Phương Oánh hấp tấp thi lễ với Tô Mạt:
“Tiểu thư, Tiểu Vũ phát hỗn thôi, ngài đi nhanh đi, đừng làm chậm trễ thời gian.”
Phương Vũ lại trừng mắt với Tô Mạt, trong mắt đầy cảm xúc. Tô Mạt thờ dài, cười cười:
“Tốt lắm, ta cho ngươi xin lỗi, không nên làm cho Tề Tú Hữu mang các ngươi đi, nhưng hộ tịch có vấn đề. Nay các ngươi quay lại vườn hoa, cùng Lam mẹ giống nhau. Vài ngày nữa có thể đem văn thư đến”.
Thực tế trong lòng nàng cũng hoài nghi, vì sao bọn họ có thể thống khoái mà đuổi về, thật sự là thích khách tìm được rồi sao? Huống hồ Tề Tú Hữu cũng không phải vì thích khách mới bắt hai người họ đi. Nhưng nàng cũng không nhiều lời, chỉ xem phản ứng của bọn họ. Phương Oánh vui mừng tạ ơn, lại trấn an đệ đệ, cho hắn giải thích. Tô Mạt thấy Phương Vũ bất động, nhìn hắn nói:
“Ngươi cảm thấy bị hèn hạ, thương tổn tự tôn cho nên muốn rời đi phải không?”
Bị nói trúng, Phương Vũ cắn cắn môi, không có phủ nhận, bởi vì muốn phân biệt môi ngữ của nàng nên ánh mắt phá lệ chuyên chú, thần sắc tức giận vơi đi nhiều. Tô Mạt cười cười:
“Đừng không chịu nổi ủy khuất như vậy, nhân sinh trên đời không phải lúc nào cũng được như ý, không ai điều gì cũng nhân nhượng người, người khác cũng không có nghĩa vụ cái gì cũng làm theo ý ngươi.”
Nói xong, nàng giơ giơ mi lên, xoay người lên xe.
Phương Vũ tức giận đến mũi phồng lên, “A a” hai tiếng rồi xoay người chạy đi, Phương Oánh đuổi theo hắn, “Tiểu Vũ, ngươi nhất định cáu kỉnh muốn rời đi, nhưng sau khi rời khỏi chúng ta phải làm sao? Lại bị người khác khi dễ sao? Tô tiểu thư tuy rằng không phải thực để mắt đến chúng ta, nhưng không giống lũ người xấu khi dễ chúng ta.”
Kim Kết lắc đầu, đi theo Tô Mạt.
Một hồi đến kinh thành, Tô Mạt muốn đi Hương lâu xem trước, còn phải xem mặt tiền nào thích hợp cho cửa hàng mới. Hương lâu là nơi của những khách hàng sa hoa, điểm tâm của cửa hàng có thể toàn hương vị của đất kinh đô. Tửu lâu, rượu, trà, đồ ăn ở kinh thành đều là thượng phẩm, Tô Mạt cũng không muốn cùng họ cạnh tranh bởi dù sao họ cũng có kinh nghiệm, căn cơ cùng sự thông minh. Bọn họ mua hương liệu thượng đẳng của Hương lâu, sau đó pha ra, đun với nước trà hoa, so với trước phong phú hơn nhiều.