăm dò thị trường, thị hiếu của công chúng. Đó cũng là điều khoản không quá đáng. Chỉ có điều..."
"Cậu không tự tin? Cậu sợ hai năm sẽ trở nên hoang phí?", Vưu Thục Ly hiểu tính cách của Ninh Hân Nghiên. Tuy cô bạn rất quyết tâm nhưng đâu đó vẫn có sự lo lắng, bất an và thiếu tự tin, sợ bản thân sẽ không đảm đương nổi. Hai năm, thời gian không quá dài, nhưng nó sẽ trở thành khoảng thời gian tối tăm nhất nếu Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly không thể đạt được doanh thu như yêu cầu.
"Phải, tớ đã từng rất tự tin, cho đến khi tớ nói chuyện với trợ lý Tổng giám đốc. Điều khoản này thành thật mà nói là một sự giúp đỡ rất tốt, là bước đệm vững chắc cho chúng ta.", Ninh Hân Nghiên chớp nhẹ đôi mắt xinh đẹp của mình. Chiều giờ cô suy nghĩ rất nhiều, ưu điểm của điều khoản này vẫn chiếm nhiều hơn khuyết điểm. Chỉ cần cô và Vưu Thục Ly cố gắng, không chừng hai năm nữa hai người sẽ có công ty riêng của mình. Mà công ty đó còn được dựng nên từ chính doanh thu mà hai người đã cố gắng trong suốt hai năm. Nếu tương lai cũng tốt đẹp như suy nghĩ này, không phải đây là một kết quả đầy ngọt ngào và đáng tự hào hay sao?
"Có phải cậu đã quyết định rồi?", Vưu Thục Ly nghiêng đầu hỏi.
"Tớ sẽ ký hợp đồng này. Thục Ly, cậu có đồng ý với quyết định này của tớ không? Hai năm lận, sẽ là thử thách rất lớn đấy.", Ninh Hân Nghiên sợ, cô sợ quyết định của mình sẽ ảnh hưởng đến Vưu Thục Ly. Cô biết vì lời đề nghị cùng hợp tác lần này, cô bạn thân này của cô đã phải từ chối công việc ở nơi mà ba mẹ cô đã sắp xếp. Cũng vì thế mà Vưu Thục Ly và gia đình đã có cuộc tranh cãi lớn, đã hơn một tuần cô không về nhà rồi.
"Hân Nghiên, tớ đã quyết định rồi, tớ sẽ giúp cậu. Nhất ngôn cửu đỉnh. Chờ hai năm sau, cậu sẽ trở thành bà Tổng giám đốc, tớ cũng trở thành Giám đốc, tha hồ mà ra lệnh."
Vưu Thục Ly vui vẻ choàng tay ôm lấy Ninh Hân Nghiên. Cô tin vào quyết định của Ninh Hân Nghiên, sẽ cùng cô bạn này đồng cam cộng khổ. Nhất định hai năm sau, cả hai người sẽ thành công, sở hữu công ty riêng cho mình, cô tin là vậy...
Văn phòng...
Tần Phi đẩy cửa bước vào, kính cẩn đi đến trước bàn làm việc của Âu Trạch Dương thông báo.
"Âu Tổng, cô Ninh vừa gọi điện đến nói rằng ngày mai cô ấy sẽ đến DNJ để ký hợp đồng."
Âu Trạch Dương nghe tin vui cơ mặt liền giãn ra