Nuôi Dưỡng Nhân Vật Phản Diện

chương 37

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Thương Thù.

Beta: Duyên Trương.

____________________________________

Tiểu thúc muốn gặp Lương Quyết Thành?

Tiễn Ý Ý bình tĩnh, nhanh chóng trả lời lại.

[Được ạ, khi nào chú có thời gian, bọn con sẽ tới gặp chú.]

Tiểu thúc Tiễn trả lời rất nhanh.

Tiểu thúc: Các con tới lúc nào cũng được, ta đều có thời gian.

Tiễn Ý Ý do dự, lặng lẽ hỏi Lương Quyết Thành bên cạnh.

"Tiểu thúc của tớ nói, muốn chúng ta đi tới nhà chú ấy chơi. Khi nào cậu có thời gian?"

Cô giảm thấp thanh âm, nhẹ nhàng nói.

Lương Quyết Thành giật mình.

Tiểu thúc của Tiễn Ý Ý.

Là trưởng bối thân thiết nhất của cô.

Cho nên cô đã nói với người trong nhà quan hệ giữa hai người, bây giờ là muốn đi... gặp gia trưởng?

Hô hấp Lương Quyết Thành trong nháy mắt có chút khó khăn.

"... Đều được."

Nói là đều được, nhưng Lương Quyết Thành lại nhíu mi thật chặt.

Anh nên mang lễ gặp mặt gì đây?

Gia cảnh của anh như thế, cùng Tiễn Ý Ý thực sự không xứng một chút nào. Không thể chọn quá đắt, cũng không thể không có tâm ý.

Anh có cái gì có thể mang ra được?

Lương Quyết Thành nằm sấp xuống lướt điện thoại.

[Lần đầu tiên gặp gia trưởng nhà bạn gái thì nên chuẩn bị cái gì?]

Baidu hiện ra rất nhiều câu trả lời.

Có rất nhiều nam nhân có cùng loại câu hỏi này, lập thành một nhóm nhỏ cùng ở bên trong chia sẻ với nhau.

- Nghe tôi nói này, lần đầu tiên gặp cha vợ thì phải xuất ra ưu thế lớn nhất của mình! Có xe, có giấy tờ, có hộ khẩu nhà gì đều mang ra. Quan trọng nhất là phải đối với tiểu cô nương nhà bọn họ thật tốt!

- Mẹ vợ quan tâm nhất là nhà của hai người. Bởi vì muốn để cho con gái mình có mái ấm tốt về sau. Đến nhà người ta nhất định phải đem nhà cửa bày ra!

- Những cái kia đều khoan nói đi, quan trọng là tinh thần mới đúng! Thân cao! Khí chất tốt! Còn có thể uống được rượu! Phải biết uống rượu dỗ cha vợ vui vẻ, đến lúc đấy các người đều có thể bàn đến chuyện cưới khuê nữ nhà người ta rồi!

- Lầu trên chắc là người ở đâu ấy chứ, chúng tôi bên này chú rể mới đến cửa, gặp mặt phải đưa hồng bao trước. Lúc đi liền nhớ rõ phải mang theo lễ vật, cái khác không cần thiết, phải mang theo đặc sản, còn có rượu ngon, còn tổ yến cho mẹ vợ cũng không thể thiếu.

- Mang theo khuê nữ nhà bọn họ là đủ rồi, các người sẽ phát hiện là tiểu cô nương nhà họ sẽ giải quyết hết, các người chỉ cần ngoan ngoãn, nói ngon nói ngọt là được rồi.

Lương Quyết Thành nhìn một đống bình luận, chọn lọc ra vài cái tin tức hữu dụng.

Thứ nhất, phải là một tư bản ưu tú.

Anh chỉ có các loại giấy khen, có tính không?

Thứ hai, tình cảm tốt đến mấy thì cũng phải có nhà.

Tình cảm tốt thì không thành vấn đề, nhưng nhà thì không được, bây giờ anh vẫn còn ở nhà của Tiễn Ý Ý.

Anh đây được xem như là... Ở rể đi.

Thứ ba, thân cao, thể lực tốt; có thể uống rượu dỗ cha vợ vui vẻ.

Bề ngoài của anh tàm tạm, uống rượu không được, đã uống thì nhất định sẽ say. Miệng lưỡi cũng ngốc nghếch, vấn đề này có có chút nghiêm trọng, phải luyện tập.

Thứ tư, đặc sản.

Tiền làm thêm của anh còn một chút, nghỉ học liền đi siêu thị xem một chút.

Thứ năm, mang theo Tiễn Ý Ý, biểu hiện ngoan ngoãn.

Lương Quyết Thành đối với việc ngoan ngoãn này không quá hiểu, nghĩ một lúc, cảm thấy Tiễu Ý Ý bảo anh như thế nào thì anh làm như thế ấy là được.

Một tiết học, Lương Quyết Thành liền hình thành nên một dãy công việc chuẩn bị đi công lược tiểu thúc của Tiễn gia.

Kế tiếp chính là chờ Tiễn Ý Ý quyết định thời gian.

Anh sờ sờ tóc mình.

Có lẽ nên đi cắt tóc; trước đó đều là chính mình tự cắt loạn, lần này không thể tùy tiện được.

Một buổi sáng rối bời đi qua, lúc trưa, toàn trường cơ hồ đề đã biết Tiễn Ý Ý cùng với Lương Quyết Thành hẹn hò với nhau, còn hẹn hò đến quang minh chính đại, ngay cả hiệu trưởng cũng đều biết, thậm chí còn nói lại với gia trưởng của cô.

Nhưng điều không ngờ tới là gia trưởng của Tiễn Ý Ý một chút cũng không để tâm!

Ở nhà ăn, Tiễn Mân Văn nhìn thấy Diêu Nhất Nam.

Anh mới tới cho nên không có bạn bè gì. Người hắn nhắm đến đã có bạn trai, chính vì thế cho nên hắn sẽ không tiếp tục làm vị hôn phu của Tiễn Ý Ý được.

Tiễn Mân Văn vui vẻ.

Không có Tiễn Ý Ý, người cùng Diêu Nhất Nam kết hôn không phải sẽ là cô ta sao?

Tiễn Ý Ý yêu sớm cũng là chuyện tốt, đối với cô ta mà nói chính là chuyện rất rất tốt.

Cô chọn Lương Quyết Thành thay vì Diêu Nhất Nam. Tiễn Mân Văn cũng biết, anh chỉ là một học sinh bình thường trên cả bình thường, thậm chí còn có quá khứ không tốt đẹp gì. Trừ việc học hành rất lợi hại ra thì cũng chỉ có vẻ bề ngoài là được coi trọng.

Nhưng đối với tiểu thư của Tiễn gia mà nói, kể cả học tập lẫn diện mạo cũng không thể lấy ra làm ưu thế của mình được.

Tiễn Ý Ý chọn người như thế, tương đương với việc đem tương lai của mình dẫm đạp dưới chân.

Không có một nhà chồng cường đại mạnh mẽ chống đỡ, đợi sau khi xuất giá thì còn có ai có thể nhớ tới còn có một Tiễn Ý Ý chứ?

Nói không chừng nhiều năm về sau, cô ta làm đại tiểu thư của hào môn thế gia, phu nhân nhà giàu, còn Tiễn Ý Ý vẫn đang ở trong siêu thị vì một cân gạo mà tính toán chi ly cả ngày.

Chỉ cần nghĩ như vậy, cả người Tiễn Mân Văn liền thần thanh khí sảng*, tươi cười cũng nhuốm vài phần chân thành.

*Tinh thần thoải mái, dễ chịu.

Thật là quá tốt, phải cảm ơn Tiễn Ý Ý ngu xuẩn, đem mình triệt để đẩy ra xa xã hội thượng lưu.

"Trùng hợp quá." Tiễn Mân Văn ngồi đối diện Diêu Nhất Nam. Trên mặt đầy ý cười, thoạt nhìn rất ôn nhu.

Diêu Nhất Nam buông đũa, lười biếng ngẩng đầu.

Tiễn Mân Văn.

Cả khối đều truyền ra tin đồn đến mức học sinh chuyển trường như hắn còn nghe nói, cô chị của Tiễn Ý Ý tự mình làm chứng việc lần thi trước Tiễn Ý Ý chỉ được hơn 200 điểm, lần này chắc chắn là gian lận.

Thật đúng là...

Không thể ngu hơn được nữa.

Rất khó tin tưởng đây chính là chị em một nhà.

"Cậu có nghe nói không, chuyện của em gái tớ ấy."

Tiễn Mân Văn vừa ngồi xuống đã khẩn cấp muốn đem chuyện nói ra cho Diêu Nhất Nam nghe.

"Em ấy đã có bạn trai, là Lương Quyết Thành cùng lớp với em ấy. Người đứng đầu toàn trường trong lần thi này ấy."

Tiễn Mân Văn còn thở dài: "Ai, không biết là vì sao Ý Ý không chọn người nào tốt hơn, lại chọn một người như vậy..."

Cô ta thở dài, nhưng khóe mắt không giấu được ý cười.

Diêu Nhất Nam nhìn thoáng qua liền chán ngấy.

Tiễn Ý Ý chướng mắt hắn, coi trọng Lương Quyết Thành, đây là đang nhục nhã ai?

Con nhỏ này còn sợ hắn không đủ kích thích, muốn chạy đến thêm dầu vào lửa sao?

Diêu Nhất Nam cảm thấy phiền vô cùng.

Giữ lại cô ta chỉ là muốn nhìn xem cô ta có thể làm được những gì. Nhưng càng giữ lại càng phát hiện, trừ bên ngoài làm hắn ghê tởm ra cũng không có gì khác.

Diêu Nhất nam vừa nghiêm mặt đã trông thấy Tiễn Ý Ý.

Ồ, phía sau còn có cả Lương Quyết Thành.

Lương Quyết Thành đi xếp hàng chờ cơm, Tiễn Ý Ý đi giữ hai chỗ ngồi, cách đó không xa chính là bàn của hai người ban 1.

Tiễn Ý Ý cũng nhìn thấy Diêu Nhất Nam với Tiễn Mân Văn.

Cô cắn đũa, có chút buồn bực.

Hai người kia hình như không có tiếp xúc mà, tại sao lại ngồi chung một chỗ ăn cơm như thế? Nhìn còn rất thân mật nữa.

Chẳng lẽ nói cốt truyện vẫn quá cường đại, hai người tự động trở về tuyến chính rồi?

Tiễn Ý Ý không khỏi cảm khái hào quang của nam nữ chính.

Cốt truyện dù có bị băng hà thành chó bọn họ cũng gặp nhau được, đúng là duyên phận mà.

Tiễn Ý Ý liếc một cái liền thu hồi tầm mắt.

Cũng không có quan hệ quá lớn gì tới cô, hai người kia ở chung một chỗ, nhiều nhất chính là vẫn đi theo tình tiết chính mà thôi. Cô đi vòng lại là được chứ gì.

Hào quang của nam nữ chính rất trâu bò, cô không muốn lấy thân đi thử kiếm đâu.

Trọng điểm của cô bây giờ là chọn một ngày lành để mang Lương Quyết Thành về gặp mặt chú nhỏ.

Còn có ông nội nữa.

Chờ sau khi xác định danh phận xong, cha mẹ Tiễn có muốn giới thiệu vị hôn phu cho cô cũng không được nữa rồi.

Còn có chuyện mang thai...

Tiễn Ý Ý nghĩ nghĩ, mình có nên học nôn nghén một chút trước không?

Còn chưa chuẩn bị tốt, Lương Quyết Thành đã bê thức ăn trở lại.

Hôm nay nhà ăn làm rất nhiều món đặc sắc, hơn nữa đều là món Tiễn Ý Ý thích ăn.

Cô tự giác cầm lấy đũa.

Nôn nghén?

Ăn no đã rồi tính sau.

*

Ngày hôm sau, tiết tự học, đột nhiên có tiếng loa phóng thanh vang lên.

"Alo... alo... e hèm."

"Thông báo: Sau kì thi của lớp 11 vừa qua, có học sinh ác ý hãm hại bạn học Tiễn Ý Ý của ban 11, nói bạn ấy gian lận. Sau khi đều tra rõ, phát hiện ra ba học sinh đã loan truyền tin đồn, đó là bạn học Vương Tư Biển của ban 1, bạn học Chu Tốt của ban 1 và bạn học Tôn Lộ của ban 11. Ba bạn học sinh lan truyền tin đồn đã làm tổn hại đến danh dự của bạn học Tiễn Y SÝ, trường học đã kỉ luật ba học sinh này và sẽ có trừng phạt thích đáng."

Tôn Lộ của ban 11 cũng đang ở trong lớp, cũng là người thi cùng phòng với Tiễn Ý Ý. Lúc này vừa nghe thấy những lời loa phát thanh truyền ra liền úp mặt xuống bàn ô ô khóc, hai nữ sinh bên cạnh đang an ủi cô ta.

Loa phát thanh dừng lại, học sinh cho rằng sự việc cũng chỉ có vậy, không nghĩ tới hai giây sau, loa tiếp tục được vang lên.

"Kết tiếp là phê bình hai giáo viên trong trường đã có những ngôn ngữ không thích hợp đối với học sinh."

"Cô giáo dạy thay của lớp 11, Lưu Nhã và chủ nhiệm của ban 1, cô Đường Tinh Lệ. Mời hai người đứng ra công khai xin lỗi bạn học kia."

Microphone của loa phóng thay đổi người.

"Tôi là Lưu Nhã, tôi ở đây hướng tới bạn học Tiễn Ý Ý của ban 11 nói lời xin lỗi."

Cách cái loa phóng thanh cũng có thể nghe được tiếng khóc nức nở của Lưu Nhã.

"Trước đó, khi tôi còn là chủ nhiệm của ban 11 đã đối với bạn học Tiễn Ý Ý nói ra những lời quá đáng. Tôi chân thành xin lỗi bạn học Tiễn Ý Ý. Xin lỗi, tôi..."

Lưu Nhã khóc đến mức không kịp thở, nghẹn ngào vài lần.

"Tôi tự nguyện từ chức, gánh vác tất cả hậu quả."

"Đệch..."

Trăm miệng một lời kinh ngạc của các học sinh trong trường đồng thời vang lên.

Lúc trước có người nghe nói nếu Tiễn Ý Ý thắng thì Lưu Nhã sẽ phải cút khỏi trường học.

Lúc ấy có rất nhiều tin đồn cho nên học sinh đều không tin. Một người nghiệp vị trình độ không tốt, lại vẫn có thể ở lại Nhất Trung thì nahát định đằng sau phải có bối cảnh không nhỏ. Tiễn Ý Ý làm sao có thể dựa vào đôi ba câu có thể đem người ta đuổi đi được?

Sau đó, hiện tại, ngay lúc này, Lưu Nhã đang thực sự công khai xin lỗi, hơn nữa còn tự nguyện rời đi!!!

Nhưng vẫn chưa hết.

Lưu Nhã rất nhanh đem microphone đưa cho một người khác.

Lần này người kia lại có một phút trầm mặc, thẳng đến khi loa phát thanh xuất hiện vài tạp âm, bên kia mới có âm thanh vang lên.

"Tôi là chủ nhiệm ban một lớp 11, Đường Tinh Lệ."

Học sinh ban 1 tao động.

Lúc ấy mấy học sinh ban 1 kia trở lại, lặng lẽ nói chủ nhiệm ban của họ khả năng sẽ gặp phải chút việc.

Thế nên lúc này học sinh ban 1 đều vểnh tai lên nghe, chẳng nhẽ chỉ nhiệm ban mình cũng phải cho Tiễn Ý Ý một lời xin lỗi?

"... Trước đó, tôi bởi vì xúc động nhất thời, cùng bạn học Tiễn Ý Ý của ban 11 đánh cược với nhau. Xem bạn ấy có thể thi qua được học sinh đứng thứ 30 của ban một hay không. Bạn học Tiễn Ý Ý dựa vào sự thông minh, tài trí của mình, trong thời gian ngắn nâng cao thành tích, cùng học sinh đứng thứ 30 của lớp tôi ngang điểm nhau."

"Đúng lúc ấy, có không ít học sinh đồn rằng bạn học Tiễn Ý Ý gian lận, dẫn đến tôi không tin tưởng vào lời đồn ấy, đối với bạn học Tiễn Ý Ý có nói ra một vài câu không thỏa đáng. Thân là một giáo viên, đối với chuyện này nhất định phải xin lỗi, đối với việc làm tổn thương bạn học Tiễn Ý Ý, tôi chân thành đối với em nói lời xin lỗi. Hy vọng bạn học Tiễn Ý Ý có thể tha thứ cho tôi."

Đây là lời cô Đường tự xin lỗi.

Vừa nghe thì không có vấn đề gì, nhưng cẩn thận nghe thì phát hiện ra chỗ nào cũng có vấn đề.

Cô ta cơ hồ đem tất cả vấn đề đổ tội cho lời đồn đại, biến bính mình trở nên sạch sẽ.

Loa phát thanh đến đó, học sinh đều cho rằng là xong rồi.

Không nghĩ đến theo sát phía sau là tiếng của chủ nhiệm giáo dục.

"Alo alo, có nghe thấy không? Ừm, về việc làm của cô Lưu và cô Đường, trường học cảm thấy bọn họ là giáo viên mà lại làm những việc như vậy cho nên đã quyết định chủ nhiệm ban 1 sẽ do thầy Chu tạm thời thay thế. Lại nhắc nhở tất cả học sinh trong trường, không nên truyền bá những lời đồn không xác thực, tùy ý khi dễ bạn học khác. Thầy cô giáo cũng không thể ỷ vào thân phận mà nhục nhã học sinh."

"Đây là một trường học có tổ chức, có kỷ luật, không có phép bất cứ ai làm trái nội quy của trường, làm trái đạo đức nghề nghiệp. Hy vọng tất cả những người trong trường nên kiểm điểm lại mình. Hết."

Toàn trường sôi trào.

Trọng điểm của bọn họ chỉ hướng về một vấn đề.

Chủ nhiệm của ban trọng điểm đứng sừng sững không ngã nhiều năm qua lại bởi vì đắc tội Tiễn Ý Ý mà bị đuổi việc!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio