Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

chương 1890

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Ông nội Hứa rất muốn để cô bé nhận tổ quy tông, nhưng bố của cô bé, cũng là trưởng nam dòng họ Hứa Minh Kiệt đã tái hôn ở Sài Gòn. Vì đứa con của mình, vợ ông ấy tức mợ Hứa muốn tranh đoạt nên đã dùng cái chết để phản đối đến cùng chuyện này.

Thế nên đến cuối cùng, cô bé bị đưa đến chỗ một gia đình họ Lý trong thôn, cô bé được bảo rằng: “Từ nay, con không phải là Hứa Lan Hoa, mà là Lý Lan Hoa…”

Trí nhớ vốn đã bị phủ đầy bụi như sóng triều xuống tới, khiến khóe miệng Lý Lan Hoa run rẩy.

Bởi vì ánh nẵng mặt trời trên đỉnh đầu có phần chói chang nên cô ấy vẫn luôn cúi đầu mà bước. Lúc ấy có một chiếc xe .Jeep đột ngột chạy vút qua bên người, cô bấy giờ mới ngước lên nhìn, nhưng cũng chẳng bận tâm bèn gục đầu xuống lần nữa.

Lại tiếp tục đi mấy chục bước đến trước cửa biệt thự.

Trong lòng Lý Lan Hoa hơi kháng cự, nhưng nghĩ đến người ông nội luôn thân thiết hiền từ với mình, cô ấy nắm chặt quai túi trước người, cúi đầu đi vào.

Lúc vào nhà, cô ấy phát hiện nhà họ Hứa hôm nay thật náo nhiệt, có mấy chiếc xe Limousine đậu trong sân, có đó có một chiếc xe .Jeep màu xanh quân đội vừa mới đi qua người mình, bởi vì có dấu hiệu quả quân đội cho nên nó rất nổi vật.

‘Vừa mới vào cửa, ông quản gia đã cầm dép lê ra đón: “Cô Lan Hoa, ông cụ vẫn luôn chờ cô đấy!”

“Ông nội đang ở trong phòng ạ?” Lý Lan Hoa lễ phép hỏi lại “Đúng vậy!”Ông quản gia gật đầu, lại nói tiếp: “Hôm nay là ngày giỗ của cô nhỏ, rất nhiều thân thích của nhà bà cụ Kỷ đến đây, chuẩn bị xuất phát đi thăm mộ, nhưng ông cụ không chịu đi, nói phải chờ cô đến mới được!”

Ở đây cố ý nói rõ dòng họ, là chỉ bà cụ Kỷ, vợ hai của ông cụ Hứa Năm đó, vợ cả của ông cụ Hứa, cũng là bà nội của Lý Lan Hoa đã mất vì bệnh sau hai tháng sinh hạ đứa con trai đầu Hứa Minh Kiệt, dù sao khi đó ông cụ Hứa cũng còn trẻ tuổi, không có khả năng cô độc đến già, cho nên sau khi con cả lớn lên, ông ta lại cưới vợ khác.

Sau khi bà cụ Kỷ này gả vào, chẳng mấy chốc đã sinh đứa con đầu tiên, là con gái, đặt tên là Hứa Anh Nguyệt, cách năm lại sinh một người con trai, tên là Hứa Anh Luân.

Hứa Anh Nguyệt là con gái duy nhất cho nên rất được yêu thương, nghe nói được tìm cho một người tốt làm chồng, hai năm trước đã gả cho người ta, chỉ tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, sau khi kết hôn được ba tháng thì gặp tai nạn qua đời.bg-ssp-{height:px}

Lý Lan Hoa thị Nói xong, cô ấy lập tức thay dép lê đi lên tầng.

Suốt cả dọc đường, Lý Lan Hoa đều rũ mắt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân, không liếc nhìn hai bên dù chỉ một lần, cho dù lúc này thân đã ở nhà họ Hứa, nhưng cô cũng là một người không được nơi này thừa nhận giọng nói: “Cháu biết rồi, bây giờ cháu lên tìm ông nội đây!”

Chỉ là không biết có phải ảo giác của cô hay không, lúc cô bước đi trên cầu thang, luôn có cảm giác hàn băng đặt sau lưng, giống như có ánh mắt ai đó đang nhìn mình chảm chắm.

Đi lên tầng hai, phòng bên trong cùng chính là phòng của ông cụ Hứa.

Cửa phòng không đóng, cô ấy nâng tay gõ cửa, ngọt ngào gọi với vào trong: “Ông nội!”

Ông cụ đang nằm nhắm mắt trên ghế thái sư nghe được tiếng gọi, lập tức.

mở hai mắt, nở nụ cười tươi: “Lan Hoa, cháu đã đến rồi, nếu còn không đến thì ông sẽ bảo quản gia phái xe đi trường học đón cháu đấy!”

Tuy rằng năm nay ông cụ Hứa đã qua sáu mươi, nhưng thắt lưng vẫn thẳng tắp, mặc một bộ đồ Thái Cực màu đen, mấy năm nay ông ấy chống đỡ phồn hoa hưng thịnh của nhà họ Hứa, năm nay vừa mới lui về phía sau, tóc hai bên đã xuất hiện không ít tóc bạc, càng thêm vài phần già yếu so với dáng vẻ tuổi già nhưng chí chưa già của trước kia.

“Ông nội, cháu thấy dưới nhà có rất nhiều người tiếng”

Ông cụ Hứa gật đầu, giải thích: “Hôm nay là tiết Thanh Minh, cũng là ngày giỗ cô nhỏ của cháu, đợi lát nữa mọi người đi tảo mộ, sau đó chúng ta cùng đi nhìn bố cháu, được không?”

Lý Lan Hoa do dự lên Từ trước đến nay, ông cụ đều đối xử với cô ấy rất hiền từ, lúc còn chưa học.

cấp ba, không cần biết có vội đến mức nào, cứ cách mấy tháng là ông nội sẽ trở về thị trấn thăm cô ấy, cho dù không có thời gian, ông cũng sẽ để tài xế đi đón cô, sau đó đưa cô vào Sài Gòn ăn cơm, mua quần áo, tình yêu thương dành cho cô ấy không lời nào có thể diễn tả được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio