“Song kiếm hợp bích?” An Mộc đắc ý.
“Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!” Âu Dương Sát Sát đả kích.
An Mộc vẫn bất động như cũ, “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã cũng là tình đầu ý hợp, càng chứng minh là hai bọn tôi là hợp nhau nhất!”
Âu Dương Sát Sát làm bộ dạng buồn nôn.
Tạo mẫu xong đã là năm giờ, Âu Dương Sát Sát lái xe, hai người liền đến buổi tiệc.
Vừa bước vào buổi tiệc chúc mừng, An Mộc liền bước đến khu điểm tâm để xem, quả nhiên liền nhìn thấy Diệp Đồng Đồng tham ăn.
An Mộc khóe môi mang nét cười, bước qua đó, Diệp Đồng Đồng đang đối diện với tiramisu mà chảy nước miếng, mắt đều đờ ra, không nhịn được mà đưa tay ra lấy bánh ngọt.
An Mộc vỗ vai cô một cái, cô liền bị giật mình mà rụt đôi tay nhỏ lại, quay đầu mở miệng, “Tớ không ăn, tớ chỉ đang xem thôi!”
Nhưng vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy An Mộc, tức khắc nhẹ nhàng thở ra, “Mộc Mộc, người dọa người sẽ dọa chết người đấy, lần sau đừng dọa tớ nữa.”
Nói xong, liền quay đầu, lấy chút bánh ngọt.
“Tớ nhìn lâu lắm rồi, cái bánh ngọt luôn vẫy gọi tớ, tớ không ăn thì thật sự là có lỗi với tình cảm của nó dành cho tớ.” Diệp Đồng Đồng lý lẽ chính đáng mở miệng, sau đó liền cắn một miếng.
Lúc này, đột nhiên nghe thấy một giọng nói ở phái sau, “Đồng Đồng!”
Diệp Đồng Đồng giật mình, toàn thân run rẩy, quay đầu lại liền nhìn thấy Vệ Uy đang đứng ở phía sau, cô liền đưa bánh ngọt ném vào trong tay An Mộc, “ai ya, Mộc Mộc, cái bánh ngọt này rất ngon, cậu ăn thử đi.”
An Mộc:…
Âu Dương Sát Sát:….
Vệ Uy:….
Bởi vì hôm nay là bữa tiệc chúc mừng của , thân là nữ chính, An Mộc và Diệp Đồng Đồng đương nhiên không thể như ngày thường trốn ở góc phòng xem náo nhiệt được, nói gì thì nói hôm nay bọn họ cũng là chủ nhà, vì vậy cầm ly rượu, đi cùng với các minh tinh, cùng mọi người nói chuyện
“Chị!” Con người Hạ Thiên này, đúng là âm hồn bất tán, chỉ là lần này, lúc Hạ Thiên đến, còn có Lưu Thái.
Hạ Thiên đi qua, liền tồn tại bát quái, mọi người đều nhìn về phía bọn họ.
An Mộc với Diệp Đồng Đồng liếc nhau, đều cảm thấy, quả thật là đen đủi!
Nhưng lần này, An Mộc sẽ không như những lần trước, không cho Hạ Thiên thể diện, cho phóng viên đề tài để xào nấu.
Phim của Hạ Thiên, cuối tuần này sẽ lên sóng, vì vậy lần này cô lại qua khiến chính mình tự tát vào mặt mình, mục đích quá rõ ràng rồi.
An Mộc liền nói chuyện như nói chuyện với những người khác, nâng ly rượu lên với Hạ Thiên, “Cô có thể đến thật đúng là vinh hạnh của chúng tôi.”
Sau đó nhấp một ngụm, xoay người muốn đi.
Nhưng Hạ Thiên cố tình mãi mới bắt được An Mộc, sao có thể đi được?
Nhìn thấy An Mộc xoay người, cô nhìn mở miệng nhắc một tiếng: “Chị, thật ra lần này em tới là để xin lỗi.”
Một câu xin lỗi, ngay lập tức khiến mọi người đều dựng lỗ tai lên.
Ôi trời ơi, dựa vào việc hai người này không hợp nhau, liệu hôm nay có đánh nhau ngay tại bữa tiệc này không?
An Mộc dừng bước, quay đầu, liền nhìn thấy Hạ Thiên bước lên phía trước, kéo theo Lưu Thái, “Chị, nước hoa “Thời gian tươi đẹp”, Lưu Thái cuối cùng cũng có được rồi, em vừa mới biết, đều là bạn bè cả, sao có thể như vậy được? vì vậy hôm nay em liền kéo cô ấy đến xin lỗi chị, mong chị nể mặt em, đừng tính toán với cô ấy.”
Một câu nói, hàm súc dễ nghe.
Nhưng mà An Mộc lại nhìn thấy trong mắt Hạ Thiên, sự khoe khoang.
Vì vậy…
Đây là tới để khoe khoang chính mình bị Lưu Thái cướp mất công việc đại diện phát ngôn à?
An Mộc hơi hơi mỉm cười, “Không sao, nói cái gì mà tha thứ với không tha thứ chứ, công việc đại diện phát ngôn này, là do chị không cần.”