Nữ Phụ Tỏ Vẻ Rất Vô Tội

chương 183: 183: lên núi đánh hổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Nhị GiaA Kha cười lạnh trong lòng, từ khi A Long thăng lên Thể sĩ kỳ, A Di thẩm này vẫn luôn cao cao tại thượng, lúc nào cũng châm chọc trào phúng nàng ta tu vi thấp, nàng ta đã sớm không vừa mắt rồi.

Bây giờ nháo loạn cũng đã nháo loạn rồi, nàng ta cũng không cần cố kỵ cái gì nữa.

Nghĩ vậy, A Kha liền ra tay càng ác liệt hơn!Chỉ Dao ở bên này lại đã ngừng tay, bởi vì A Long hiện tại đang nằm trên mặt đất, một bộ dáng như sắp chết đến nơi.

Nếu còn đánh tiếp e là sẽ xảy ra án mạng nga!Thu tay lại, Chỉ Dao cứ thế mà ung dung tự tại đứng ở một bên, cứ như thể chuyện vừa xảy ra đều không hề liên quan gì đến nàng, nàng chỉ là đến xem náo nhiệt mà thôi.

“A Long!” Mẹ của A Long thấy nàng đã dừng tay, vội vã chạy về phía A Long, A Kha lúc này cũng không cản bà ta lại nữa.

Đi đến bên cạnh Chỉ Dao, A Kha bật ngón tay cái: “Thật Lợi hại!”“Thường thôi thường thôi, đệ tam thế giới!” Chỉ Dao híp mắt, cười hi hi đáp.

Trong lòng lại có chút cảm thán, tính cách của nàng ở thế giới này đúng là đã mở lòng, sáng sủa hơn rất nhiều.

“Thiết, như ngươi mà cũng đòi đứng thứ ba à?” A Kha bĩu bĩu môi, khinh thường đánh giá nàng một lượt! !.

.

Ha ha, ngươi giỏi thì lên đi a!Chỉ Dao trợn mắt, không quan tâm người này nữa, nàng ta nói chuyện chẳng được mấy câu dễ nghe đâu.

Mà ở bên kia, mẹ của A Long đang ôm lấy A Long gào khóc, vừa khóc vừa dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn Chỉ Dao chằm chằm, nhưng thật ra lại không dám mở miệng mắng chửi câu nào.

A Kha chậc chậc hai tiếng, đúng là nhìn mâm gắp đũa đâu.

**Nguyên văn là: “Nhìn người mà gọi món” là một phương ngữ miền Bắc, có nghĩa là không nên đối xử bình đẳng với mọi người.

Khi tương tác với mọi người, đương nhiên không nên đối xử khác biệt với người khác vì các yếu tố như địa vị và danh tính của họ“Còn chưa chịu đi?” Chỉ Dao nhướng nhướng mày, giơ tay ra vẻ định đánh thêm một quyền, dọa cho mẹ A Long một trận run rẩy, vội vàng gọi mấy tên hồ bằng cẩu hữu kia đến đưa A Long đi.

Mọi người thấy A Long thương tích đầy mình đã đi rồi, cũng tốp năm tốp ba rời khỏi, còn là vừa đi vừa tiếp tục phun tào a.

“Chỉ Dao, tạ ơn ngươi!” A Kha cười hi hi chỉ chỉ vào ngực Chỉ Dao.

Chỉ Dao vội vàng lùi lại mấy bước, giả vờ làm ra tư thế phòng bị nhìn nàng ta.

“Hứ!” A Kha trợn mắt xem thường, nàng ta bây giờ cũng coi như đã hiểu biết tính cách của Chỉ Dao rồi.

“Chỉ Dao à, cảm tạ con đã trợ giúp chúng ta.

” Cha mẹ của A Kha đi đến, mặt đầy cảm kích nhìn Chỉ Dao, mẹ của nàng ta còn đang lau nước mắt.

“Thúc thẩm không cần khách khí, khoảng thời gian này may mà có A Kha chăm sóc, nếu không con bây giờ vẫn còn nằm trên giường đâu.

” Chỉ Dao cười lắc lắc đầu.

“Đừng khách khí với nàng, miễn cho lát nữa đuôi của nàng sẽ vẫy lên đến trời mất.

” A Kha bĩu bĩu môi.

“Nha đầu này nói gì thế!” Mẹ A Kha lập tức đánh lên tay nàng ta một cái.

“Phụt.

” Nhìn vẻ mặt mộng bức khi bị đánh của A Kha, Chỉ Dao vui vẻ cười thành tiếng! !.

.

Ba ngày sauChỉ Dao nhìn ngọn núi trước mặt, tự trấn an bản thân xong thì thận trọng đi vào núi.

Nàng hiện nay đã là Thể sĩ kỳ tầng thứ năm rồi, nên cần phải nâng cao năng lực chiến đấu của bản thân.

Theo cách tu luyện của vùng này thì lên núi đánh hổ chính là lựa chọn tốt nhất.

A Kha nói ngọn Vân Long sơn trước mắt này chính là nơi thích hợp với những người có tu vi như nàng nhất, độ nguy hiểm không quá lớn.

Chính là Chỉ Dao cũng không dám thả lỏng, với người đi đến đâu cũng có thể gặp xui xẻo như nàng thì nơi đây sẽ không thể quá yên bình a.

Một canh giờ sau, Chỉ Dao đã đi sâu vào trong Vân Long sơn, dần dần đã nhìn thấy dấu vết của dã thú.

Tùy tay nhặt lên một cành cây, Chỉ Dao lẩm nhẩm kiếm quyết rồi múa ra mấy đường, nàng thực sự quá mức tưởng niệm cảm giác cầm linh kiếm trong tay là ta có cả thiên hạ nha.

Bất quá, mặc cho Chỉ Dao có múa thế nào, cũng không thể phát huy ra được một nửa chiêu thức.

Thở dài một hơi, trong lòng buồn bã, đạo hạnh của nàng vẫn còn quá thấp đi, cường giả kiếm tu chân chính là những người có thể đạt đến trình độ nhân kiếm hợp nhất, thiên hạ vô địch nha.

Cho dù có đi lầm vào ngoại giới, cũng sẽ không ngăn cản được uy lực của một kiếm tu chân chính a.

Nào có giống như bản thân nàng, không có linh khí liền biến thành một phế nhân.

Xem ra, về phương diện kiếm đạo, nàng mới chỉ là một tiểu thí hài vừa mới chập chững học đi mà thôi.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio