Chương
Anh ấy cho rằng mình đã che giấu rất ổn.
Không hủy bỏ hôn lễ, vẫn ôm tỉa hy vọng cô sẽ đến.
Khi cô từ Tây Tạng trở về, đem chiếc nhẫn kim cương trả lại cho anh, đồng thời nhìn thấy chiếc xe Porsche màu đen đậu ở bên ngoài, Dịch Kỳ Nhiên sớm nhận ra không còn chút hy vọng nào nữa rồi.
Không thế nói ra rằng anh ấy không muốn từ bỏ, nhưng anh chỉ ước một điều ước nhỏ nhoi là có thế gặp lại cô ấy Có thể nói là khi bắt đầu, Dịch Kỳ Nhiên đơn thuần chỉ cần đối tượng kết hôn, xét ở mọi phương diện cô đều rất phù hợp với tiêu chuẩn của anh. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, cảm giác anh đối với cô dần dần đã có sự chuyển biến, đến nỗi ngay cả bản thân Dịch Kỳ Nhiên cũng mảy may nhận ra, tuy nhiên cơ hội gặp nhau ngày càng ít dần, phần lớn thời gian sinh hoạt trong quân đội đều nhớ đến cô.
Chỉ là từ trước đến giờ ah chưa thực sự lần nào nói rõ tình cảm của mình đối với cô ấy, sợ nhỡ cô ấy cự tuyệt hay từ chối mình.
Anh ấy trước giờ luôn hành xử cẩn thận, cố gắng không thể hiện nhiều cảm xúc, chỉ dần dần từng bước tiến hành suy tính của mình.
Thật ra, khi chồng cũ của cô ấy xuất hiện trong trận động đất, Kỳ Dịch Nhiên đã đánh hơi được mùi nguy hiểm, nếu không lúc ở nhà anh đã không giục chuyện cưới xin đến vậy, cũng không hề hỏi ý kiến cô ấy mà thông báo thông tin buổi hôn lễ Hôm nay anh viện cớ chuyện gia đình mình chẳng qua chỉ đế tạo cơ hội gặp gỡ và ở cùng cô.
Chỉ cần nói chuyện với cô hai câu.
Kỳ Dịch Nhiên tự cảm thấy mình đã che giấu rất tốt, không ngờ rằng lại bị phát hiện rồi.
Hai tay Trương Tiểu Du nhẹ nhàng cầm lấy tách cà phê,tựa như đang lựa lời nói chuyện với Dịch Kỳ Nhiên, hết lần này đến lần khác định nói điều gì đó nhưng lại thôi: “Dịch Kỳ Nhiên, rất xin lỗi, em hiện tại không thể tiếp tục giúp anh việc này nữa rồi!Tuy nhiên về việc hủy bỏ hôn lễ, em cũng có một phần trách nhiệm, nhưng mà hiện tại thì… Em có chút chuyện không tiện!”bg-ssp-{height:px}
Bởi vì cô phát hiện ra tình cảm của anh, nên không thể duy trì tình huống này được nữa.
Mặc dù rất xin lỗi anh, nhưng em hết cách rồi. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Dịch Kỳ Nhiên chua chát nói: “Anh biết rồi.”
“Xin lỗi anh” Trương Tiểu Du mím môi.
Ánh mắt Dịch Kỳ Nhiên nhìn cô vẫn mang sự ấm áp như ngày nào, tuy là anh vẫn cố giấu tâm tư của mình, nhưng cũng không che giấu nổi sự đau lòng, thế nhưng sự chua xót trên nụ cười của anh đã vơi bớt đi phần nào Dịch Kỳ Nhiên dường như đang ôm lấy tia hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng, chính bản thân anh cũng biết răng điều kỳ diệu sẽ không đến với mình, anh hỏi “Cá nhỏ, việc chúng ta thành đôi thật sự một chút cũng không có khả năng sao?”
“Ừm Trương Tiểu Du dứt khoát gật đầu thay cho câu trả lời Sau khi cân nhắc một lúc, cô chậm rãi nói: “Kỳ Nhiên, trước đây em đã nói với anh, đôi bên không có cơ sở tình cảm, vì thể giữa hai phía đều sẽ không có áp lực cũng như điều bất l “Khi em ở cùng anh, đều không có kí ức vui vẻ nào đáng nhớ hay cũng không có kỷ niệm nào buồn lòng đối phương. Nhưng khi em ở với cầm thú kia, thì vui buồn lần lộn, duy chỉ có anh ấy mới có thể cho em sự hạnh phúc.”
Dịch Kỳ Nhiên sau khi nghe hết lời nói của Trương Tiểu Du,đôi mắt anh rũ xuống, trong đáy mắt hoàn toàn toát sự hiu quạnh chua chát.
Đúng vậy, khi anh ở cùng cô ấy, đa phần cả hai đều khách sáo với nhau. Bọn họ rõ ràng là mối quan hệ vợ chồng chưa cưới, nhưng hai từ “Cảm ơn” luôn là câu cửa miệng của cô ấy, đó là lí do tại sao trong trái tim của cô không có vị trí dành cho anh.
Dịch Kỳ Nhiên không biết được dáng vẻ hạnh phúc của cô, nhưng hiện tại nhìn thấy biểu cảm của cô khi nói những lời này, anh có lẽ đã đoán ra được phần nào.
Dịch Kỳ Nhiên uống một ngụm cà phê, có một sự run rẩy khó nhận ra trong giọng nói của anh: “ Em yêu chồng trước của mình vậy sao?”