Nữ Phụ Chạy Trốn

chương 73: amy...

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Là người của Nam Thành.

- Nam Thành?

Trần Quốc Anh có phần cả tin Nam Tuấn Kỳ tuy nói tính cách ngoan độc nhưng tuyệt không phải người tùy ý bất phân phải trái mà vô cớ làm càng. Amy gật đầu chắc chắn nhìn vào con ngươi đen đục xoáy sâu khó lường của anh.

- Chính miệng chúng thừa nhận là do Nam Tuấn Kỳ phái tới. Nguyên nhân có lẽ do tôi bị hắn phát hiện lúc đang vô tình nghe được cuộc trò truyện giữa hắn và cô gái đó.

Gương mặt lạnh lùng mà cao quý nhìn thế nào cũng không thể xâm phạm càng thêm biểu tình nghi hoặc.

- Cuộc trò chuyện?

Dưới đôi mày liễu thanh tú là đôi mắt sáng sắt bén trắng đen rõ ràng đang cẩn thận phân tích tâm tư người đàn ông trước mặt. Giọng Amy đều đều không hề bị khí thế bức người của Trần Quốc Anh làm cho run sợ.

- Tối qua ở nhà hàng vô tình nghe Nam Tuấn Kỳ với một cô gái bàn về kế hoạch cài nội gián bên cạnh người. Nghe qua cô gái kia nói hình như là thất bại đang chuẩn bị đối sách mới. Nam Tuấn Kỳ gọi cô ta là Hà My. Tôi vốn định đến báo cáo với người nhưng chưa kịp nói hắn đã ra tay trước.

(Cô ấy đang bị câm =))

Vừa nói Amy vừa lén lúc liếc nhìn Trần Quốc Anh thật sự đang biến sắc đến khó coi bộ dáng lãnh khốc mà điềm tĩnh trời long đất lỡ anh cũng không mảy may giao động ngày thường lúc này hoàn toàn biến mất. Con ngươi nổi đầy tơ máu tay siếc chặt thành quyền cả người vì giận mà run lên. Anh như điên hất tung bàn gỗ lớn một tiếng đỗ vỡ kinh tai khiến Amy rùng mình lui về sau. Cô ta là vì sát khí dày đặc trên người anh tỏa ta dọa sợ. Ánh mắt giếc người giọng gầm của mãnh thú.

- Cút ra ngoài!

Amy nén lại ánh nhìn kinh ngạc vì sự mất tự chủ của chủ nhân, an phận lui ra dù đã nghe qua từ lâu Nguyễn Hà My kia là sủng vật Trần Quốc Anh hết mực cưng chiều nhưng không ngờ cô ta lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy. Chướng ngại vật này đáng lẽ phải loại bỏ từ lâu. Bên ngoài cánh cửa đám người hầu cùng ám vệ nghi ngại co người nhìn nhưng không dám nhìn về phía cửa thư phòng. Liên tiếp những tiếng động bị đập bỡ truyền ra cùng tiếng gầm phẫn nộ.

Trần Quốc Anh điên cuồng đập phá đến tan hoang lưng tựa lên tường lạnh trượt xuống ngồi xổm dưới nền gạch. Trăm nghĩ ngàn nghĩ nhưng chưa từng dám nghĩ Nguyễn Hà My lại phản bội mình. Thứ cô muốn là gì? Tiền hay quyền thế? Nam Tuấn Kỳ trả cho cô bao nhiêu để cô đến đùa cợt tình cảm của anh. Người phụ nữ duy nhất và cũng là người anh yêu nhất bên trong vỏ bộc thuần khuyết ngây thơ lại là con rắn độc đầy tham lam và tàn nhẫn. Trần Quốc Anh cười giễu cho đến bây giờ bản thân vẫn yêu cô tình yêu lẫn thù hận không cách nào ngừng lại. Con người anh thì ra cũng yếu hèn nhu nhược như vậy. Anh bị cô đâm một nhát chí mạng vào tim nhưng cũng không khiến bản thân thôi nhung nhớ người phụ nữ thâm độc đó.

Hà My vừa rửa tay vừa nhẫm lại, tính đến hôm nay đã là ngày thứ năm rồi còn năm ngày nữa cô lại có thể nói chuyện đến lúc đó nhất định tìm Trần Quốc Anh tính sổ cả vốn lẫn lãi đòi hết một lần. Cô vẫy vẫy tay xuống rồi vui vẻ ra khỏi nhà vệ sinh Nam Tuấn Kỳ còn đang đợi ở phòng ăn riêng của nhà hàng.

Vừa bước ra một cánh tay rắn chắc liền chắn ngang cản lối. Ngước lên nhìn khuôn mặt cường ngạnh vương giả theo phản xạ Hà My há miệng kêu lên nhưng không phát ra tiếng dù vậy miệng cô vẫn bị bịt lại bằng bờ môi lạnh lẽo của người này. Trần Quốc Anh điên cuồng hôn xuống nụ hôn này không dịu dàng ấm áp, nó mạnh bạo chiếm đoạt cắn xé không ngừng khiến cô đau đớn. Anh vừa hôn vừa ép cô lùi vào phòng vệ sinh nhỏ anh đưa tay ra sau tìm chốt cửa khóa lại. Môi không dừng động tác mặc kệ cho hai tay Hà My đang ở lòng ngực anh ra sức đánh đấm. Tay anh tìm xuống vòng ngực cô mà dày vò. Hà My hoảng loạn trừng mắt giãy giụa. Người trước mắt cô là Trần Quốc Anh nhưng lại không phải anh ta. Người này như một kẻ điên đang phát bệnh hung hăn muốn giết người. Cô khó khăn vương tay cho anh một cái tát. Thanh âm vang vọng trong không gian nhỏ hẹp. Trần Quốc Anh đúng thật dừng lại động tác chiếm đoạt nhưng ngay sau đó xô mạnh cô ra sau. Hà My ngã về phía sau tay kịp chống lên tường giữ thăng bằng nhưng eo đập vào nắp bồn cầu đau điếng cô híp mắt nhăn nhó. Anh bắt lấy bả vai cô xoay qua ép vào tường.

- Thế nào còn giả trinh nữ? Cũng không phải lần đầu tiên. Nguyễn Hà My không nhận ra cô diễn kịch thật giỏi, đến bây giờ còn diễn với tôi. Mọi chuyện đều bị vạch trần cô cũng còn chưa chịu gỡ mặt nạ.

Hà My lắc đầu miệng vô lực không thể nói. Trần Quốc Anh là đang nói cái gì? Cô dùng sức đẩy anh ra nhưng vô ích. Anh kiềm chặt cô càng mạnh bạo đến nổi xương bã vai như muốn nát ra.

(Ta đã trở lại =)) bắt đầu ngược nha ta sẽ không quá mạnh tay)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio