Nông Gia Tiểu Nương Tử

chương 74

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Thì ra là ngươi." Người vừa tới cũng cười nói, nhìn thấy Diệp Hiểu Mạn thì trong mắt lóe lên một tia không vui.

Người tới chính ra thần tài Triệu Tử Thần của Diệp Hiểu Mạn. Diệp Hiểu Mạn cũng thật không nghĩ tới bởi vì nhà nàng cùng Phiêu Hương lâu hợp tác nên Trương Giai Giai mới đặc biệt nói cho nàng về Cẩm Tú bố trang này, tuy rằng hợp tác, nhưng nàng vẫn muốn đem trứng gà bỏ vào hai giỏ, như vậy cũng không cần làm nát tất cả trong cùng một lần. Kết quả là...

"Triệu thúc thúc, thì ra ngươi còn mở bố trang nha. Mạn Mạn thật sự không ngờ việc làm ăn của thúc lại mở rộng như vậy, sớm biết bố trang này là của thúc thì ta đã trực tiếp đi tìm thúc rồi, không cần phải cùng Tú di nói lâu như vậy." Diệp Hiểu Mạn mượn gió bẻ măng nói.

Truyện được edit by Phương Phương.

"Ồ, phải vậy không?" Vậy đây là lỗi do hắn sao? Chỉ sợ nếu để cho nàng biết đây là bố trang của hắn thì nàng đã sớm chạy đến không còn bóng dáng.

"Đương nhiên rồi."

"Đông gia, thì ra là mọi người quen biết nhau sao, vậy ta cũng không cần phải nói nhiều, các người đến bên này ngồi nói chuyện đi." Tú Nương thức thời mà thêm một chén trà cho Triệu Tử Thần, chính mình thì lui sang một bên.

"Lần này lại mang đến cho ta kinh hỉ gì đây?" Triệu Tử Thần cũng không có đi so đo chuyện nhỏ nhặt kia, theo hắn thấy lúc này Diệp Hiểu Mạn cũng sẽ không nghĩ đi tìm một nhà khác. Có lẽ nàng không biết, tất cả cửa tiệm treo bảng hiệu Triệu thị ở trấn này đều là sản nghiệp của Triệu gia bọn hắn.

Diệp Hiểu Mạn cũng không nói nhiều, trực tiếp đưa chiếc khăn tay cho hắn. Trong mắt nàng, trước mặt là hồ ly lâu năm trong giới thương gia, cô đã sớm không còn chỗ nào khác. Biết liền biết đi, dù sao bọn họ cũng là quan hệ hợp tác, hắn còn có thể chặt chém nàng sao?

"Nói đi, lần này ngươi muốn hợp tác như thế nào?" Trong mắt Triệu Tử Thần thì mỗi lần giao dịch với Diệp Hiểu Mạn luôn là lấy hợp đồng để chấm dứt.

"Không, lần này ta sẽ không tham gia vào." Tiền đủ dùng là tốt rồi, nếu giàu lên trong vòng vài tháng thì sẽ khiến cho người ta chú ý, vẫn là vụng trộm kiếm thêm một chút phòng bị là được rồi.

"A, vậy ngươi nói đi."

"Giống như ta đã nói với Tú di, đồ thêu lần này sẽ bán cho ngươi, hình vẽ bán giá một trăm lượng không thương lượng, mà đồ thêu này thì ngươi cũng thấy rồi đấy, ta dùng đều là vải và chỉ tốt nhất trong cửa tiệm, có cả khăn tay lẫn yếm, liền lấy giá trung bình cho ngươi đi, mỗi cái sáu mươi văn là được rồi." Diệp Hiểu Mạn đối với Triệu Tử Thần thực sự không có chút khách khí, ai bảo hắn được người khác biết đến là có nhiều tiền.

Lời nói của Diệp Hiểu Mạn khiến hai người đỏ mặt, thật không ngờ Diệp Hiểu Mạn lại đem những thứ riêng tư như vậy mà nói ra trước mặt một người nam nhân.

"Bản vẽ này của ngươi đáng giá một trăm lượng?" Triệu Tử Thần cảm thấy có phải là mình quá dễ nói chuyện hay không, tiểu oa nhi này cũng dám dùng công phu sư tử ngoạm. Ai, hắn khôn khéo ngày thường đi đâu mất rồi?

"Đương nhiên là đáng giá, chỉ cần ngươi chấp nhận giá tiền này của ta, tiền vừa đến tay thì ta sẽ nói cho ngươi một biện pháp có thể giúp ngươi kiếm được được số tiền gấp mười lần hai mươi lần số tiền ngươi bỏ ra." Hắc hắc, số tiền này nhất định nàng phải lấy.

Triệu Tử Thần không nói lời nào nhìn Diệp Hiểu Mạn cũng thấy nàng trong lòng không nỡ.

"Được" Triệu Tử Thần rốt cuộc cũng buông lỏng: " Trước tiên ngươi phải cam đoan trước khi hình thêu này được bán ra, ngươi sẽ không đem bản vẽ này truyền ra bên ngoài."

"Ta sẽ không làm như vậy đâu." Trong tay hắn còn có hai vụ buôn bán với nàng, đặc biệt vụ hàng đan còn liên quan đến cả thôn dân, nàng còn muốn ở lại trong cái thôn này.

Truyện được edit by Phương Phương.

Triệu Tử Thần rất sảng khoái mà bảo Tú Nương đưa bạc. Thủ pháp kiếm tiền này của Diệp Hiểu Mạn khiến cho Tú Nương phục sát đất.

"Có thể nói cho ta biết phương pháp của ngươi được rồi chứ"

"Đương nhiên, kỳ thật rất đơn giản, ngươi dùng những đồ án kia của khăn tay đem thêu vào quần áo, làm thành một bộ, hoa bên trong có thể phối hợp với các chỉ màu sắc khác nhau, sau đó làm tốt công tác tuyên truyền thống nhất định ra một ngày để bán, quần áo làm ra giới hạn số lượng, đối với những người có tiền thì càng ít người mặc thì họ càng cảm thấy có mặt mũi. Đến ngày bán mời người mặc mẫu, tốt nhất là làm một ấn ký riêng của các ngươi như vậy đến khi nổi danh cũng không sợ bị bắt chước, người khác lại làm lại mua, sau khi tuyên truyền ra ngoài mọi người đều biết đó không phải là hàng chính hãng."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio