Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng

chương 48: làm xấu trước mặt người chưa thành niên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời nói của Đông Thu Luyện chưa tới hai phút, thì nghe thấy sau lưng truyền đến âm thanh của giày cao gót, “Cộc cộc cộc”, Đông Thu Luyện quay đầu lại, cổ tay của cô bị nắm lấy, lúc này Đông Thu Luyện mới nhìn rõ được cô gái mới vừa khiêu khích mình thế nhưng lại chạy ra, Đông Thu Luyện đột nhiên vung tay gạt bỏ tay của Bùi Tư Nhan.

Bùi Tư Nhan bị vung một cái, thiếu chút nữa té ngã, “Cô là người đầu tiên dám vẫy nước vào người của tôi!” Đông Thu Luyện lúc này mới thấy được, quần áo của cô ta bị dính nước, trở nên những mảng màu đậm, xem ra có chút chật vật, đầu tóc được chải tỉ mỉ lúc này cũng có mất trật tự chút ít.

“Cô cũng là người đầu tiên dám nắm lấy tay tôi!” Đông Thu Luyện đưa tay vuốt vuốt cổ tay của mình, mặc dù có không đau, nhưng Đông Thu Luyện cảm thấy cô gái trước mắt thật buồn cười, người này có bệnh hay không vậy, chính cô có chọc tới cô ta sao?

“Ôi… mẹ, sao lại không vào!” Lúc này Tiểu Dịch chạy ra, nhìn thấy Đông Thu Luyện cùng cô gái ở đại sảnh lúc nãy đang nói gì đó.

Đông Thu Luyện quay đầu nhìn Tiểu Dịch cười một tiếng, “Sao lại đi ra? Mẹ lập tức đi vào!” Lúc này trên mặt Đông Thu Luyện mới hiện ra nụ cười, Tiểu Dịch đi đến bên người Đông Thu Luyện, nhìn nhìn Bùi Tư Nhan, “Mẹ, mẹ biết người này sao?”

“Không biết!” Đông Thu Luyện nói xong dắt tay Tiểu Dịch hướng về phòng.

“Cô thế nhưng lại đầu độc trẻ con kêu cô bằng mẹ, tâm cơ của cô thật sự rất nặng nha!” Trong lòng Đông Thu Luyện đã cảm thấy cô gái này là người điên, không muốn để ý đến cô ta nữa, nhưng Tiểu Dịch lại kéo Đông Thu Luyện, “Sao vậy?”

“Đầu độc trẻ con? Vị tiểu thư này, cô biết đầu độc nghĩa là gì không? Nếu không biết thì tôi có thể giải thích cho cô biết, đầu độc chính là mê hoặc, mà mê hoặc là làm cho tâm trí của người đó bị mê mẫn, nhưng đầu óc của tôi hết sức tỉnh táo, tuyệt đối không bị ai làm mê muội, cho nên những lời cô nói không có lửa nhưng lại có khói, trên cương vị của pháp luật thì lời nói của cô có thể cấu thành tội vu oan, phỉ báng!”

Lời nói của Tiểu Dịch làm Bùi Tư Nhan ngây ngẩng cả người, chỉ nhìn Tiểu Dịch, lại nhìn Đông Thu Luyện,” Vị tiểu thư này yên tâm, tôi sẽ không tố cáo cô tội phỉ bảng, nhưng nếu những lời nói này xuất hiện thêm lần nữa, tôi sẽ không bảo đảm!” Nói xong, Tiểu Dịch kéo tay cô vào phòng riêng.

“Sao vậy? Sao hai người thoạt nhìn có vẻ không vui!” Đông Thu Luyện không nói chuyện mà trực tiếp ngồi xuống đối diện Tiêu Hàn, Tiêu Hàn nhìn ghế cạnh mình cùng tách trà mà anh vừa giúp cô rót nước, có chút kinh ngạc nhìn Tiểu Dịch, Tiểu Dịch nhún vai toả ý không hiểu.

“Sao vậy?” Tiêu Hàn đứng dậy đi đến bên người Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện vừa muốn đứng lên thì tay bị kéo lại, tay của Tiêu Hàn thật lớn, thật ấm áp, Đông Thu Luyện tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Hàn, người này thật là, trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu không, thì sao hết cô gái này đến cô gái khác đến khiêu khích cô, vừa nghĩ tới Bùi Tử Đồng, bây giờ là một cô gái thoạt nhìn rất giáo dưỡng, trong lòng không tự giác phát hoả.

Đông Thu Luyện hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn lại càng làm ra vẻ vui vẻ, ngón tay dùng một chút lực, trong nháy mắt mười ngón tay đan vào nhau, Đông Thu Luyện thực cảm thấy người đàn ông này thật có chút vô lại, chính cô còn đang tức giận a, người đàn ông này sao lại hì hì đến gần.

“Sao anh lại vô sỉ như vậy?” Đông Thu Luyện vốn là nói chuyện không có tình cảm gì, thế nhưng bây giờ nói chuyện lại mang theo một tia e thẹn, Tiểu Dịch ngồi ở đối diện có chút bất đắc dĩ thời dài, “Ai…. Hai người ở đây liếc mắt đưa tình trước người chưa thành niên là con, cảm thấy thích hợp sao?”

“Anh… Buông ra!” Tiểu Dịch ngồi đối diện đặt hai tay chống cằm hứng thú nhìn hai người, “Ai…. thời đại này, đúng là thời thế đổi thay, liếc mắt đưa tình không chút cố kỵ, con vẫn là con nít, con không thuần thục, đầu óc của người ta cũng không thành thục, hai người làm như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng với con…..”

“Trẻ con biết cái gì, ba cảm thấy như vậy có lợi cho sự hài hoà của gia đình, chẳng lẻ con không biết lại giúp con phát triển khoẻ mạnh sao?” Tiêu Hàn cười hì hì đem hai bàn tay đang nắm chặt để lên bàn, mặc kệ Đông Thu Luyện dùng cách nào để thoát ra, chính là đang khiêu khích nhìn Tiểu Dịch.

Trong nháy mắt Tiểu Dịch nổi giận, “Ba buông mẹ ra, mẹ là của con!” Mày của Tiêu Hàn nhíu lại, “Con, thằng nhóc này, mời cai sữa không bao lâu, cũng biết đến phụ nữ, con đây là bị chú nhỏ của con làm hư rồi phải không!”

“Ba, tại sao ba không nói di truyền từ ba? Đừng đem gien không tốt của ba đổ cho chú nhỏ, muốn trốn tránh trách nhiệm sao!” Tiểu Dịch nhướn lông mày, Đông Thu Luyện cảm thấy thật vô lực, hai người này có thể yên tĩnh một lúc sao?

“Gien của ba không tốt? Gien không tốt cố thể sinh ra con tốt vậy sao?” Đôi mắt màu làm tĩnh mịch của Tiêu Hàn cứ như vậy nhìn chằm chàm Tiểu Dịch, Tiểu Dịch cùng Tiêu Hàn đối mắt được vài giây lại tiếp tục xung trận: “Con phải học tập nhiều thứ, còn chú nhỏ của con chỉ có cơ bắp là nhiều, sau này cách xa chú nhỏ của con một chút!”

“Chú nhỏ đối với con rất tốt, ba đừng nghĩ đến việc ly gián!” Tiểu Dịch hừ lạnh một tiếng, “Hẳn là chú nhỏ của con dễ dàng bị con lừa gạt, dù sao đầu óc của chú nhỏ của con thật sự là …. Có chút. … Hơn nữa về khả năng phản xạ khi nói chuyện rất không tốt, phỏng chừng bị chính thằng nhóc là con đùa giỡn mấy ngày mới hiểu được, điểm này hẳn con cũng rõ, con đùa giỡn với chú nhỏ của con thì cũng coi như xong, còn ở trước mặt ba thì con thu lại đi!” Tiêu Hàn nói xong làm cho cái miệng nhỏ của Tiểu Dịch vểnh lên, thật là, ba ba thật sự rất xấu.

“Ba, bộ dáng của ba thế này là không đúng, ba cũng đã hơn , ăn muối nhiều hơn con ăn cơm, ba thế nhưng lại chấp nhất với con, được rồi, con thừa nhận con thua, nhưng mà ba, chẳng lẽ ba có cảm giác thắng lợi sao? Thắng con vinh hạnh lắm sao?” Lông mày Tiểu Dịch nhíu lại, quả thực rất giống Tiêu Hàn.

“Hừ… thương trường như chiến trường, chẳng lẽ chỉ vì tuổi của con còn nhỏ là ba hạ thủ lưu tình?” Tiểu Dịch nghĩ nghĩ một lát, gật đầu nhẹ.

“Lời này của ba có vài phần đúng!” Đông Thu Luyện duỗi tay đỡ trán: “Hai người có thể yên lặng một lát được không?”

“Mẹ, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của người đàn ông, phụ nữ không thể nhúng tay!” Lời nói này của Tiểu Dịch cũng làm cho Tiêu Hàn có chút vô lực, chỉ là một thằng bé nhỏ xíu, mà nói đến tôn nghiêm đàn ông, phụ nữ không thể nhúng tay.

“Tiểu Dịch!” Âm thanh của Đông Thu Luyện vang lớn, “Về sau mẹ không muốn con xem những thứ không hay kia nữa!”

“Mẹ, người thiên vị, rõ ràng là ba ba khiêu khích con, vì sao chỉ nói con!” Đông Thu Luyện cảm thấy hai người có thể yên tĩnh một hồi hay không, vừa muốn quay sang nói với Tiêu Hàn, một tay Tiêu Hàn đặt ở lưng của Đông Thu Luyện, “Sao vậy? Có chuyện nói với anh sao?” Cả người Đông Thu Luyện liền cứng ngắc, không thể nói thành lời!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio