Nợ Nhau Một Lời Hứa

chương 59: mờ ám

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chuyển ngữ: Pussycat

Trọng Lâm khiến bản thân mình giữ nguyên lý trí, kéo tay cô xuống, đồng thời cũng muốn Thu Ý Hàm có chừng mực. Dù cho là cô vô ý, cũng không thể để cho cô tiếp tục đi xuống phía dưới.

Như thế này chắc là đủ rồi, Thu Ý Hàm rút lại hai tay bị anh nắm, bước ra khỏi bồn tắm từ phía sau. Nhưng mà cũng không đơn giản như vậy, cô lấy khăn tắm ném tới trên đùi bị thương của Trọng Lâm.

Trước khi rời đi, còn không quên đá cái chân kia một cái. Thu Ý Hàm liếc mắt xem xét thành quả của chính mình, sau khi xác định cũng không tệ lắm, mới ra khỏi phòng tắm.

Tuy rằng, tiếng nước trong phòng tắm không lớn, nhưng trong ban đêm yên tĩnh, lúc cửa phòng tắm không đóng lại, người đứng ngoài cửa vẫn có thể nghe rõ ràng hết thảy, đặc biệt là người có ý.

Hai người đang ở trong tình trạng giằng co, ngay lúc đó cũng không phát hiện mình đang bị nghe lén. Gió nhẹ quét qua, mái tóc đen rất dài của người đó nhẹ nhàng phất lên, hé ra khuôn mặt vốn dĩ vô cùng xinh đẹp, nhưng bởi vì giận dữ ghen ghét mà vặn vẹo.

Bị Thu Ý Hàm đột nhiên tập kích như vậy, chân Trọng Lâm bất ngờ rơi xuống bồn tắm. Ban ngày đã được băng bó tốt một lần, bây giờ lại hoàn toàn bị thấm nước.

Trọng Lâm giờ đây đúng là thể xác và tinh thần đều đau đớn. Thu Ý Hàm thật sự cố ý, người phụ nữ này! Nếu cô muốn đùa, vậy anh liền chiều theo tới cùng.

Trọng Lâm rõ ràng đã coi nhẹ tình trạng cơ thể hiện tại. Trước tiên, tự mình đứng lên từ trong bồn tắm rồi sau hãy nói. Bồn tắm này tại sao lại xây lớn như vậy? Trong lòng Trọng Lâm càng không ngừng phản đối người thiết kế toà nhà này trước đây.

Nhưng cái bồn tắm này là được Trọng Lâm yêu cầu thiết kế đặc biệt. Cho nên, bây giờ ở trong bồn tắm to như vậy, cảnh vùng vẫy rất chật vật cũng là do anh tạo thành.

Sau khi Thu Ý Hàm đi ra, muốn thay quần áo ướt sũng toàn thân, chỉ có thể tìm vài cái quần áo có thể mặc tạm trong tủ quần áo của Trọng Lâm.

Bản đồ mà Trọng Lâm đưa cho cô tuyệt đối là không đầy đủ, bằng không, với tính cách của anh, sẽ không rộng rãi giao cho cô như vậy. Có thể tìm được đồ vật cô muốn ở trong phòng này không?

Thu Ý Hàm cảm thấy được, với khoa học kỹ thuật của hiện nay, bản đồ thật sự có thể ở trong di động của Trọng Lâm. Nhưng trong phòng này, những nơi có thể rõ ràng, trực tiếp nhìn thấy, cô cũng không có phát hiện ra tung tích của điện thoại di động.

Chẳng lẽ Trọng Lâm luôn luôn giữ ở trong người không hề lấy ra? Thế nhưng, toàn bộ quần áo trước khi tắm đều được cởi ra ở trong nhà tắm. Giờ đây, Thu Ý Hàm dứt khoát không muốn quay lại nơi đó.

Vậy trong máy vi tính có tài liệu không? Mặc kệ là kết quả như thế nào, Thu Ý Hàm quyết định thử một phen. Nếu sau khi Trọng Lâm ở trong nhà tắm đi ra, cô sẽ không còn cơ hội.

Hơn nữa, bây giờ chính là thời cơ tốt nhất, cô có thể hoàn toàn nắm chắc Trọng Lâm sẽ không đột nhiên xuất hiện để biết được hành động của cô. Xin mời nhập vào mật mã…

Quả nhiên là như thế này! Tuy rằng, Thu Ý Hàm đã dự định là tài liệu trong máy tính của Trọng Lâm tuyệt đối không thể dễ dàng ăn cắp như vậy, nhưng khi nhìn thấy khung này hiện ra, không ngờ trong lòng có chút mất mác.

Với tính cách của Trọng Lâm, anh sẽ lập ra mật mã dưới dạng gì? Thu Ý Hàm cứ quyết định thử vài lần, dẫu sao cơ hội không nhiều lắm.

Lần thứ nhất sai mật mã, xin mời nhập mật mã lần nữa…lần thứ hai vẫn là như thế. Bạn chỉ còn lại một cơ hội cuối cùng, nếu lại nhập sai, máy tính sẽ tự tiêu huỷ, xin hãy cẩn thận thao tác!

Khi nhìn thấy đoạn thông báo xuất hiện ở trên, Thu Ý Hàm kềm lại tay trên bàn phím, rất khó mà tiếp tục nữa. Nếu máy vi tính này thật sự tự tiêu huỷ, muốn Trọng Lâm không phát hiện cũng khó.

Đánh cuộc một lần cuối cùng. Sinh nhật của cô là…Mật mã chính xác. Thu Ý Hàm cuối cùng có thể thở phào một hơi. Trọng Lâm lại thật sự dùng ngày sinh của cô làm mật mã, điều này lại làm cho quyết tâm của Thu Ý Hàm sinh ra một chút dao động.

Nội dung bên trong của máy tính rất nhiều, muốn tìm ra bản đồ không được dễ dàng như vậy. Bất quá, nếu lần này tìm không thấy, cô cũng chỉ có thể phải tìm thời điểm khác để tìm kiếm trên máy vi tính này.

Nhưng mà, cô không thể tập trung mục tiêu tại một chỗ, trên máy vi tính này cũng rất có khả năng không có cái bản đồ địa hình mà cô muốn.

Thu Ý Hàm liếc nhìn phòng tắm một cái, bên trong không có tiếng động nào. Sau khi đóng máy tính lại, cô còn sử dụng một số phương pháp để cho Trọng Lâm không phát hiện máy tính đã bị người sử dụng qua.

Lúc còn đi làm, để đề phòng người có lòng ăn cắp bí mật của Tập đoàn, Thu Ý Hàm có chút hiểu biết về chuyện làm thế nào để kiểm tra được lần sử dụng cuối cùng của máy tính.

Biết được không nhiều lắm, nhưng mà đủ dùng, hiện tại, đúng lúc có thể dùng tới. Mọi thứ đã được đối phó, Thu Ý Hàm ngồi trên sô pha, giả vờ như mới vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng lâu như vậy, ngoại trừ lúc mới bắt đầu Trọng Lâm phát ra chút âm thanh, thì phòng tắm đã rất im ắng trong một thời gian rất dài. Hiện giờ, Thu Ý Hàm có chút lo lắng tình trạng của Trọng Lâm ở trong phòng tắm.

Cô nhiều lắm chỉ là chỉnh anh một chút, một cái trừng phạt nho nhỏ như thế mà anh cũng chịu đựng không nổi. Chợt Thu Ý Hàm nhận ra, này là không phải Trọng Lâm, nhưng…hiện giờ, anh là một người đàn ông đang bị thương.

Đối với một người vốn đang bị thương, làm như vậy dường như có chút… Thu Ý Hàm trở lại cửa phòng tắm, muốn nhìn trộm tình hình bên trong một chút.

