Hai nhân viên hoảng hồn cứ nghĩ rằng chuột vào nhà kho,không chừng bọn chúng sẽ ăn hạt cacao mất bọn họ tìm tất cả góc gác để tìm chuột,đến góc cuối cùng ở kho là nơi anh và cô trốn ở đó nhưng mà nhịp tim Điền Điền đập mỗi lúc càng nhanh hơn.
“Ôi trời,áo của ai mà treo ở đây vậy”“Tôi cũng không biết,thôi chuột cứ kiếm sau đi”Hai nhân viên ấy đã ròi đi,cùng lúc này Điền Điền và Trạch Kỳ cũng bước ra ngoài cô đỏ mặc chỉnh lại quần áo giận dỗi nhìn anh,“Đồ thấy ghét” cô nhăn nhó đấm anh vài phát,nhìn vật nhỏ đang giận mà còn đánh anh nữa nhìn cô dễ thương một cách kỳ lạ.
Anh liền xoa đầu cô mà an ủi“Thôi mà,anh xin lỗi lúc đó nhìn em anh lại chịu không nổi”,Điền Điền đỏ mặt vội lấy áo rồi đưa cho anh xong hai người rời khỏi xưởng.
Trên đường đi cô ôm anh ở sau lưng,“Anh giống như ba em,hồi đó ba em hay chở mẹ em đi chơi lắm”,xem ra Điền Điền lại nhớ ba của cô nữa rồi.
Hồi đó đi học cô rất ganh tỵ với bạn bè được ba chở xe đón đi học và rước về dù là xe máy hay là xe đạp đi chăng nữa,không biết cảm giác đó như thế nào còn lễ tốt nghiệp thì được ba mẹ đến dự còn cô thì không có ai chỉ có mẹ mà thôi dù sao đó cũng là quý lắm rồi.
Nhưng mà cô ước gì được có một người cha mà điều ước đó cũng sẽ không thành sự thật đâu bởi vì ba cô đã mất khi cô còn chưa ra đời nữa mà,người chết không thể sống lại được đâu.
Trạch Kỳ biết ba cô còn sống hiện tại ở nước ngoài mà còn có người anh trai sinh đôi là Hạo Nam nên là không thể để cô biết được,sẽ sợ rằng chuyện không hay lại xảy ra.
Ở tại dinh thự nhà họ Trần,Lưu Nguyệt được bỏ cấm túc nhưng con trai bà thì không bà cự tuyệt không muốn ký vào đơn ly hôn kia ở trong phòng bà nghiến răng “Phải giết chết đứa con của Doãn Ngọc,không thì nó sẽ trở về thừa hưởng tài sản mất”.
Năm đó bà ta đuổi Doãn Ngọc đi nhưng nghĩ rằng đứa bé trong bụng là con gái nên không có quyền thừa kế,khi nghe tin Doãn Ngọc đã sinh ra Điền Điền trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Đến khi chồng bà từ nước ngoài về thì nghe tin con dâu đã sinh con gái nên đã vui mừng và nhất quyết đòi gặp và đứa bé ấy sẽ thừa hưởng thừa kế tài sản,cứ ngỡ là con trai thừa kế ngờ đâu con gái cũng có thể thừa kế tài lớn đến vậy.
Lưu Nguyệt cũng bỏ tiền thuê đám xã hội đen để tìm mẹ con Doãn Ngọc để giết chết Điền Điền lúc đến nhà Trạch Kỳ cũng giết phân nửa người hầu rồi nhưng may mắn là mẹ con họ rời đi từ lâu rồi.
Trở về hiện tại Trạch Kỳ cũng xin lỗi cô vì chuyện hồi khi cô mới tuổi làm cô bị thương và chảy máu ở trán nhưng mà Điền Điền cũng bỏ qua rồi chuyện đó cô còn không nhớ lúc nhỏ như thế nào,anh còn nó thêm nhờ năm đó anh đẩy ngã cô mà đã cứu được mạng cô.
Năm đó Trạch Kỳ và Du Du về căn dinh thự thì phát hiện trong căn dinh thự có khá nhiều người vây quanh và có cảnh sát đến hiện trường về việc giết người có cả mạng người hầu trong căn dinh thự,Du Du hoảng hốt tìm mẹ con Doãn Ngọc mà không thấy đâu cả bà nhớ lại đêm hôm trước Điền Điền khóc khá nhiều chỉ đòi về ngoại,nên là mẹ con họ cũng đã về quê rồi thật là may mắn.
Nghe Trạch Kỳ kể tới đây số cô cũng có mạng khá là lớn cô nghiến răng hận Lưu Nguyệt bà ta đã đuổi mẹ cô khi còn mang thai rồi còn giết chết ba mẹ Trạch Kỳ rồi ngay cả ba cô,rồi những người hầu vô tội trong căn dinh thự của Trạch Kỳ.
Mà còn làm cho gia đình Tô Liên bị phá sản,điều này mà nói cô muốn bà ta phải hối hận.
“Em muốn bà ta phải trả giᔓEm đừng lo ông nội của em đã nói cho anh sẽ ly hôn bà ta”Mặc dù là như vậy,nhưng mà không biết tại sao Điền Điền lại có dự cảm không lành mà thôi cứ mặc kệ cô ôm Trạch kỳ ở sau lưng mình,mặc dù thấy vợ nhỏ ôm sau lưng đợi sau khi lên thành phố anh sẽ mua một chiếc máy mới để chở cô hằng ngày.
Có điều là ở dinh thự có con xe đời mới rồi,mà thôi thêm một chiếc xe máy cỏn con đó có sao đâu mà lo,vài ngày sau đó cô và anh lên thành phố còn Hạo Nam thì muốn ở dưới quê thêm một thời gian nữa.
Vẫn trải qua hai tháng sau đó,cũng là năm mới của mùa xuân bắt đầu Điền Điền cũng đã tuổi rồi vẫn chửng chạc hơn hồi lúc trước rồi.
“Điền Điền,mình báo cậu tin vui nè”Tô Liên chạy đến chỗ cô tâm trạng lúc này cũng vui vẻ nắm lấy tay Điền Điền“Cậu biết sao không?Mình đã đậu vào đại học rồi đấy”,quả thật cũng không có sự giúp đỡ của cô mà Tô Liên đưa cho cô quyển truyện tranh.
“Tập mới nhất đó,mình tặng cậu đấy” Tô Liên rời đi quyển truyện mới tinh được bọc kính xem ra là chưa đọc rồi,là quyển truyện thám tử Conan quyển truyện với các vụ án hóc búa nổi tiếng ở Nhật Bản trước nay cô rất thích đọc bây giờ vẫn vậy.
Ngày xưa đi học đâu có tiền để mua đâu,chỉ là nhận đồ cũ để mà đọc lại mà thôi,nhìn quyển truyện tranh mới ra lần này lại có tập mới là “Cô dâu Hallowen”,cô chỉ mới nghe tin này ở trên mạng thôi ai ngờ đâu lại có truyện tranh nhưng mà trên phim thì chưa có chiếu.
Xem ra số cô quá là may mắn,còn một điều nữa là A Đào đã kết hôn với Minh Tuấn sắp tới cũng có tổ chức đám cưới lý do đơn giản lắm là A Đào đã mang thai rồi cũng đã hai tháng rồi nên là cô bạn này đã trì hoãn học cho năm sau.
.