Rất nhanh sau đó Ninh Tịnh đã hiểu ra thiết lập hệ thống nói đến là cái gì.
Bởi vì khi A Tư Già Lạc định tiến thêm bước nữa, Ninh Tịnh đột nhiên cảm giác lồng ngực căng chặt, một mùi tanh xộc lên từ cổ họng, cô không kiềm chế nổi xoay người nôn ra một ngụm máu.
Sắc mặt A Tư Già Lạc khẽ biến.
Ngụm máu này như một lời cảnh tỉnh, khiến hai người như bị dội một chậu nước lạnh vào đầu.
Ninh Tịnh giống như cá khô ướp mặn, nằm vật trên giường thành hình chữ đại(大), thở dài, bật ra tiếng than thở từ trong cuống họng: " Sảng khoái!"
Hệ thống: "....."
Sau khi nôn xong, lồng ngực rốt cuộc thông thoáng, cô giờ đây đã có thể hít một hơi mà không cần cố gắng, thật sự sảng khoái.
Ninh Tịnh: " Hệ thống, sao tự dưng ta lại hộc máu?"
Hệ thống: " Thiên tộc cùng Ma tộc có sự ngăn cách về sinh sản. Hmm, thật ra cũng không thể nói là ngăn cách về sinh sản vì bọn họ vẫn có thể có con với nhau. Chỉ có điều ngươi để ý xem, đến tận bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện con lai giữa hai giới. Đấy là bởi vì định luật ánh sáng không trung hoà bóng tối, sau khi người Ma tộc kết hợp cùng người Thiên tộc thì phái nữ sẽ bị đau đớn đến chết. Trừ phi nữ giới hoàn toàn biến đổi sang chủng tộc khác, khi đó tính mạng mới không bị nguy hiểm. Nhưng trong chiến tranh có thằng dở hơi nào lại đi quan tâm nữ giới có biến đổi hay không, chỉ biết sướng xong rồi bỏ chạy, đằng nào nữ giới sau đó chả chết. Tuy bây giờ ngươi không còn thần lực nhưng cánh vẫn là màu trắng, vì vậy chưa được coi là một Ma vật hoàn chỉnh. Ít nhất ngươi phải sống ở đây một khoảng thời gian, chờ cánh hoàn toàn biến đen mới được."
Phía bên kia, A Tư Già Lạc lần đầu tiên gặp phải tình huống thế này, rõ ràng trước đó vẫn đang vui vẻ sao tự nhiên lại nôn ra máu, hắn sợ Ninh Tịnh mắc phải bệnh nan y gì đó. Sau khi lấy lại tinh thần thì vội vã mặc lại quần áo cho cô rồi mặt mày tái mét chạy ra cửa, cấp tốc đi gọi người tới kiểm tra.
Ninh Tịnh ngạc nhiên nhìn thân ảnh hắn xa dần.
Nhìn kĩ thuật hôn thành thục của hắn, cô cứ tưởng hắn ở Ma giới là một tên chơi lão làng..... nhưng sao điều cơ bản như vậy lại không biết?
Người được A Tư Già Lạc gọi tới là một người đàn ông có đôi cánh màu đen, chắc là tù binh Thiên tộc bị Ma giới bắt đi trong chiến tranh, giữ lại mạng để phục vụ A Tư Già Lạc.
Sau khi tiến vào, người đàn ông kia kinh ngạc nhìn lướt qua đống hỗn độn trên giường, nhìn qua Ninh Tịnh bị bọc kín rồi lại nhìn qua vết máu đọng trên môi cô, vừa nhìn đã hiểu chuyện gì xảy ra, cúi thấp đầu thầm thì vài câu bên tai A Tư Già Lạc.
Sau khi người đàn ông Thiên tộc rời đi, A Tư Già Lạc im lặng ngồi xuống cạnh giường.
Tuy Ninh Tịnh vất vả lắm mới nôn được cục máu ứ đọng trong cổ họng, sảng khoái thì sảng khoái nhưng vì không để OOC nên cô không dám tuỳ tiện thể hiện ra ngoài. Nhưng vẫn không tự chủ được lùi sâu vào trong, tựa như con mồi đang tuyệt vọng giãy giụa.
A Tư Già Lạc lặng lẽ tiến lên nhìn cô chăm chú, tiếp đó bất ngờ duỗi tay ôm cô vào lòng. Hành động này mạnh mẽ như giam cầm, nhưng Ninh Tịnh vẫn cảm nhận được vài phần cẩn thận ẩn sau sự sợ hãi đó.
Cô khó hiểu ngẩng đầu, A Tư Già Lạc đưa tay che khuất tầm mắt Ninh Tịnh, lòng bàn tay dán trên mí mắt run rẩy bất an của cô, thấp giọng nói: " Tạm thời buông tha ngươi, ngủ đi"
Đêm đó Ninh Tịnh gặp ác mộng, cô mơ thấy mình bị biến thành tảo biển, còn bị bạch tuộc cuốn lấy cả đêm.
Bước mấu chốt bị phanh lại do thiết lập nên dạo gần đây Ninh Tịnh cảm thấy an toàn vô cùng. Thời gian cô dự đoán tương đối chuẩn xác, nhiệm vụ sẽ kết thúc sau năm nữa. Ngây ngốc ở Ma giới hai năm, chính xác là sau hai ngày nữa Brent sẽ tỉnh lại ở Thiên giới.
Ninh Tịnh đưa tay sờ vào mặt sợi chuyền trên cổ, đầu ngón tay khẽ mân mê mặt dây chuyền.
Có lẽ do định mệnh, món quà Brent tuỳ tiện đưa cho cô không ngờ lại là mặt dây truyền rỗng ruột, có thể chứa vật khác bên trong. Dùng để lấy máu thì không có gì tiện bằng.
Ngày Brent tỉnh dậy, cô chỉ cần đem vòng cổ có chứa máu của A Tư Già Lạc giao cho hắn là kết thúc nhiệm vụ.
A Tư Già Lạc hoàn toàn không biết tính toán nhỏ nhặt trong đầu Ninh Tịnh. Để tránh gây áp lực cho cơ thể trước khi cánh hoàn toàn biến đen nên hắn chưa từng làm hành động nào vượt rào, dĩ nhiên tiện nghi nhỏ thì không thể thiếu, hơn nữa còn vô cùng đa dạng biến hoá.
Mỗi lần hắn ôm hay sờ mó Ninh Tịnh là mỗi lần hệ thống cay mắt không chịu được, nó chỉ có thể ngồi niệm Thanh tâm chú cho lòng được giải thoát.
Để Ninh Tịnh sớm ngày đoạ ma, A Tư Già Lạc còn nghiêm túc vạch sẵn kế hoạch biến đen cho đôi cánh của cô.
Tốc độ cánh biến đen có liên quan mật thiết đến tốc độ hoà nhập và thay đổi tư tưởng ma hoá của người đó. Cả ngày cuồng chân cuồng tay trong lâu đài, ra ngoài tản bộ cũng là một ý kiến hay.
Thế là A Tư Già Lạc bắt đầu những ngày tháng tản bộ khoe chim —— chim trong người chim nhé mọi người.
Khi hoàng đế phong kiến cải trang đi tuần nhất định sẽ mang theo một vài cẩm y vệ thân tín bên người để đề phòng bất trắc. Cùng là đi vi hành xuống nhân gian, nhưng A Tư Già Lạc có thể đi một mình mà không phải lo lắng an toàn của bản thân —— vì dù sao phóng mắt cả cái Ma giới này, người có thể đánh bại Ma vương cũng chỉ có mình hắn. (=_=)
Trừ khi lá gan quá lớn, nếu không ai dám tuỳ tiện đến vuốt mông cọp.
Chỉ cần nhìn vào sự thịnh hành của hoa hồng đen là có thể nhìn ra người Ma tộc có bao nhiêu sùng bái đối với vị Ma vương trẻ tuổi đầy tính quyết đoán này. Hơn nữa mỗi ngày A Tư Già Lạc đi dạo nếu căn đúng thời gian mấy tiếng trước giờ nghỉ ngơi để tránh cho quần chúng vây xem.
Đêm nay hắn dẫn cô đến con đường nổi tiếng nhất thành Verdroga —— Franco.
Mọi người đều biết, khu đèn đỏ ở Ma giới là nơi tương đối phát triển. Franco là thiên đường cho người Ma tộc thích tận thưởng cuộc sống về đêm. Có người đánh giá nơi đây giống như " Một ả điếm kiêu ngạo", mọi người ghét sự lẳng lơ của cô ta nhưng lại nhịn không được muốn quỳ xuống liếm ngón chân cho ả. Ở đây có đủ loại quái bar, nhà hàng, quán hát kì quái mới mẻ. Phố đèn đỏ xa hoa lãng phí nhất Vương đô cách Franco một con sông. Đi qua cây cầu là có thể tiến vào thiên đường của sự truỵ lạc.
Trong một quán ăn nhạc sống, dàn nhạc do những Ma vật cấp thấp hoà tấu. Bởi vì quá thấp nên một bản nhạc cần sự kết hợp của ba con Ma vật nhảy lên các phím đàn. Mỗi một bản nhạc kết thúc sẽ có vô số người thưởng tiền vàng cho chúng. Trên nóc cửa gỗ của quán ăn, tiếng chuông leng keng không ngừng, dù đã qua giờ cao điểm đông khách nhưng khách ở đây vẫn nườm nượp không ngớt. Những ma vật bồi bàn có làn da xanh lét đang tất bật như con quay, cánh xương hoạt động hết công suất, trên tay cầm một cái khay dài đựng đầy những chiếc ly rượu sake, bay loạn trong nhà hàng. Thỉnh thoảng những Ma vật cao cấp gợi cảm đi qua sẽ lấy một ly rượu sake.
Sau một vòng bay lượn chúng sẽ thu được đầy túi tiền bo.
Trong một góc lặng lẽ không phô trương, Ninh Tịnh lấy tay xoa bóp gốc cánh mỏi nhừ. Hôm nay A Tư Già Lạc dẫn cô đến Verdoga chơi rất lâu, bọn họ đến chơi trò chơi kinh điển của Ma tộc, có tên là Phi tiêu xoay vòng. Ninh Tịnh phải thừa nhận cuộc sống ở Ma giới rất đa dạng phong phú. Cô hoàn toàn có thể thông cảm với những thần quan thiếu kiên định sau khi hưởng qua sự dụ hoặc của Ma giới sẽ không chấp nhận nổi cuộc sống tẻ nhạt ngày xưa, cho nên họ mới không cưỡng lại được sự dụ hoặc mà sẵn sàng ở lại đây.
Thực đơn trong tay được làm bằng da dê đã ố vàng, hoa văn được khắc bằng những ma thuật đẹp mắt. Các món ăn bên trong có tên như: " Lẳng lơ", " Quyến rũ" " Vận động không ngừng".... cũng không biết do ai đặt tên. Ninh Tịnh bối rối, hoàn toàn không biết những cái tên này ứng với món ăn thế nào.
" Chọn ở đây" A Tư Già Lạc ngồi bên cạnh nhẹ nhàng đổi cho cô một tờ thực đơn mới. Cuốn thực đơn này đơn giản hơn nhiều, viết những cái tên như rượu trái cây hay salad gì đó. Ninh Tịnh nhìn vào bìa cuốn thực đơn, trên đó ghi: Dành riêng cho trẻ vị thành niên.
Ninh Tịnh: "....."
Hệ thống nhớ tới những món đồ chơi trẻ con Brent hay mua cho Ninh Tịnh, không hiểu sao rất muốn cười phá lên.
Trong lúc Ninh Tịnh đang phân vân không biết gọi món nào, người vẫn luôn chống tay chăm chú nhìn cô đột nhiên nói: " Hera, thật ra ta hiểu rất rõ sở thích của ngươi."
Ninh Tịnh nhíu mày nhìn hắn, hiển nhiên cô không tin.
" Nếu ta đoán đúng, ngươi hôn ta một cái thì thế nào?" A Tư Già Lạc nhếch mép cười quyến rũ.
" Ngươi đoán đúng rồi tính"
A Tư Già Lạc để nửa người trên dựa sát vào cô, Ninh Tịnh có thể ngửi được mùi thơm lạnh lẽo trên ngực hắn.
Sau khi lướt một lượt qua các món ăn trong thực đơn trên tay cô, hắn chuẩn xác chỉ vào một dòng nói: " Ngươi thích uống rượu vang có ga, ngươi sẽ chọn Baili ( Lê trắng)"
Ninh Tịnh buột miệng thốt: " Sao ngươi biết?" A Tư Già Lạc chẳng những chọn đúng loại cô thích mà hắn còn kêu chuẩn xác ly cô định gọi.
" Không nói cho ngươi biết" A Tư Già Lạc khẽ nheo đôi mắt quyến rũ: " Ngươi nên thực hiện giao hẹn rồi"
Ninh Tịnh quay đầu đi: " Là tự ngươi nói, ta chưa từng nói ta đồng ý"
" Thần quan mà cũng đểu vậy sao?" A Tư Già Lạc buông tay, nhân lúc Ninh Tịnh quay lại nhìn thì nhanh tay giữ lấy mặt cô, cúi đầu thơm, chẳng những thơm mà còn thơm một cãi rõ kêu.
Ninh Tịnh kinh ngạc, mặt từ từ đỏ ửng: " Ngươi, sao có thể làm vậy ở bên ngoài chứ?"
Bộ dáng bảo thủ của cô thật đáng yêu —— Con ngươi đỏ thẫm của A Tư Già Lạc nhìn cô, cúi đầu nói bên tai cô những lời ngọt lịm: " Hết cách rồi, ta ghét nhất người khác nói dối ta, cũng ghét người khác không giữ lời hứa. Gặp được kẻ lừa đảo như ngươi, ta đành phải tự mình hành động thôi"
Lời này rõ ràng để chọc cô nhưng không hiểu sao trái cô lại chùng xuống.
Nếu, nếu A Tư Già Lạc biết cô đến đây vì muốn lấy máu hắn, cô thề hắn sẽ xông lên xé xác cô.... cô nhất định phải tìm thời cơ thích hợp để chuồn đi.
A Tư Già Lạc bấm chuông đồng, một tên Ma vật toàn thân xanh lam vóc người nhỏ nhắn mau chóng bay lại, cánh xương vỗ nhịp nhàng lên xuống, treo lơ lửng giữa không trung, kẹp khay xuống dưới nách, rút một tờ giấy trắng ra ghi: " Xin hỏi ngài muốn gọi món gì ạ?"
A Tư Già Lạc giấu mặt trong chỗ tối, nhưng ma khí nồng đậm quanh người, hoa hồng nơi khoé mắt cùng sừng rồng trên đỉnh đầu đã tố cáo cho nhân viên phục vụ biết hắn là ai.
A Tư Già Lạc gọi hơn mười món, có đồ ngọt, rượu có ga, món chính. Ninh Tịnh không thể không đầu hàng, tuy không hỏi cô muốn ăn gì nhưng tất cả món hắn gọi đều là món cô thích ăn.
Nhân viên phục vụ vừa nghe vừa chăm chú ghi chép. Gọi món xong, A Tư Già Lạc rất hào phóng thả xuống kèm theo mấy đồng tiền vàng, đây là tiền bo rất lớn so với những vị khách thông thường.
Người phục vụ hưng phấn kêu lên: " Cảm ơn bệ hạ!" Sau đó ôm khay bay mất tăm.
Ninh Tịnh cầm một đồng vàng lên quan sát, kích cỡ, độ dày của nó tương đối giống với đồng xu ở thế giới cô, nhưng có vẻ nặng hơn một chút, một mặt khắc hoa hồng, một mặt khắc hình lưỡi liềm Ma giới: " A Tư Già Lạc, sao ngươi không phát hành tiền giấy ở Ma giới? Đồng vàng này nặng quá, rất bất tiện cho việc di chuyển"
A Tư Già Lạc: " Lúc trước cũng có người kiến nghị nhưng ta vẫn chưa quyết xong nên in cái gì lên tiền giấy nên cứ gác lại chưa tiến hành"
Ninh Tịnh thản nhiên nói tiếp: " In mặt ngươi lên là được"
A Tư Già Lạc từ chối luôn: " Không được"
Tưởng tượng mặt A Tư Già Lạc bị phóng lớn in trên tiền giấy là Ninh Tịnh không nhịn được cười.
Thức ăn rất nhanh đã được mang lên, đồ ăn nơi này rất ngon, thịt nướng chín vừa phải, đồ tráng miệng không bị ngọt gắt, so với khẩu vị Thiên giới thì đồ ăn nơi này ngọt và mặn hơn một chút.
Hệ thống: " Ngươi rất hợp với đồ ăn khẩu vị nặng"
Ninh Tịnh rất hài lòng với bữa ăn đêm nay, cố tình làm lơ không nghe thấy hệ thống đang chửi xéo cô.
Trong lúc Ninh Tịnh đang vui vẻ ăn quên mình, uống vài ngụm rượu có ga thì đột nhiên cảm nhận bóng râm từ trên đầu ập xuống. Ninh Tịnh ngẩng đầu, hoá ra là tốp những người phụ nữ Ma tộc vẻ ngoài sexy, dáng người nóng bỏng. Mấy cô nàng sau khi chắc chắn người trước mặt là A Tư Già Lạc thì hưng phấn hét lên, mồm năm miệng người nói: " Ta biết ngay ta không nhìn lầm mị, người bên này chắc chắn là bệ hạ!"
" Bệ hạ, ta may mắn gặp ngài một lần hôm sinh nhật bệ hạ, không biết ngài còn nhớ ta không?"
Ma tộc có câu nói lóng —— " Không biết gái Verdoga thì đừng nói mình là người Ma tộc", câu nói này để ám chỉ cuộc sống về đêm ở Verdoga, khi phụ nữ Ma tộc quyến rũ nóng bỏng tự mình xuất kích tìm kiếm con mồi.
Ánh mắt Ninh Tịnh dừng lại trên mặt tốp phụ nữ Ma tộc và A Tư Già Lạc, giận dỗi buông ly rượu có ga trên tay xuống.
" Bệ hạ, người tới đây giải toả sao?"
" Nơi này ta nắm rõ như lòng bàn tay. Không biết chúng thần có vinh hạnh được mời bệ hạ cùng nhau tận hưởng đêm nay?"
A Từ Già Lạc từ đầu đến cuối vẫn chưa thay đổi dáng ngồi, lười biếng dựa vào thành ghế như cũ. Nhận được lời mời trần trụi như vậy nhưng hắn chỉ cười nhếch miệng, giọng nói gợi cảm làm người đối diện nghe đến bủn rủn chân tay: " Cảm ơn nhã ý của ngươi. Nhưng bây giờ ta đang cùng bạn bè dùng cơm, lần sau đi."
Ngươi biết điều một chút đều nghe hiểu ý nghĩa đằng sau câu" Lần sau đi" tức là " Không bao giờ có chuyện đó xảy ra", tuyệt đối chớ tưởng thật sự có lần sau.
Người Ma tộc tuy trời sinh tính cách phóng thoáng nhưng không phải dạng lì lợm thích la liếm người giàu. Tuy A Tư Già Lạc vô tình nhưng những người phụ nữ Ma tộc trước mặt cũng không xấu hổ tức giận, vô cùng phong độ chúc hắn có buổi tối tốt lành, tiếp đó vứt một cái hôn gió rồi rời đi.
Sau khi mấy người kia rời đi, Ninh Tịnh bỗng nhiên nói: " Ngươi đối phó với phụ nữ thuần thục phết nhỉ?"
A Tư Già Lạc kinh ngạc nhìn cô.
Ninh Tịnh cũng chẳng biết mình bị làm sao, có lẽ do tác động của cồn, cũng có lẽ bị cảnh vừa rồi gợi lên lòng hiếu kì, cô đột nhiên buột miệng nói ra nghi vấn trong lòng: " Ta nghe người ta nói, bên người ngươi có giấu một người phụ nữ Thiên tộc có đôi mắt màu hổ phách. Ngươi có cô ta chưa đủ sao, còn giữ ta làm gì?"
A Tư Già Lạc nghe vậy thì ngẩn người, hình như nhớ tới cái gì, trên mặt hiện lên vài phần cổ quái, muốn cười nhưng lại nhịn lại.
" Ngươi nói người phụ nữ kia hả? Ta cùng cô ta không có chuyện gì cả." A Tư Già Lạc buồn cười cầm tay Ninh Tịnh: " Hoá ra mấy ngày nay ngươi ngẩn ngơ vì cái này?"
Cùng lúc đó thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên, Giá trị nhân phẩm đột nhiên tăng điểm.
Ninh Tịnh nói: " Không xảy ra chuyện gì với cô ta nhưng không có nghĩa không xảy ra với người khác. Ngươi tự nhìn mình coi, sao có thể....."
A Tư Già Lạc nhướn mày: " Sao có thể cái gì?"
Cũng may Ninh Tịnh còn vài phần lí trí, chưa thốt ra nốt vế còn lại: " có thể hôn giỏi đến vậy?". Nói ra ai biết mai mốt tên dở hơi này có nổi điên hay không, cuối cùng người khổ vẫn là cô chứ ai.
" Được rồi, không trêu ngươi nữa" A Tư Già Lạc cười to, ôm cô vào trong lòng thủ thỉ: " Ngươi thuộc về ta, ta cũng thuộc về ngươi. Giữa chúng ta từ trước đến nay mãi mãi không có người thứ ba"
Dừng lại một chút, giọng hắn bỗng nhiên trầm xuống, giọng điệu vẫn hết sức nhẹ nhàng nhưng không hiểu sao Ninh Tịnh cảm nhận sau lưng có một luồng lạnh giá hung ác: " Cho dù có, ta cũng không cho phép hắn tồn tại"
Người dám tơ tưởng Hera chính là đang ngang nhiên khiêu chiến với hắn.
Câu tiếp theo thế nào Ninh Tịnh nghe không rõ, cô nhớ hình như cô được ôm trở về.
Hôm sau, lúc tỉnh lại, A Tư Già Lạc đã không còn trong phòng.
Trong trí nhớ, hình như hắn từng nói qua mình có việc phải ra ngoài một chút, tối muộn mới về.
Ninh Tịnh mơ màng ngồi trên giường cho tỉnh táo, đột nhiên nhớ lại tối qua sau khi cô uống say, hình như cô phát điên chất vấn A Tư Già Lạc gì đó.
Ma giới là một chảo đường đầy mê hoặc, nếu người nào đó nói một ngàn năm qua hắn chỉ chăm chú vào làm việc có lẽ cô sẽ không tin.
Nhưng nếu người đó là A Tư Già Lạc thì Ninh Tịnh tin.
Rồng là loài sinh vật ngây thơ rất chung thuỷ với bạn đời, nếu đã nhận định ai thì cả đời sẽ chỉ có người đó. Còn nữa, một ngàn năm nghe thì tưởng dài nhưng nếu so với tuổi thọ vô tận của rồng thì chẳng qua chỉ như một cái chớp mắt.
Nhưng cái này không phải trọng điểm. Ninh Tịnh ôm đầu nhớ lại một lượt sự việc tối qua, đau khổ quằn quại lăn trên giường: " Trời ạ, làm sao bây giờ? Hắn nhất định cảm thấy ta là một người lắm chuyện, phá hỏng hình tượng tiên nữ của ta rồi còn đâu!"
Hệ thống: "......"