Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian nhoáng một cái đến hai mươi ba tháng bảy, A Lộc đã đi phủ thành nửa tháng, cũng nên trở về.
Vừa đến đầu buổi trưa Trần Danh liền đến dưới tàng cây ngồi bện giỏ, sọt, thỉnh thoảng hướng phía đông nhìn ra xa.
Buổi trưa nghỉ cũng chỉ vào nhà chợp mắt, lại đi ra tiếp tục nhìn ra xa.
Cho đến khi mặt trời chiều ngã về tây, biết rõ bọn họ sẽ không về, mới thất vọng trở về phòng.
Lòng của Trần A Phúc cũng nâng lên, thỉnh thoảng đi nhìn sang phía đông, ngay cả Trần Đại Bảo mỗi một buổi chiều đều dắt chim đi dạo kiêm nhặt củi ở nơi tĩnh mịch đầu thôn Tây trước khi về nhà cũng sẽ mang Thất Thất cùng Hôi Hôi đi dạo một vòng ở phía đông.
Đầu giờ tị ngày hai mươi bốn, Trần A Phúc làm đệm giường ở trên giường, Trần Đại Bảo đang luyện tập viết chữ, đột nhiên nghe được Trần Danh ngồi ở dưới mái hiên đang hỏi: "Các ngươi tìm ai?"
Một người đàn ông xa lạ cất cao giọng hỏi: "Xin hỏi nhà Trần Đại Bảo ở đâu?"
Trần A Phúc vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, một chiếc xe ngựa dừng ở cửa, Dương Siêu đang ôm cửa sổ xe thò đầu ra nhìn ra ngoài.
Trong lòng nàng thầm nói, Dương đại gia này quả thật không khách khí, nhà mình và hắn cũng không thâm giao gì, vì sao liền thật sự để cho nhi tử hắn đến chứ?
Nhưng người tới là khách, huống chi còn là hài tử hợp tác buôn bán.
Nàng vừa xuống giường vừa nói với Đại Bảo: "Nhi tử, mau, Dương Siêu đến rồi."
Trần Đại Bảo nghe xong, vội vàng để bút xuống chạy đi, lớn tiếng kêu lên: "Dương Siêu ca ca."
Dương Siêu xuống xe, cười toe toét miệng rộng nói: "Đại Bảo, ta nhớ Hôi Hôi nhà đệ."
Trần Danh còn đang sững sờ, không biết ngoại tôn làm sao sẽ nhận biết thiếu gia nhà giàu.
Trần A Phúc cũng đi ra, cười nói: "Khách quý đến chơi, mời vào." Lại nói cùng Trần Danh hài tử này là thiếu đông gia tửu lâu Hỉ Nhạc.
Trần Danh nghe cũng vội vàng đứng dậy chào đón.
Đến cùng Dương Siêu, có một gã sai vặt Lập Đông mười mấy tuổi, còn có Dương lão bá đánh xe.
Trong tay bọn họ xách hai miếng thịt, bốn cái móng heo, hai bao kẹo, một túi nho lớn.
Xem ra, bọn họ muốn ở nhà mình ăn bữa cơm trưa.
Trần Đại Bảo hỏi: "Thế nào không thấy được Thiến muội muội vậy?"
Dương Siêu nói: "Cha ta không yên tâm muội muội đến, liền để một mình ta đến thôi." Lại thành thật nói: "Nếu như lần này ta chơi thật thú vị, lần sau liền mang muội muội đến."
Trần A Phúc để Đại Bảo đưa bọn họ đi nhà mới chơi đùa, Thất Thất và Hôi Hôi đang ở bên kia chờ tiểu chủ nhân chờ đến nhàm chán, đào ở trên giá treo gọi tới gọi lui.
Kim Yến Tử không ở nhà, lại đi trong núi.
Trần A Phúc nấu canh sơn tra cho bọn họ, lại lấy nho rửa sạch cầm qua, rồi bắt đầu nấu cơm, Trần Danh giúp đỡ nhóm lửa.
Dương Siêu nhìn thấy Hôi Hôi cùng Thất Thất, thích đến không thôi.
Đặc biệt là nhìn thấy Thất Thất đôi mắt toát ra hào quang, nói: "Thất Thất quả thật xinh đẹp cực kì, đẹp mắt giống như muội muội của ta."
Cậu vuốt lông Thất Thất một cái còn nói: "Ta để cha ta đi mua hai con vẹt trở về, dạy chúng nó thật lâu
.