Trọng Lâm đâu? Nước trong bồn tắm tại sao bây giờ lại biến thành màu đỏ? Thu Ý Hàm lo lắng đi vào, phát hiện Trọng Lâm đã hoàn toàn chìm trong nước.

Nước ban đầu ấm đã trở thành nước lạnh. “Trọng Lâm, Trọng Lâm, tỉnh lại, tỉnh lại…” Thu Ý Hàm nhảy vào bồn tắm, bất chấp quần áo trên người vừa được thay, nâng nửa người Trọng Lâm lên trước, giúp anh đứng lên.

Hao tốn sức lực một phen, Thu Ý Hàm mới đưa được cả người Trọng Lâm ra khỏi bồn tắm. Hiện tại, nên làm cái gì bây giờ? Hô hấp nhân tạo? Đúng, đúng. Nhất thời, trong lòng Thu Ý Hàm rối loạn, chỉ biết là phải nhanh nhanh cứu anh.

Qua sự cố gắng của Thu Ý Hàm, Trọng Lâm rốt cuộc phục hồi lại ý thức. “Em thật chậm, anh ở dưới nước đợi lâu như vậy, em mới xuất hiện.” Trọng Lâm vừa tỉnh lại liền trách Thu Ý Hàm.

“Dưới nước thật không dễ chịu!” Thật ra, từ lúc Thu Ý Hàm đi đến cửa phòng tắm thì Trọng Lâm đã biết là cô đến đây. Vì để lừa gạt người đẹp hôn, anh thật đúng là phải chịu khổ mà!

Anh vốn nghĩ là Thu Ý Hàm sẽ quay lại nhanh thôi, bởi vì quả thật là anh không thể dễ dàng ở trong nước đi ra như vậy. Nước nhuộm màu hồng ở trong bồn tắm này thật sự là chảy ra từ trên ngừơi anh, chẳng qua đó là màu của thuốc mỡ được thoa trên đùi của anh.

Nhìn bộ dạng tinh thần sáng láng của Trọng Lâm, cùng với một gương mặt hoàn toàn không có chút máu lúc nãy, giống như là hai người rõ rệt. Mới vừa rồi, anh thật sự rất nguy hiểm sao?

Thu Ý Hàm bắt đầu nghi ngờ sự phán đoán của mình trước đây. Nhưng mà, cô rất lo lắng anh bị chìm trong nước là sự thật, quên mất là anh biết bơi…hơn nữa, cô có thể lớn tiếng kêu cứu, để cho thuộc hạ của anh đến cứu anh. Tại sao cô lại lựa chọn mình làm hô hấp nhân tạo cho anh?

“Bà xã, anh còn muốn…” Trọng Lâm động đậy người, những lời nói này có chút mờ ám. Nhưng mà, khi Trọng Lâm muốn đôi môi thơm của chính bà xã mình, sau đó sẽ xảy ra cái gì? Vậy…

Thu Ý Hàm xem thường đối với sự thay đổi của anh, anh có thể nào đừng có muốn loại chuyện như vầy vào lúc này hay không? Lấy tay vỗ vỗ chân anh, cho dù lúc trước đó là thật, thì bây giờ Thu Ý Hàm sẽ nghi ngờ là anh giả bộ bị thương.

Thật không ngờ Trọng Lâm lại có thể đánh lén dưới tình huống này, Thu Ý Hàm bị anh thừa dịp ngăn chặn đôi môi. “Đừng…” Âm thanh chống cự hoàn toàn bị Trọng Lâm nuốt xuống.

Thế nhưng, Thu Ý Hàm không hoàn toàn chìm đắm vào nụ hôn này, vẫn còn nghĩ đến nên làm sao mới có thể đẩy anh ra. Kết quả là làm cho hai người trở về bồn tắm một lần nữa.

“A…” Tiếng kêu thảm thiết phát ra từ Trọng Lâm, nụ hôn này cuối cùng được tuyên bố chấm dứt. Khi trở mình đi xuống, Thu Ý Hàm vừa khéo đè lên trên đùi bị thương của Trọng Lâm.

Vốn là, Trọng Lâm lúc này vẫn luôn cố nén, hơn nữa bị Thu Ý Hàm đè một cái, anh cũng không thể nào không kêu lên. Bởi vì, anh cũng hy vọng chân bị thương có thể sớm đi được, bây giờ thật sự không thể kéo dài nữa, kéo dài thêm thì cả chân của anh đều phải bỏ đi.

Thu Ý Hàm và Trọng Lâm còn chưa kêu cứu thì người cấp cứu đã đến, tiếng bước chân vang lên ở ngoài cửa. “Tất cả đi ra ngoài trước cho tôi.” Trọng Lâm tức giận quát người ở bên ngoài.

Lúc này đây, anh còn có thể muốn ỷ thế! Thu Ý Hàm hơi khó hiểu, chẳng lẽ chuyện xảy ra hiện giờ so với cứu chữa chân của anh là quan trọng hơn sao?

“Người phụ nữ ngu ngốc, em muốn cho bọn họ nhìn thấy cái dạng này sao?” Trọng Lâm thấy Thu Ý Hàm khó hiểu đối với hành động của anh, biết là hiện tại cô chắc chắn nghĩ anh đang ỷ thế.

Theo ánh mắt của anh, Thu Ý Hàm nhìn đến trước ngực mình. Cô vốn là đang mặc áo của Trọng Lâm, hơn nữa, áo lót đã cởi ra trước đó, bây giờ sau khi bị thấm nước, so với lúc trước còn lộ ra như soi gương.

Dù cho chính Thu Ý Hàm không thèm để ý đến, Trọng Lâm vẫn sẽ móc mắt những người đã nhìn thấy bộ dạng này của cô. Thu Ý Hàm rốt cuộc nhận ra được vấn đề của mình, sau khi đi ra ngoài thay quần áo xong một lần nữa, mới đưa người đang chờ ở bên ngoài vào.

Trọng Lâm nhanh chóng được nâng tới trên giường ở trong phòng, bác sĩ và y tá lập tức bắt đầu xử lý chỗ vết thương ban đầu. Nhưng mà, bộ dạng này của Trọng Lâm hiện giờ, bác sĩ và y tá nam có thể không thèm để ý, nhưng bác sĩ và y tá nữ không cảm thấy xấu hổ sao?

“Có thể làm phiền một chút không?” Cắt ngang tiến độ của bọn họ thật sự là không tốt lắm, nhưng mà cô sẽ cảm thấy ngượng ngùng nếu không xử lý một chút thân thể gần như trần trụi của Trọng Lâm.

Kéo qua một góc chăn, sau khi đem vị trí cần che thì che lại, Thu Ý Hàm khôi phục lại bình tĩnh, ở một bên nhìn. Xem ra, vết thương thật sự rất nghiêm trọng, có vài chỗ còn đang rỉ máu.

Ngoại trừ lúc phát ra tiếng ở trong phòng tắm, cho đến bây giờ Trọng Lâm cũng không có lên tiếng một lần. Cuối cùng, sau khi bọn họ dùng vải trắng từng lớp, từng lớp bao lại chân của Trọng Lâm rồi mới rời đi khi được Trọng Lâm ra hiệu.

Không biết có phải mình nhìn lầm hay không, cô cảm thấy nữ hộ sĩ kia không chỉ nhìn Trọng Lâm với ánh mắt là lạ, ngay cả nhìn ánh mắt của cô ta cũng có chút kỳ quái.

Nhất là khi cô vừa mới đắp cái chăn kia lên Trọng Lâm, ánh mắt của cô ta luôn trừng cô. Cô lại không quen biết cô ta, người muốn trừng, cũng có thể trừng Trọng Lâm mà, với cô có quan hệ gì?!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio