Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Danh không ở đây, do Đại Bảo và A Lộc bồi Sở Lệnh Tuyên, ba người bọn họ chiếm một cái bàn bát tiên lớn.
Vốn là Sở Lệnh Tuyên muốn cho Yên Nhi cũng đi bàn kia, nhưng Yên Nhi không muốn, nhất định phải một bàn cùng di di.
Vì chiếu cố Sở Lệnh Tuyên nhìn khuê nữ, một bàn khác cũng bày ở sảnh phòng thượng phòng, Vương thị, Trần A Phúc, Yên Nhi ngồi bàn này.
Chính giữa còn để giường lò, trên bàn con bày hai chậu nhỏ, đây là khẩu phần lương thực của Truy Phong cùng Vượng Tài, còn có một cái bàn lớn, là khẩu phần lương thực của Kim Yến Tử cùng Thất Thất, Hôi Hôi.
Sau khi ăn xong, Đại Bảo cùng Yên Nhi theo thói quen tay trong tay đi đến Tây Sương.
Mấy ngày nay, đều là Trần A Phúc cùng Yên Nhi ngủ trên giường, Đại Bảo ngủ trên giường nhỏ.
Sở Lệnh Tuyên cúi người ôm Yên Nhi dậy, sẵng giọng: "Phụ thân hiếm khi trở về một ngày, khuê nữ cũng không biết bồi bồi cha."
Yên Nhi nghe, liền ôm cổ hắn chu môi nói: "Được rồi, được rồi." Rồi nói với Trần A Phúc: "Di di ngoan ngoãn, Đại Bảo không được nháo, chờ phụ thân đi, tỷ muội liền đến với hai người."
Trần A Phúc dở khóc dở cười, làm như mình muốn bồi con bé cỡ nào.
Chỉ cần vật nhỏ vừa ngủ ở chỗ này, Trần A Phúc liền ngủ không ngon, lo lắng nó lạnh, lại lo lắng đè nó.
Nhưng thấy ánh mắt nhỏ tha thiết, vẫn l đáp ứng nói: "Được."
Trần Đại Bảo cũng nói: "Được, ta chờ muội.
Lúc muội không ở, ta cũng không cho mẫu thân kể chuyện xưa.
Chờ muội đến, hai người chúng ta cùng nghe."
Đại Bảo như cũ kéo Trần A Phúc tiễn bọn hắn ra cửa.
Lúc này mặt trời đã toàn bộ rơi vào chân núi, phía tây đỉnh Hồng Lâm Sơn, chỉ còn lại một vòng tầng mây trong đen thấu vàng.
Chạng vạng gió xuân hơi lạnh, thổi lá cây tươi xanh vang sào sạt.
Sở Lệnh Tuyên đứng lại nói với Trần A Phúc: "Ngày mai, ta cho người tới giúp mọi người dọn nhà."
Trần A Phúc lắc đầu cười nói: "Không cần.
Đồ bên Phúc Viên đều là đưa mới, không cần dời qua gì cả."
Sở Lệnh Tuyên gật đầu, lại nói: "Ngày mai nhiều khách không? Ta phái vài người tới giúp cô nấu cơm."
Trần A Phúc lại lắc đầu nói: "Cha ta và một nhà đại bá đều không trở về.
Trong nhà không có nam nhân thành niên, cho nên cũng không thỉnh bao nhiêu khách, chỉ thỉnh A Quý ca, một nhà La Đại Nương, vài người quen Đường Viên, còn có Vũ đại tẩu tử cùng Tiểu Thạch Đầu đến ăn cơm.
Chỉ có ba, bốn bàn, trong đủ nhà nhân thủ.
A, nếu như ngày mai Sở đại nhân có rảnh, mời đến Phúc Viên ăn bữa cơm."
Sở Lệnh Tuyên thống khoái mà đáp ứng nói: "Được.
Nhưng mà, ta đến đây vào buổi chiều đi."
Trần A Phúc gật đầu, những khách nhân ăn bữa cơm trưa không phải là người trong thôn chính là đầy tớ Đường Viên, nói với hắn đến cùng nhau lại huyên náo, hắn khẳng định không thích.
Sở Hàm
.