Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

chương 368: c368: quyền lợi của bà chủ trong gia đình

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nói đến đơn hàng đầu tiên, ông Tần vô cùng nhiệt tình.

Nhà máy còn chưa chính thức khai trương đã nhận được đơn hàng 60 ngàn bộ sản phẩm, mặc dù đơn 60 ngàn này là người ta nể mặt con trai ông nên mới đặt, nhưng mà cái này đối với nhà máy của bọn họ. chính là khởi đầu tốt đẹp.

Ngày đầu tiên khai trương đã có đơn hàng 60 ngàn sản phẩm, chắc chắn các công nhân sẽ có động lực, về sau càng cố gắng làm việc hơn.

Bây giờ ông Tãn cảm thấy mình tràn đãy năng lượng, lần này giúp con trai quản lý nhà máy sản xuất đầu gội đầu, khiến cho ông tìm lại cảm giác chính mình lập nghiệp năm xưa.

Tần Lãng nghe thấy cha kích động như vậy, cười nói: "Vâng! Cha, thời gian giao hàng cũng không cần gấp, ngày mai con đi ăn cơm rồi ký hợp đồng. Sau khi ký hợp đồng xong, con sẽ gọi điện thoại báo cho cha.”

"Sau khi ký hợp đồng, chúng ta mới giao hàng."

lúng đúng đúng, vẫn phải dựa theo hợp đồng.” Ông Tần liên tục gật đầu.

Lần này xuất đơn hàng 60 ngàn bộ sản phẩm, rong lòng ông Tăn rất vui. Nhưng mà chuyện làm ăn vẫn nên dựa theo hợp đồng, chỉ nói đến ân tình, sợ là sẽ mất cả chì lẫn chài.

"Được! Con trai, vậy ngày mai, cha chờ tin của con.”

“Vâng.”

Tan Lãng cúp điện thoại đi vẽ nhà, vừa bước vào. cửa đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ trong phòng, ba nhóc con đang cười khanh khách.

Tan Lãng không tự chủ cười theo.

"Anh về rồi...!"

Tần Lãng cười đi vào trong nhà, ba nhóc con lập. tức nhìn hắn.

'Vừa nhìn thấy Tân Lãng, ba nhóc con vừa chơi đùa vui vẻ ngay lập tức kích động, từng bé ngồi trên đệm không ngừng vung vấy tay nhỏ.

Huyên Huyên biết gọi baba trước nên là nhóc kiêu ngạo nhất, nhìn Tân Lãng, liên tục gọi: "Baba, ba ba..."

Tần Lãng thích nghe âm thanh này nhất, kể từ sau khi Huyên Huyên biết gọi baba, hẳn rất thích nghe con trai gọi hẳn như thế, cảm giác trái tim người cha già của mình cũng sắp tan chảy, càng ra sức ôm con trai.

Nếu hôm nào đó hai công chúa nhỏ của hẳn đột nhiên gọi baba, vậy thì quá hạnh phúc. Mỗi lần về đến nhà là được con vây quanh gọi baba, cuộc sống như. vậy, nghĩ đến thôi cũng thấy vui vẻ.

Tân Lãng đi qua ôm lấy con trai, sau khi chơi. nâng cao cao với Huyên Huyên mấy lần, thì đã thấy hai cô công chúa nhỏ mất hứng. Lúc này mới thả con trai xuống, mỗi tay ôm một cô con gái, hôn trái hôn phải một chút.

"Chồng!cuối cùng anh cũng về, nếu anh không về, trưa nay em và dì Vương sẽ không có cơm ăn mất: Tô Thi Hàm đặt mông ngồi trên ghế sofa, gương mặt xinh đẹp có chút uể oải.

Tần Lãng ôm hai bé cưng, quay đầu lo lắng nhìn cô: "Sao vậy vợ?"

"Có phải đói bụng rồi không? Bây giờ anh đi nấu cơm cho em."

Tô Thi Hàm lắc đầu, chỉ vào ba nhóc con nói: "Không phải đói mà là một, bây giờ ba đứa nhóc này càng ngày càng hoạt bát. Sáng nay cho chúng uống. sữa xong thì chúng chỉ ngủ một tiếng đã dậy. Chơi từ 10:00 đến bây giờ đã nửa tiếng rồi, không thấy chúng bưồn ngủ chút nào, em và dĩ Vương sắp không chịu nổi."

Mẹ già đầy mặt bất đắc dĩ, nhưng mà đối mặt với sự "Trách mảng" của cô, ba nhóc này không nhúc nhích gì cả, không những không áy náy, còn rất hưng phấn vì nhìn thấy baba Tân Lãng. Ba đứa không ngừng ôm cánh tay Tần Lãng, để Tân Lãng chơi với chúng.

Tần Lãng ngồi chơi với các con nửa tiếng, mãi đến 12:30 mới đi nấu cơm. Mặc dù bữa trưa đã được. rút gọn, nhưng mà vẫn hơn 1:00 mới bắt đầu ăn cơm trưa.

Ba nhóc con vừa ngủ, Tô Thi Hàm đi ra ngoài phòng ngủ mà mí mắt đều như muốn đánh nhau.

Buổi sáng dậy sớm cho con bú, sau đó lại chơi với chúng, chờ đến 2:00 chiều còn phải đến trường. Bây giờ ăn cơm xong còn không có thời gian nghỉ trưa.

Nhìn vợ mệt rã rời, Tân Lãng rất đau lòng,

Vì vậy, lúc ăn cơm, Tân Lãng liền hỏi thăm chuyện thuê thêm hai bảo mẫu.

Dì Vương nói: "Cậu Tân, tôi đã hỏi chị Trần bên kia, bà ấy nói làm thêm hai tiếng buổi tối không thành vấn đề. Nhưng mà bên phía chị Trương thì vẫn chưa trả lời. Con bà ấy còn chưa kết hôn, một tuần sẽ về mấy lăn. Nếu bà ấy muốn làm đến 8:00 tối thì phải bàn bạc lại với con bà ấy một chút”

“Được ạ! Dì Vương, vậy chuyện này nhờ dì. Nếu

hai đì ấy đến làm bảo mẫu, con sẽ biếu dì phí giới thiệu." Tần Lãng nói

Dì Vương vội vàng xua tay: 'Không cần! Cậu Tần, cậu và cô Tô đối xử với tôi tốt như vậy. Ngày lễ ngày tết cũng phát không ít xì, có khi còn ăn cơm ở nhà hai người, vậy mà cũng không có ý trừ tiền lương của tôi. Bây giờ tìm hai người đến giúp tôi chia sẻ công việc, vậy mà tôi còn nhận phí giới thiệu của cậu, chuyện này nói ra không phải muốn chê cười tôi sao."

"Sau khi hai người bọn họ đến, công việc của tôi sẽ nhẹ nhàng hơn, nếu như cậu muốn bớt lương của tôi, tôi cũng sẽ không nói gì.”

“Tiền lương sẽ không bớt, tìm thêm hai dì bảo mẫu, chủ yếu là muốn chia sẻ việc chăm sóc các bé, cũng hy vọng có thể chăm sóc chúng tốt hơn." Tần Lãng cười cười

Dì Vương gật đầu: "Tôi nói đùa thôi, tất nhiên là tôi biết cậu Tân sẽ không bớt tiền lương của tôi. Cậu. “Tân yên tâm, chị Trương và chị Trần đều là người quen của tôi, trước đây chúng tôi ở cùng một khu chung cư, thường xuyên cùng nhau đi múa ở quảng trường, họ. cũng rất thích trẻ con. Đến lúc đó, ba người chúng tôi chắc chản có thể chăm sóc ba bé cưng thật chu đáo, cậu và cô Tô có thể tập trung làm việc!”

Lúc ăn trưa, Tân Lãng chỉ nói chuyện này, buổi chiều dì Vương lập tức nói chắc chắn, bên phía dì Trương cũng đã đồng ý. Sau khi về bàn bạc với con thì đã đồng ý làm đến 8:00 tối.

Lo lắng Tô Thi Hàm sẽ mệt mỏi, nên Tân Lãng muốn hai dì bảo mẫu đến làm càng sớm càng tốt. Vì vậy, sau khi bàn bạc lại với vợ một chút, lập tức mời hai dì bảo mẫu tối nay đến nhà họ một chuyến.

Người là do dì Vương tìm, không phải Tân Lãng. không tin. Nhưng mà dù sao cũng là chuyện chăm sóc đứa nhỏ. Hơn nữa, sau này thời gian hai bảo mẫu này ở nhà họ cũng rất nhiều, vẫn nên để Tô Thi Hàm xem trước một chút.

Quyết định mời hai đì bảo mẫu đến lúc 7:00 tối và lúc 6:40, dì Vương xuống tầng đợi hai người. Bởi đầu tiên họ đến đây, còn chưa biết nhà.

Dì Trần là một người cao gầy, còn dì Trương thì ngược lại, dáng người hơi thấp, có chút mập. Thế nhưng mà cũng phù hợp với vóc dáng của phụ nữ tuổi này, có chút bụng. Chắc là vì thường xuyên múa ở quảng trường, cho nên nhìn hai người đều rất khoẻ khoắn.

Hai người vừa vào nhà, Tô Thi Hàm nhìn thoáng qua, ấn tượng đầu tiên cũng không tệ.

Khuôn mặt hai người đều hiền lành, trên mặt có ý cười. Ngũ quan như vậy, chắc chân các bé sẽ không. bài xích.

"Cậu Tân, cô Tô, chào hai người” Dì Trương mở. miệng nói.

Hình như dì Trần bên cạnh có chút câu nệ, vào nhà cũng không dám nhìn xung quanh, lúc dì Trương chào hỏi bọn họ, đì Trần chỉ cười gật đầu.

Tân Lãng nhìn xem tướng mạo của hai người một chút. Dựa vào ngày tháng năm sinh mà hai người đưa. cho đì Vương có thể tính ra, hai người là người tốt bụng, không phải mấy kẻ tâm địa xấu xa.

Hắn yên tâm, vỗ võ vai Tô Thi Hàm, nói:"Anh vào phòng làm việc, em nói chuyện với hai đì một chút.”

Tô Thi Hàm gật đầu, cười cười với hẳn.

Cô biết, đây là chồng cho cô quyền lợi của bà chủ gia đình.

Loại chuyện như phỏng vấn bảo mẫu này, bà chủ quyết định là được.

Dì Trương và dì Trần phải không ạ? Dì Vương có nói qua về tình huống của hai người, hai người chính thức giới thiệu lại một chứt cho con đối chiếu nhé."Thi Hàm ngồi trên ghế sofa, dáng vé bà chủ nhà vẫn rất đầy đủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio