Nuông Chiều Nữ Chính Trong Ngược Văn

chương 86

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hệ thống dường như cũng biết rằng thời gian đang rất cấp bách, cho nên nó căn bản không chờ cô hỏi, mà trực tiếp phân biệt tin tốt cùng tin xấu để nói ra.

Vừa dứt lời, đại khái là do tác dụng tâm lý, trong nháy mắt Hòa Vi liền cảm thấy chiếc váy này càng ngày càng chật.

Cô sợ rằng lát nữa khóa kéo sẽ bị tụt xuống khi cô không hề phòng bị, cho nên theo bản năng siết chặt cánh tay, nhẹ nhàng kẹp làn váy giữa cánh tay cùng mạng sườn, cứ như vậy cho dù khóa kéo bị tụt, váy cũng sẽ không ngay lập tức từ trên người cô rơi xuống.

Bốn phía đều là camera, tất cả mọi người đều đang đợi cô lên sân khấu.

Hòa Vi không có thời gian trì hoãn, thậm chí cô không dám đi nhanh, cũng không dám hít sâu, so với vừa rồi thì lúc này cô lại càng cẩn thận bước từng bước trên mặt đất.

Là khách mời danh dự lên trao giải nhưng hiện tại Yến Hoài không có mặt ở đây, trên sân khấu chỉ có một nam một nữ dẫn chương trình, họ đang lớn tiếng cùng giới thiệu về Hòa Vi.

Thỉnh thoảng, Hòa Vi phối hợp mỉm cười một chút hoặc gật đầu, phản ứng này trong mắt mọi người xung quanh như là sự ngượng ngùng, vui sướng khi đoạt giải, chỉ có chính Hòa Vi biết là không phải như vậy.

Lưng cô thẳng tắp, bả vai cùng mỗi dây thần kinh đều căng cứng.

Trong đầu, thậm chí cô còn nghe thấy thanh âm hệ thống đếm ngược: “Mười, chín, tám…”

Hòa Vi: “…”

Trên thực tế bất cứ lúc nào nó tuột xuống cũng là một chuyện tốt, nói rõ đây là ngược điểm, vì thế mặc kệ cô mặc loại váy nào, cho dù lúc trước cô có thay đổi một chiếc váy với kích thước phù hợp đi chăng nữa, chỉ cần nó được mặc ở trên người cô, hôm nay chắc chắn khóa kéo không thể không tụt.

Huyệt thái dương Hòa Vi nhảy lên.

Điều duy nhất đáng được ăn mừng chính là, hai người dẫn chương trình đã không nói chuyện nữa, sau khi chúc mừng cô vài câu, ngay lập tức lấy danh sách khách quý được mời đến trao giải lên.

Người trao giải Yến Hoài, là giám đốc điều hành của truyền thông Hoa Ảnh.

Giọng nói của người MC nam mạnh mẽ có lực, dường như nó đang cố che lấp đi tiếng vang rất nhỏ sau lưng Hòa Vi——

Khóa kéo giống như là bị người khống chế, nó đang trượt với tốc độ rất thong thả.

Trong đầu, thanh âm vừa tốt bụng vừa có ý trấn an của hệ thống lại vang lên: “Túc, ký chủ, cô nhất định phải chịu đựng nha…”

Vì thế Hòa Vi kẹp cánh tay càng ngày càng chặt.

Bên cạnh người dẫn chương trình chú ý tới động tác nhỏ của cô, cười một tiếng trêu ghẹo nói: “Xem ra bạn nhỏ Hòa Vi của chúng ta vẫn còn khẩn trương a.”

Hòa Vi cũng đi theo cười một cái, trán cô bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng vẫn không quên giữ phép lịch sự, hướng người dẫn chương trình gật nhẹ đầu, “Có một chút…”

Chẳng qua nơi khiến cô lo lắng kia mới là vấn đề.

Hai người giao lưu ngắn ngủi, cả hai đều không nhiều lời, bởi vì bên sườn của sân khấu người nào đó đang bước lên bục để chuẩn bị trao giải thưởng cho cô.

MC nam trước một bước đi qua đón, bắt tay chào hỏi cùng Yến Hoài.

Anh ta làm MC cho loại lễ trao giải này đã mấy năm, những vị khách quý vừa có danh tiếng lại giàu có anh ta đã gặp qua không ít, nhưng từ trước đến nay anh ta chưa từng thấy Yến Hoài.

Nghe nói trước kia người này rất ít khi xuất hiện tại mấy trường hợp như thế này, chứ đừng nói đến việc công khai lộ diện, người dẫn chương trình càng thêm tò mò, không khỏi nhìn anh thêm vài lần.

Người đàn ông gần trong gang tấc, đỉnh mày sắc bén, đuôi mắt phượng hơi nhọn, sinh ra có một diện mạo hấp dẫn cũng rất dễ khiến người khác phạm tội.

Nữ MC bên cạnh đang đánh giá Yến Hoài liền lặng lẽ đỏ mặt, tay vừa với qua muốn bắt tay anh một cái, nhưng Yến Hoài đã xoay người, cầm chiếc cúp trong suốt xuống dưới, đi từng bước một tới trước mặt Hòa Vi.

Người MC nam ở một bên vừa vỗ tay, vừa mở miệng nói: “Tiếp theo xin mời Yến tổng trao giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất cho tiểu thư Hòa Vi.”

Dưới sân khấu tiếng vỗ tay cùng tiếng hoan hô vang lên như ong vỡ tổ.

Đôi vai Hòa Vi thật sự căng thẳng, đôi mắt vừa nâng, liền đối diện với ánh mắt của Yến Hoài đang đứng trước mặt, đáy mắt cô sạch sẽ, mơ hồ phủ một tầng nước lóng lánh.

Hầu kết Yến Hoài vừa động, nhẹ giọng mở miệng: “Chúc mừng… Hòa tiểu thư.”

Hòa Vi tắt công tắc microphone.

Vốn dĩ dựa theo những lần trao giải trước, người trao giải và người đoạt giải sẽ lịch sự mà bắt tay nhau một cái, sau đó người trao giải xuống dưới sân khấu, còn người đoạt giải sẽ đứng tại chỗ phát biểu cảm nghĩ.

Nhưng lấy tình huống hiện tại của Hòa Vi, nếu không kéo được khóa lên, đừng nói không có cách nào duỗi tay, chờ lát nữa thời điểm bước xuống dưới chỉ sợ sẽ để lộ tấm lưng trần trước mặt người khác.

Khóa kéo phía sau lưng cô đã trượt xuống ít nhất mười centimet, lúc này hoàn toàn không còn cảm giác căng chặt nữa.

“Yến Hoài.” Hòa Vi nhấp môi dưới, ngay thời điểm Yến Hoài vươn tay tới phía trước nhỏ giọng nói: “Anh ôm em một cái.”

Bởi vì đang tắt microphone, cho nên người xem phía dưới căn bản không nghe được lời cô nói.

Ngay cả hai người dẫn chương trình cũng không nghe rõ, vừa muốn hỏi cô có phải microphone hỏng rồi hay không, giây tiếp theo, bọn họ đột nhiên thấy Yến Hoài duỗi tay ôm lấy Hòa Vi.

Trong nháy mắt đông đảo quần chúng ăn dưa dưới sân khấu không lên tiếng, qua vài giây, bọn họ mới phản ứng lại, khe khẽ nói nhỏ với nhau, cùng hướng lỗ tai về phía hai người trên sân khấu.

Hòa Vi túm chặt áo Yến Hoài nói “Giúp em kéo khóa váy lên…”

Vừa rồi khi Hòa Vi đứng ở chỗ này giống như người không có việc gì, hơn nữa không nhìn tới phía sau cô, xác thật Yến Hoài không chú ý tới quần áo cô có vấn đề, lúc này tầm mắt hạ thấp, thoáng nhìn thấy váy trên lưng cô đã bị mở mất non nửa.

Ánh đèn màu trắng trên đỉnh đầu chiếu xuống, da thịt trên lưng cô trắng nõn tinh tế, đường cong cơ thể dịu dàng xinh đẹp, Yến Hoài nhíu mày, “Sao lại thế này?”

“Trước tiên anh cứ kéo lên cho em.”

Giọng nói của cô rất nhẹ, có thể là bởi vì sốt ruột nên mang theo chút nức nở, Yến Hoài cũng không tiếp tục hỏi nhiều, hai tay vòng qua sau lưng cô, một tay cách làn váy nhẹ ấn trên trên lưng cô, một cái tay khác nắm khóa kéo kéo lên.

Bởi vì kích cỡ không vừa, cho nên thời điểm kéo lên phải mất vài giây.

Dưới sân khấu một đám người không biết bọn họ đang làm gì, chỉ vô cùng tinh tường thấy được hai người họ ôm nhau không dưới nửa phút, lúc mới đầu chỉ khe khẽ nói nhỏ, sau đó dứt khoát sôi sục hẳn lên.

Hai người dẫn chương trình trên sân khấu đều cảm thấy mông lung, tay cầm microphone mắt to trừng mắt nhỏ một hồi lâu, một chữ cũng chưa phát ra.

Hòa Vi nào có thời gian lo lắng này nọ, thẳng đến khi khóa váy được kéo lên hoàn toàn cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng duỗi tay đẩy Yến Hoài: “Được rồi.”

Yến Hoài nhẹ buông lỏng tay, bản lĩnh qua cầu rút ván của nha đầu này thật ra một chút cũng không thay đổi.

Camera tứ phía, cũng may phía sau không có, anh duỗi tay nhẹ nhéo trên eo Hòa Vi, sau đó mới thả người ra.

Dưới sân khấu vẫn đang sôi sục như cũ.

Rốt cuộc người dẫn chương trình là một người từng trải, tuy rằng cũng không thể hiểu được hành động vừa rồi của hai người bọn họ là có ý tứ gì, nhưng lúc này cũng phản ứng lại, vội hướng về phía Yến Hoài nói cảm ơn: “Cảm ơn Yến tổng.”

Yến Hoài gật đầu với anh ta coi như đáp lại, lại ý vị không rõ mà nhìn sang Hòa Vi, sau đó trước khi người dẫn chương trình cất tiếng nói thì bước từng bước xuống dưới sân khấu.

Hòa Vi không nhìn anh, cô bình phục hô hấp một chút, sau đó lại rũ mắt đem microphone mở ra, chờ thanh âm của người dẫn chương trình vừa rơi xuống, cô liền nói cảm nghĩ đã được chuẩn bị tốt từ trước ra.

Bởi vì đã có sự chuẩn bị, cho nên khi phát biểu cảm nghĩ đoạt giải, Hòa Vi nói rất tự nhiên hào phóng.

Ngắn ngủn vài phút, tiếng nghị luận dưới sân khấu dần dần bình ổn xuống.

Cuối cùng Hòa Vi cúi mình chào mọi người dưới sân khấu, sau đó lại khôi phục tư thế như khi bước lên sân khấu, thật cẩn thận rời khỏi sân khấu.

Phùng Ninh ở dưới chờ cô, vừa thấy cô tiến lại gần liền không yên tâm hỏi: “Chị Vi Vi, chị không sao chứ?”

Hòa Vi lắc đầu, “Vừa rồi mấy người ở dưới này nhìn… chị và anh ấy thành cái dạng gì?”

Mặt Phùng Ninh nóng lên, “Có… có cảm giác hai người cái gì cũng chưa nói, lại đột nhiên ôm nhau, chị Vi Vi chị không biết đâu, người ngồi bên cạnh em vốn dĩ đã bị cái lễ trao giải nhàm chán này ru ngủ rồi, kết quả thời điểm Yến tổng vừa ôm chị, trong nháy mắt cô ta giống như được tiêm máu gà vậy, đặc biệt kích động mà thảo luận cùng bạn bè cô ta!”

Hòa Vi quay đầu nhìn cô, “…Thảo luận cái gì?”

“Thảo luận xem chị có phải em gái cùng cha khác mẹ của Yến tổng hay không.”

“…”

Phùng Ninh vừa nói vừa cùng cô quay trở lại chỗ ngồi, tiếp tục nói: “Nhưng mà cũng có người nói Yến tổng yêu thầm chị.”

Kỳ thật còn có người nói giữa cô và Yến Hoài tồn tại một loại giao dịch không thể cho người khác biết, nhưng mà Phùng Ninh có chừng mực, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, cho nên đặc biệt tri kỷ mà tránh đề tài này đi.

Hòa Vi “À” một tiếng, nghĩ thầm, vốn dĩ Yến Hoài đã từng yêu thầm cô.

Hơn nữa bắt đầu từ đời trước, anh đã yêu thầm cô.

Hòa Vi cong khóe miệng cười một cái, ánh mắt lại đưa quanh hội trường một vòng.

Ở phía bên kia, hàng ghế dành riêng cho những vị khách quý lên trao giải, người nọ đặc biệt nổi bật trong số những người đàn ông trung niên hói đầu mập mạp, Hòa Vi nhìn vài giây, cho đến khi hình như anh có linh cảm mà nâng mắt, ánh mắt hai người liền đối diện cô mới thu hồi tầm mắt, ngồi xuống vị trí của chính mình.

Giải thưởng tiếp theo là nam phụ xuất sắc nhất, không liên quan lắm đến Hòa Vi.

Vừa cúi đầu nhìn di động, liền thấy tin nhắn của Yến Hoài gửi tới đây: 【 Váy sao lại thế này? 】

Hòa Vi không lập tức trả lời, mà trước tiên hỏi hệ thống một câu: “Chuyện vừa rồi có được tính là ngược không?”

“Xem như một cái ngược nhỏ…” Hệ thống khụ một tiếng, “Là thế này ký chủ, đây là một chi tiết trong cốt truyện, nhân viên chuẩn bị lễ phục cho cô từng là bạn gái của Tô Mộc, thấy không vừa mắt cô và Tô Mộc vẫn luôn truyền ra tai tiếng, cho nên cô ta mới đưa bộ lễ phục có kích cỡ nhỏ nhất cho cô, kỳ thật nếu đặt ở trước kia, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống khóa kéo trượt xuống nhiều như vậy, tuy nhiên bởi vì gần đây dường như ngực ký chủ phát triển, cho nên liền…”

Nói đến loại vấn đề này, hệ thống thẹn thùng thanh âm yếu ớt, làm thế nào cũng không thể nói tiếp được.

Trong lòng Hòa Vi biết rõ ràng, cũng không hỏi lại.

Mấy ngày hôm trước thời điểm cô lấy số đo, xác thật lớn hơn một chút so với trước kia.

Vòng eo bình thường, chỉ có ngực… Vì sao lại phát triển, đoán chừng trong lòng người nào đó còn rõ ràng hơn.

Hòa Vi lại hỏi một câu: “Nhân viên công tác kia là ai a?”

“Một tên pháo hôi, không quan trọng.”

“…Tên là gì?”

“Tác giả ngại phiền toái, cho nên chưa lấy tên cho loại nhân vật pháo hôi này.”

“…”

Hòa Vi không nói.

Cô ở hội trường không lâu, sau khi trao xong giải cặp đôi được yêu thích nhất, hoàn toàn không có quan hệ gì tới cô nữa, cô mới chào đạo diễn một tiếng, sau đó trực tiếp từ cửa hông ra ngoài.

Trước khi rời đi, Hòa Vi vào toilet một chuyến.

Bởi hiện tại vừa đúng lúc tới thời khắc trao giải nam chính xuất sắc nhất, nên bầu không khí rất sôi nổi, vì thế rất ít người đi toilet.

Hòa Vi ở toilet vài phút, thời điểm bước ra chắc hẳn đã bắt đầu trao giải thưởng tiếp theo rồi.

Vì sao cô biết họ bắt đầu trao giải thưởng tiếp theo ư?

Bởi vì Hòa Vi nhìn thấy Tô Mộc đang hút thuốc ở cách đó không xa.

Hai người có một khoảng thời gian không gặp nhau, Hòa Vi chỉ coi như không nhìn thấy người này, vừa muốn xoay người đi, Tô Mộc đã trước một bước đi tới, “Hòa Vi?”

Bước chân Hòa Vi dừng lại, nhìn anh ta nhàn nhạt gật đầu, “Tiền bối.”

“Cô thật sự kết hôn sao?”

Hòa Vi theo bản năng ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, sau đó gật đầu, cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với Tô Mộc, nên chỉ “Ừ.” một tiếng, không tính toán nói thêm gì nữa.

Hành lang không có nhiều người, nhưng thỉnh thoảng vẫn có mấy người nhìn sang phía bên này.

Hòa Vi dịch vài bước sang bên cạnh kéo dài khoảng cách cùng Tô Mộc, vừa muốn mở miệng tạm biệt anh ta, liền nghe thấy anh ta hỏi một câu: “Không nghĩ tới nhanh như vậy, còn chưa kịp cho cô bao bao lì xì.”

“Không cần, cảm ơn tiền bối…”

Hòa Vi nghĩ thầm, tốt nhất đừng cho cô bao bao lì xì, bằng không cô lại bị người hâm mộ anh ta phun thành cái sàng.

Huống chi, cô lại không thiếu mấy đồng tiền trong bao lì xì của anh ta.

Tô Mộc cười, tiếp tục hỏi: “Kết hôn với ai vậy?”

Đây mới là trọng điểm.

Hòa Vi đoán Tô Mộc còn chưa hoàn toàn hết hy vọng với cô, cho nên mới muốn xác định đối tượng kết hôn của cô có phải Yến Hoài hay không.

Cô nhấp khóe môi, vừa muốn mở miệng, hệ thống liền “Tích” một tiếng: “Cảnh báo ký chủ, khóa váy của cô lại tiếp tục trượt xuống.”

Dừng nửa giây, nó hợp tình hợp lý mà nói: “Lần này là nhắc nhở một cách hữu nghị, không phải chúng tôi thiết kế ngược điểm nha!”

“…”

Tuy rằng không phải chúng nó thiết kế ngược điểm, nhưng so với ngược điểm chân chính lại càng khủng bố hơn.

Vừa rồi ở trên sân khấu, ít nhất phía sau không có người và cameras, nhưng hiện tại đang ở hành lang, phía trước là Tô Mộc, phía sau sẽ có thể có người đi ngang qua.

Nói cách khác, bất cứ lúc nào cũng có khả năng có người nhìn thấy cảnh xuân sau lưng cô.

Hòa Vi cắn cắn môi dưới, vừa muốn xoay người dựa vào tường phòng ngừa váy rơi xuống, thì một chiếc áo khoác tây trang mang theo độ ấm liền xuất hiện trên vai cô.

Giây tiếp theo, cô đột nhiên bị người chặn ngang bế lên.

Một hành động hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người, Hòa Vi nghẹn một hơi ở cổ họng, theo bản năng duỗi tay nắm lấy cổ áo người đàn ông, đôi mắt vừa nâng lên, liền nhìn thấy chiếc cằm kiên nghị của người đàn ông, cô nghe thấy đỉnh đầu vang lên giọng nam: “Cùng tôi.”

…À.

Anh trả lời vấn đề vừa rồi của Tô Mộc.

Một tay khác của Hòa Vi giữ chặt lấy áo khoác tây trang trên vai, cả khuôn mặt đều vùi vào trong ngực Yến Hoài.

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh.

Qua vài giây, Tô Mộc mới xấu hổ mà cong khóe miệng: “Yến tổng.”

Kỳ thật anh ta không nghĩ tới người kết hôn cùng Hòa Vi là Yến Hoài, ảnh chụp trên mạng không rõ ràng lắm, anh lại không quen thuộc Yến Hoài đến mức chỉ cần vài phần hình dáng liền biết đối phương là ai, cho nên anh ta hoàn toàn nghĩ đó là một người khác.

Hơn nữa thông tin trên mạng lan truyền không ít, mà cả hai người đều không ai làm sáng tỏ, cho nên Tô Mộc cứ tự nhiên mà loại trừ Yến Hoài.

Hòa Vi như một một đóa hoa tươi đẹp ướt át, một ngày còn chưa chiếm được cô trong lòng anh ta lại ngứa ngáy thêm một ngày.

Thật vất vả mới thấy được chút ánh rạng đông, đương nhiên anh ta không thể nào buông tha.

Kết quả lần này không cẩn thận, lại đá phải một khối sắt cứng, Tô Mộc giơ tay đè lên huyệt thái dương, cố gắng vãn hồi nói: “Yến tổng, vừa rồi tôi không có ý gì khác.”

Khóe miệng Yến Hoài hơi cong, cười như không cười nhìn anh ta một cái, không hề để ý đến lời nói của anh ta, trực tiếp ôm Hòa Vi ra khỏi hội trường từ cửa hông.

Lối ra của hội trường được chia làm hai hướng, cổng trước chuẩn bị cho những người đến xem, cổng sau là dành cho khách quý cùng nhân viên nội bộ.

Ra khỏi hội trường, không khí trở lạnh, gió cũng trở nên an tĩnh.

Hòa Vi lại rụt vào trong ngực Yến Hoài, “Thật lạnh nha.”

Thanh âm cô có chút run, Yến Hoài cúi đầu liếc nhìn cô một cái: “Mặc ít như vậy cho ai xem?”

Hòa Vi cười tủm tỉm mà nâng mặt, một đôi mắt cong lên, như hai ánh trăng rằm, “Cho chồng xem a.”

Miệng cô thật ra càng ngày càng ngọt.

Yến Hoài thuận thế nhẹ nhéo một cái trên đùi cô, hạ giọng nói: “Về nhà cởi ra cho anh xem.”

-

Sau khi Hòa Vi về đến nhà liền ngâm nước ấm, hôm nay thần kinh căng chặt lợi hại, hơi chút một thả lỏng, vừa đụng tới giường liền thiếu chút nữa ngủ say luôn.

Tin nhắn của Yến Tình đến thật đúng lúc: 【 Hôm nay cô và Yến Hoài lại làm gì? Không yên ổn trao giải mà còn ôm ấp nhau trên sân khấu? 】

Hòa Vi dùng sức xoa xoa đôi mắt, cô lười gõ chữ, nên gửi giọng nói cho Yến Tình: “Chị, làm sao vậy a?”

Yến Tình: “Xem Weibo đi, hiện tại xem ngay lập tức đi!”

……

Tuy rằng ngữ khí của Yến Tình không tính là ác liệt, nhưng nó thực vội vàng.

Hòa Vi đáp ứng, sau đó lập tức mở Weibo ra xem.

Bởi vì đêm nay lễ trao giải không phát sóng trực tiếp, cho nên mới leo lên hot search chậm mấy giờ, chuyện đó phát sinh từ hai giờ trước, mà lúc này nó mới xuất hiện trên hot search.

Tiêu đề rất đơn giản mà sáng tỏ lại cực kỳ có chủ ý: Yến Hoài ôm Hòa Vi .

Hòa Vi đoán được chuyện này sẽ không sóng êm gió lặng như vậy, nếu cô đã để Yến Hoài ôm cô ở trước mặt công chúng, đương nhiên cô cũng đã nghĩ tới hậu quả.

Đừng nói hôm nay có chuyện ôm này hay không, lấy thân phận của Yến Hoài, lần đầu tiên công khai lộ diện, độ nóng khẳng định cũng sẽ không thấp.

Chẳng qua có thêm một vụ này, độ nóng càng trở nên mãnh liệt hơn.

Hòa Vi vừa ấn vào liền thấy, video của mấy người đại V đăng lên Weibo rõ ràng là từ một nơi, góc quay cùng thời lượng đều giống nhau.

Cô bình ổn hô hấp, sau đó click mở.

Video chỉ có hơn một phút đồng hồ, bắt đầu từ lúc Yến Hoài nói ra câu “Chúc mừng.” kia, sau đó không đến hai giây liền không thể hiểu được mà duỗi tay ôm lấy Hòa Vi, một cái ôm này, qua hơn nửa phút mới buông tay ra.

Tuy rằng video này độ phân giải không cao, nhưng thân phận của hai người là chuyện ván đã đóng thuyền.

Video kết thúc, cô click mở bình luận, phản ứng của cộng đồng mạng giống hệt những người có mặt tại hội trường, rất trực tiếp rất sôi nổi——

@ Cải thìa trong đất xanh: 【 Trời má! Tôi ủng hộ CP này không ngờ họ còn có thể sản xuất ra đường sao!! Ai, đáng tiếc hai người đều là người đã có chủ, bằng không thật là xứng đôi! 】

@ Bắc cực bối chấm nước tương: 【 Có một vấn đề mà tôi rất tò mò, vì sao tất cả mấy người phía trước đều bắt tay, chỉ có mình cô gái này là ôm, hơn nữa lại ôm lâu như vậy? (Nhỏ giọng bb một câu, Yến tổng ôm như vậy sẽ không thấy cứng hay sao…) 】

@ Rong biển ta yêu nhất: 【 Muốn biết có cứng hay không? 】

@ Hôm nay cô phải gả cho tôi: 【 , đáng tiếc video không rõ lắm, nhưng mà tôi nhìn tư thế này của Yến Hoài không giống như một cái ôm lịch sự, đây rõ ràng là cái ôm của một người đàn ông dành cho một người phụ nữ a, tôi đoán có tám phần là anh ta thích Hòa Vi. 】

@ Mộc Mộc hôm nay cưới tôi sao: 【 Nói không chừng Yến Hoài còn muốn ngủ với HV đấy, không, nói không chừng đã ngủ rồi, hai người đều đã kết hôn, cũng không biết tránh tị hiềm, uống uống. 】

@ Phao chân giòn măng: 【 Người phía trên, đây là chuyện cá nhân của người ta, khi xem cái video này anh có thể nhìn ra cái gì a, nói giống như thời điểm hai người họ ngủ với nhau anh ghé vào phía dưới giường người ta vậy, tiểu tỷ tỷ mỗi lần có chuyện gì, thì y ngay rằng mấy người liền vui vẻ, cứ nóng vội như vậy cẩn thận sẽ phản tác dụng đấy. 】

Phong cách bình luận cơ bản đều là dạng này.

Video này được đăng lên Weibo vào nửa tiếng trước, nhưng lúc này bình luận đã hơn hai vạn.

Những người không rõ tình huống liền bắt đầu công kích cô và Yến Hoài chiếm một nửa, trong một nửa này, còn lẫn cả fans của Tô Mộc vào.

Hòa Vi xoa huyệt thái dương, có chút đau đầu.

Lúc này Yến Hoài đang ở trong phòng làm việc, hẳn là cũng không thấy được cái này, Hòa Vi click mở phần đăng tin mới trên Weibo, tự biên tập mấy câu, sau đó lại xóa đi, còn chưa xác định nên đăng cái gì, thì phía trên màn hình liền nhảy ra một thông báo——

Người mà bạn theo dõi @ Yến Hoài vừa đăng Weibo.

Hô hấp Hòa Vi cứng lại, ngay lập tức ấn vào.

@ Yến Hoài: 【 Một, tôi xác thật rất thích Hòa Vi.

Hai, tôi cũng xác thật muốn ngủ với cô ấy.

Ba, đã ngủ.

Bốn, muốn biết cứng hay không, hãy hỏi vợ của tôi @ Hòa Vi 】

Hòa Vi: “…”

Hẳn là có không ít quần chúng ăn dưa đang đợi câu trả lời của anh, tin này vừa mới đăng không tới vài phút, phần bình luận lập tức liền quá vạn.

@ Cải thìa trong đất xanh: 【 Trời má, thế này cũng quá trực tiếp đi!! tiểu tỷ tỷ đã kết hôn… từ cuối cùng có ý tứ gì? 】

@ Bắc cực bối chấm nước tương: 【??????? 】

@ Hòa Vi tiểu lão bà: 【 Mẹ nó, tôi vốn dĩ chờ hai người làm sáng tỏ, kết quả hai người lại công khai??? 】

@ Phao chân giòn măng: 【 Fans Tô Mộc tiến vào sẽ bị đánh! Bốn mươi đại bản đã chuẩn bị tốt! 】

@ Dưa hấu mười đồng tiền một cân: 【 Wow sự đảo ngược tuyệt vời a… Hàng phía trước bán ra dưa hấu, không ngọt không cần tiền. 】

Da đầu Hòa Vi nóng lên, nhịp tim không thể khống chế mà nhanh hơn chút.

Yến Hoài vừa đăng như thế, ngay cả Weibo của cô cũng bùng nổ.

Mỗi giây sẽ có thêm mấy chục tin nhắn, Hòa Vi không kịp click mở nhìn kỹ, chỉ định đơn giản chụp giấy đăng ký kết hôn rồi đăng lên, kết quả vừa kéo ngăn kéo ra liền thấy, căn bản không hề thấy bóng dáng của giấy đăng ký kết hôn.

Cô nhớ rõ sau khi lãnh chứng xong, cô cất giấy đăng ký ở ngăn kéo trong tủ đầu giường, kết quả lúc này mỗi ngăn kéo cô đều kiểm tra một lần, nhưng vẫn không thấy bóng dáng màu đỏ đó đâu.

Hòa Vi toát mồ hôi lạnh, mới vừa tính toán đến chỗ khác lại tìm xem, thì cửa phòng ngủ đã bị người đẩy ra.

Cô ngẩng đầu lên, chóp mũi đổ mồ hôi: “Yến Hoài, giấy chứng nhận kết hôn của chúng ta hình như không thấy…”

Yến Hoài đóng cửa lại, mặt mày hơi liễm, “Tìm giấy chứng nhận làm gì?”

“Để chứng minh chúng ta là vợ chồng hợp pháp chứ sao…”

Khóe miệng Hòa Vi căng ra, “Bằng không nói không chừng sẽ có người nói chúng ta kết hôn giả đấy.”

Cô vừa nói vừa đứng dậy, lại hỏi: “Anh có thấy giấy chứng nhận không?”

“Ừ.”

Bước chân Hòa Vi lập tức dừng lại, quay đầu nhìn về phía anh, “Thấy ở đâu?”

“Két sắt.”

“…”

Hòa Vi trầm mặc nửa phút, sau đó cảm xúc mới hậu tri hậu giác mà đi lên, cô không nhịn được “Phụt” cười ra tiếng, “Anh cất?”

Yến Hoài liếc cô một cái.

Khả năng Hòa Vi cũng cảm thấy ngữ khí của mình quá cẩu thả, nhón chân ôm lấy cổ anh, “Sao anh không trực tiếp đốt đi a?”

Trầm mặc vài giây, Yến Hoài trầm giọng nói: “Ngày mai đốt.”

“…”

Vốn dĩ Hòa Vi chỉ muốn đùa một chút, vừa muốn từ trên người anh tụt xuống, đột nhiên bị anh xoay người đè trên cửa, “Lúc tối ôm em…”

“Làm sao vậy?”

Yến Hoài ôm cô chặt hơn nữa chút, “Cứng.”

“…Cút đi.”

Hòa Vi một chân dẫm lên chân anh, quay đầu đi mở két sắt.

Yến Hoài chính là sợ cô tìm thấy, cho nên mật mã két sắt không để cho cô biết.

Cuối cùng hai quyển giấy chứng nhận kia vẫn là Yến Hoài lấy ra, Hòa Vi mở ra, sau đó mở camera di động, điều chỉnh tiêu điểm, sau đó chụp ảnh.

Hai phút sau, cô sử dụng bức ảnh này, để nối tiếp bài đăng lúc nãy của Yến Hoài——

@ Hòa Vi: 【 Giả một đền mười, không lừa già dối trẻ. 】

Vài phút sau, phong cách bình luận của người hâm mộ biến thành thế này.

【 Bợ tốt, biết hai người là trai tài gái sắc trời đất tạo nên, cho nên có cứng không? 】

Hòa Vi ấn like, không trả lời.

Vừa đăng xong tin này cô lại quay trở lại xem hot search, kết quả vừa click mở, liền xuất hiện thông báo mật mã sai.

Tin nhắn của Trình Nặc rất đúng lúc mà tới đây: 【 Bởi vì hai người công khai, Weibo bị bùng bổ, hot search khổng thể mở. Vi tỷ, xin nhận của tiểu đệ một lạy! 】

Hòa Vi: 【 Cậu xác định là bởi vì hai vợ chồng tớ sao? 】

Trình Nặc: 【 Xác định nhất định cùng với khẳng định, vừa rồi sau khi chồng cậu đăng Weibo, liền leo lên vị trí thứ nhất trên hot search, không vài phút liền bị khóa. 】

Lần này Hòa Vi lại ấn vào phần bình luận và thấy, phía dưới đã bắt đầu có fans nói chuyện này, trong đó có một bình luận được nhiều người chú ý nhất, cái bình luận kia là viết như vậy: 【 Tiểu thư, cô cho chúng tôi thấy được thế nào gọi là đỉnh cao, công ty Hoa Ảnh nhiều nghệ sĩ như vậy, tuy nhiên không hề có một minh tinh nào nóng hơn ông chủ, chỉ là video hôm nay không rõ ràng, cho nên không thấy được diện mạo của chồng cô, mới vừa rồi khi Vi Vi trực tiếp đăng ảnh mosaic, tức giận! 】

Hòa Vi quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang khoác áo tắm dài bước từ trong phòng tắm bước ra, nghĩ thầm, nếu không có mosaic, đoán chừng các fans sẽ càng tức giận hơn.

Dáng người đẹp, lại có tiền, ai nhìn cũng sẽ tức giận.

Hòa Vi ném di động sang một bên, ngay cả dép lê cũng không đi, trực tiếp chạy tới ôm lấy anh, “Chồng ơi.”

Yến Hoài bế cô lên, “Làm sao vậy?”

“Anh thật là đẹp mắt.”

“…”

Khóe miệng Yến Hoài khẽ cong, ngón tay đẩy làn váy của cô ra, nhẹ nhàng trêu chọc, “Hiện tại vẫn đẹp sao?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio