Chương : đội
Bờ biển Dressrosa,
“Chúng ta đến rồi, Dressrosa!!?”
“Cuối Cùng Cũng Tới Đây Rồi!? Hahaha…!!”
Luffy vừa đến bờ biển Dressrosa thì hét lớn, hắn không thể chờ đợi được nữa để phá hủy nhà máy SMILEs và đá đít Doflamingo.
“Nhỏ mồm thôi, Luffy!! Ta đang ở đất của địch đấy!!”
Usopp trốn ở trên thuyền lò đầu ra nhắc nhở Luffy.
Có vẻ như dù đã mạnh lên nhưng tính nhát gan vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
“Hahaha… A..
Tớ có ý này hay lắm nha.
Momo… bay lên nào!?”
Luffy hưng phấn đến mức mà nhảy vồ lên tên nhóc Momo.
Momo là tên nhóc bọn hắn cứu được từ tay Caesar và cũng là đứa trẻ đến từ Wano.
Hắn ăn nhầm trái SMILEs Rồng.
Được biết, trái nhân tạo do Vegapunk chế tạo mang tên Uo Uo no Mi, dạng Seiryu và cũng có thể coi đây là một bản sao được lấy cảm hứng từ trái Zoan thần thoại của Kaido.
Trong một lần trùng hợp, vì đói bụng, Momo (tên đầy đủ Momonosuke) ã ăn nó.
Ở đảo Punk Hazard, nó đã từng chở Luffy bay lên, trốn thoát khỏi căn hầm chứa rác.
“Xuống đi, anh nặng quá đấy!! Em Bảo là em không có khả năng bay nhảy cơ mà.”
Momo trong hình dạng dâm long (rồng màu tím nhạt) la hét, chống đối Luffy.
“Nói ngớ ngẩn gì vậy!! Anh đã thấy nhóc bay rồi… không phải hả? Nó bay được thật đấy!!”
Luffy dừng lại nói, còn hướng mọi người giải thích.
Chỉ là Momo còn quá nhỏ, hắn không thể không chế việc biến hình của mình.
Huống gì là bay, mà nhớ đến lúc hắn bay ở đảo Punk Hazard, một giọng nói cực kỳ đáng sợ xuất hiện trong đầu hắn, thế nên Momo càng chống cự việc bay lên.
“Em SẼ Không Bao Giờ Bay NỮA!!”
Momo như nhớ lại điều gì vô cùng sợ hãi hét lên.
Thế là tên nhóc to con Luffy chê Momo sợ độ cao và cả hai lao vào đánh nhau.
…
Một lúc sau, khi mọi người ổn định lại, Law mới bắt đầu nghiêm túc nói đến chi tiết các việc tiếp theo.
“Đây là Vivre Card!? Mọi người giữ một phần!?”
Law đưa từng mảnh nhỏ Vivre Card cho mọi người rồi nói tiếp.
“Nó sẽ hướng tới Zou, chỗ mà tôi đã nói lúc trước đấy.
Nếu có chuyện gì xảy ra cho chúng ta, hãy đi về đó.”
Zou là một hòn đảo toạ lạc trên lưng một con voi khổng lồ, tên là Zunisha.
Từ Zou này trong tiếng Nhật có nghĩa là voi.
(Note: Tạo hình hòn đảo Zou lấy cảm hứng từ thần thoại Hindu, tin rằng thế giới này tựa trên lưng của con voi khổng lồ.
Tuy nhiên, Zou trong OP, ngoài đời cũng có một hòn đảo rất giống.
Nếu muốn biết thêm, Google Friend!!)
Mọi người nhận lấy Vivre Card đều gật đầu.
Sau đó, Law lấy ra bản đồ của Dressrosa nói.
“Đây là bản đồ mà mấy tên trong băng của ta đã vẽ.
Chúng ta đang ở đây…!?”
Law chỉ vào một vị trí sát mép hòn đảo nói.
“Nhóm giao trả Caesar sẽ băng qua Dressrosa, băng qua chiếc cầu nối với hòn đảo nhỏ này.
Hòn đảo nhỏ này chính là Green Bit.”
“Sao không đi bằng thuyền!?”
Usopp khó hiểu hỏi, dù sao Green Bit là một hòn đảo nhỏ bên cạnh Dressrosa.
“Thuyền không neo được ở đó…!?”
Nhanh chóng, bọn hắn được chia làm ba đội, một đội trao trả Caesar, một đội bảo vệ tàu Sunny và đội còn lại thì… Đội còn lại dẫn đầu là Luffy, theo sau Zoro, Sanji, Franky và Kinemon đã tiến thẳng vào hòn đảo Dressrosa trong khi Law còn đang bàn bạc kế hoạch.
“Haizz, đành vậy… !?”
Law thấy đội Luffy đã biến mất thì cũng bó tay.
Thế là đội trao đổi gồm có Usopp, Robin, Law và Caesar.
Đội giữ thuyền thì có Momo, Nami, Brook và Chopper.
Sau khi đội nhóm hình thành, đội một chuẩn bị lên đường thì Nami nhíu mày hỏi.
“Hình như chúng ta quên ai đó!?”
“Ai!?...!Anh Yaki!”
Chopper đang nói thì sửng sốt nhớ đến Yaki thì hét lớn.
Usopp cũng vỗ đầu nói.
“Sao chúng ta lại quên cậu ấy được nhỉ..!? Để tớ đi gọi…!?”
“Ah…”
Usopp định đi gọi Yaki thì Yaki đã xuất hiện phía sau lưng hắn khiến hắn giật nảy mình.
Yaki vỗ vỗ vai Usopp cười nói.
“Được rồi!? Các cậu thật là?! Thế mà có thể quên cả tớ.”
Sau đó, hắn đến bên cạnh Law nói.
“Tôi sẽ đi cùng các cậu!? Cũng muốn gặp kẻ được gọi là Doflamingo kia một lần.”
Law nghe thế thì nhíu mày, sau một lúc suy ngẫm, hắn gật đầu đồng ý.
Trong băng mũ rơm, không có mấy người tin được.
Bây giờ có Yaki cũng đỡ phải lo.
Dù sao, Yaki nói mình mất hết sức mạnh, có điều, có quỷ mới tin.
…
Dressrosa là một đất nước rất thú vị.
Du khách khi đến đất nước này sẽ bị mê hoặc bởi rất nhiều thứ kỳ lạ.
Thứ đầu tiên đáng chú ý nhất chính là những rừng hoa rộng lớn với hương hoa ngào ngạt.
Thêm vào đó là những món ăn ngon đến mức chỉ ngửi mùi thôi cũng khiến người khác chảy nước miếng.
Hơn thế nữa, nơi này tồn tại những vũ công vô cùng điêu luyện, vừa đẹp vừa có tài, ít ai có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của họ.
Cuối cùng, thứ làm nên tên tuổi của Dressrosa chính là những con rối đồ chơi đầy sinh động, tồn tại với con người ở đất nước này.
Chúng có thể hoạt động, sinh hoạt như người bình thường.
Nhóm phá hủy nhà máy và giải cứu Samurai vừa đến thành phố này liền há hốc mồm với những gì bọn họ thấy ở đất nước này.
Nhiệm vụ có thêm giải cứu Samurai là vì bạn của Kinemon, một Samurai khác bị bắt giữ ở nơi này.
Vì thế mới có thêm nhiệm vụ này cho nhóm phá hủy nhà máy.
“UWAH!!! Có ai đó lại bị đâm nữa rồi!?”
Nhóm phá hủy nhà máy vừa nghe thế thì nhíu mày khó hiểu, một đất nước tươi đẹp như vậy làm sao có nhiều người bị đâm như thế!?
“Lại!?...!ở đây có kẻ giết người hàng loạt hả!?”
Zoro khó hiểu hỏi.
Mọi người không biết làm sao đáp thì một con rối búp bê đi ngang qua trả lời hắn.
“Du khách phải không…!? Các vị không biết cũng phải thôi, ở đất nước này phụ nữ giải quyết ghen tuông bằng cách ác liệt nhất đó là tặng người mình yêu những nhát dao yêu thương nhất.
Càng nhiều phụ nữ đẹp, số người bị đâm càng nhiều.”
“Khiếp thế!?”
Sanji rùng mình một cái nói.
Nhóm phá hủy nhà máy SMILEs đang ở một thị trấn ven cảng của Dressrosa, gọi là Acacia.
Bọn họ muốn nhanh chóng hoàn thành kế hoạch, thế là tìm kiếm một quán rượu, nơi mà thông tin lưu thông nhanh nhất, nhưng trước đó, bọn hắn phải cải trang trước bằng râu và mũ giả.