Ở bốn phương hướng đều có rất nhiều cao thủ pháp tu thi triển cấm chế không gian, che giấu khí tức để tránh bị ma tộc phát giác.
Thành Hoàng Kim vốn đông đảo bóng người, sau khi Thánh Giả rời đi liền trở nên trống trải hơn rất nhiều, chỉ còn lại một số ít đệ tử cấp thấp ở lại giữ thành. Trong lòng đất của thành Hoàng Kim sừng sững, một tên đệ tử pháp tu trẻ tuổi đang dẫn theo thiếu niên do Thái Cổ Ma Viên biến thành bước lên bậc thang tiến về phía trước.
- Đến rồi, chính là chỗ này.
Một lúc lâu sau, tên đệ tử pháp tu kia ngừng lại trên bậc thang, quay đầu chỉ về phía trước, mỉm cười nói:
- Đây chính là nơi mà sư tôn của ngươi bảo ngươi tới, trước khi xem xong không được rời khỏi nơi này, đây là mệnh lệnh của sư tôn ngươi.
Thiếu niên cũng dừng bước, cặp mắt đen kịt như nửa đêm lướt qua bả vai của tên đệ tử pháp tu trẻ tuổi, nhìn về không gian trống trải dưới lòng đất. Bên trong không gian to lớn tối đen này là một đống sách bìa vàng chất đống với nhau, phát ra từng trận ánh sáng màu vàng trong đại sảnh trống trải.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua.
Vượt qua Tuyết vực tuyết rơi lả tả, băng qua gò Hiên Viên thê lương, dưới mặt biển Bắc Hải nhấp nhô là một xoáy nước to lớn ẩn chứa năng lượng cuồng bạo đang tung hoành, bốc lên cao mấy ngàn trượng phía trên Bắc Hải, gây nên sóng lớn nhấp nhô bất định. Dọc theo xoáy nước đi xuống, phía dưới biển rộng bị bóng tối bao phủ, những nam tử trên người đầy vết thương đang lẳng lặng nằm ở đáy biển. Khí tức trên người bọn họ tĩnh lặng và ôn hòa, như sóng nhẹ lướt qua bờ cát. Phía trên những nam tử này là một cấm chế to lớn ngăn cách nước biển, đồng thời cũng che giấu khí tức của bọn họ.
- A!
Trong bóng tối, một tên nam tử đột nhiên vươn thân trên dậy. Một vệt sáng như ánh mặt trời lóe lên, sau đó lại nhanh chóng chìm vào bóng tối.
Những cao thủ Thần cấp hậu kỳ cổ xưa bị thương nặng trong cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, ngủ say trong thời gian dài đằng đẵng, cuối cùng đã thức tỉnh.
oOo
Tại một góc vắng vẻ trong vũ trụ, nơi có hàng triệu dòng vẫn thạch gào thét lướt qua hư không.
Phía trên dòng vẫn thạch, không gian đột nhiên dao động, ánh sáng lóe lên, trong hư không đã có thêm ba bóng người.
Vầng trán Ma Đế Hoàng nứt ra, một viên thần cách to lớn in vào trán phát ra từng trận ánh sáng. Ánh sáng lưu chuyển bên trong thần cách, nhìn kỹ lại là do vô số ký tự màu vàng tạo thành. Cặp mắt khác thường của hắn cũng sáng ngời giống như thần cách, sâu trong con ngươi lộ ra một màu xám kỳ dị. Giờ phút này thân thể hắn đứng thẳng tắp trong bóng tối, một bàn tay nắm chặt lấy một tên Chủ Thần phân thân ở đối diện. Tên Hắc Ám Chủ Thần phân thân này vốn có thực lực mạnh mẽ, nhưng lúc này ánh mắt lại đờ đẫn, lộ ra thần thái kính cẩn nghe lời, mặc cho Ma Đế Hoàng hút lấy thần lực trong cơ thể. Truyện Sắc Hiệp -
Ở cách đó không xa, Xi Vưu mặc áo bào xám đứng trong hư không, lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, đồng thời điều khiển lực lượng cửu tinh ngăn cách khí tức ở đây.
- Thần cách của ngươi đã ngày càng hoàn thiện.
Xi Vưu đứng bên cạnh nhìn tên Chủ Thần phân thân kia bị thần cách của Ma Đế Hoàng chấn nhiếp, không hề dám phản kháng, mặc cho Ma Đế Hoàng hút lấy năng lượng trong cơ thể, thân thể dần dần trở nên khô héo. Lúc này y bỗng lên tiếng.
"Bùng!"
Ma Đế Hoàng vung tay lên, tên Hắc Ám Chủ Thần phân thân trong tay bị hút hết thần lực, lập tức hóa thành một chùm sương mù bắn ra trên không trung. Sau khi hấp thu tên Hắc Ám Chủ Thần phân thân này, khí tức trong cơ thể hắn dâng trào, long bào tung bay phần phật, áp lực vốn lờ mờ bỗng trở nên giống như thực chất, hiển nhiên thực lực đã gia tăng rất nhiều.
"Xoẹt xoẹt!"
Quanh người Ma Đế Hoàng, những vết nứt không gian nhỏ vụn không ngừng sinh diệt, phát ra tiếng vang loạt xoẹt. Đó là dấu hiệu không gian không chịu nổi năng lượng mạnh mẽ trong cơ thể hắn nên bắt đầu tan vỡ. Hắn thu liễm một chút năng lượng trong cơ thể, hư không chung quanh dần dần ổn định lại. Tiếp đó hắn xoay người nhìn chằm chằm vào Xi Vưu, cười lớn nói:
- Ma Tổ, cám ơn ngươi, thực lực của bản tọa lại tăng lên rất nhiều rồi, ha ha ha…
Hư không rung động trong tiếng cười, nhưng Xi Vưu rõ ràng nhìn thấy, sâu trong mắt Ma Đế Hoàng lại là một vẻ lạnh giá, không hề có chút vui vẻ nào.
- Hừ!
Xi Vưu hừ lạnh một tiếng:
- Nếu như ngươi thật sự cảm tạ ta, vậy thì cũng không nên có ý muốn thử dò xét thực lực của ta.
Một câu nói khiến cho nụ cười của Ma Đế Hoàng chợt khựng lại. Hai người đã đi cùng nhau cả tháng trời, nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có một nút thắt không thể tháo gỡ được.
Lúc mới bắt đầu, Ma Tổ gây cho Ma Đế Hoàng một cảm giác sâu không lường được, nhưng lại giống như có thể chạm tới. Ma Đế Hoàng lợi dụng khả năng áp chế của thần cách đối với phân thân không có thần cách, liên tục hấp thu Chủ Thần phân thân, từ đó tăng cường thực lực của mình. Theo thực lực không ngừng gia tăng, cảm giác của hắn đối với Ma Tổ cũng dần dần thay đổi, từ sâu không lường được đến cao hơn một khoảng, rồi càng ngày càng rút ngắn, đến cuối cùng chỉ còn cao hơn một chút.
Một kẻ có dã tâm tuyệt đối không muốn bên cạnh có một nhân tố không ổn định, càng không thích bị người khác lợi dụng. Đây cũng là lý do mà Ma Đế Hoàng luôn không yên tâm khi có Ma Tổ bên cạnh. Hai người vốn chỉ nói vài câu hời hợt, cũng chẳng có giao tình gì lớn.
Không nắm chắc thì Ma Đế Hoàng cũng không dám tùy tiện ra tay. Hắn còn cần Ma Tổ trợ giúp ngăn cản chư thần tra xét, lúc này đuổi Xi Vưu đi thì cũng chẳng có lợi ích gì.
Trước đây một thời đây, Ma Đế Hoàng phát hiện thực lực của Xi Vưu chỉ cao hơn mình một chút. Nhưng sau khi lần lượt hấp thu những Chủ Thần phân thân, thực lực không ngừng tăng lên, hắn lại phát hiện Xi Vưu dường như vẫn cao hơn hắn một chút như vậy. Đến khi hấp thu xong tên Chủ Thần phân thân này, hắn lại nhìn qua Xi Vưu, quả nhiên vẫn cảm thấy khoảng cách giữa hai người như trước. Ngay cả áp lực có thể khiến Chủ Thần phân thân kinh hãi cũng không hề ảnh hưởng đến Ma Tổ Xi Vưu. Lần này Ma Đế Hoàng đã hoàn toàn ngây dại.
- Yên tâm đi, hiện giờ chúng ta là đồng minh, bản tọa sẽ không ra tay với ngươi.
Một lúc sau, Ma Đế Hoàng thay đổi sắc mặt, lạnh lùng nói.
- Như vậy thì tốt. Chúng ta trở về chiến trường đi!
Xi Vưu nói, dứt lời áo bào xám liền phất lên, đi về hướng chiến trường rộng lớn ở trung tâm vũ trụ.
Trong khoảng thời gian này hai người đã phân công rõ ràng. Ma Đế Hoàng dùng thần cách trấn áp Chủ Thần phân thân, sau đó Xi Vưu ngăn cách khí tức của hai người, đồng thời điều khiển quy tắc không gian dời hai người ra khỏi trung tâm vũ trụ. Hai người đã dùng phương thức này liên tục tóm lấy từng tên Chủ Thần phân thân, sau đó để cho Ma Đế Hoàng cắn nuốt.
- Chờ một chút!
Xi Vưu vừa mới rời đi không xa, Ma Đế Hoàng bỗng cất tiếng gọi lại.
- Hả?
Xi Vưu xoay người lại, hờ hững nhìn Ma Đế Hoàng.
- Bản tọa đã hấp thu không dưới trăm tên Chủ Thần phân thân, phương thức này thật sự gia tăng thực lực quá chậm.
- Vậy ngươi có ý kiến gì?
Xi Vưu hỏi ngược lại.
Ma Đế Hoàng trầm ngâm không nói, một lát sau mới ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra vẻ hung ác, nói:
- Hư Vô Chi Quân, ta muốn thần lực của hắn. Vương miện và quyền trượng của hắn đều là thần khí mạnh mẽ do chư thần tạo ra, có thể nối liền với vực sâu bóng tối, liên tục hút lấy thần lực từ mười hai Hắc Ám chư thần. Chính nhờ nó mà Hư Vô Chi Quân mới có thân thể bất tử. Nếu như khống chế được hắn, vậy thì có thể không ngừng hấp thu thần lực từ chư thần, mạnh hơn rất nhiều so với Chủ Thần phân thân.
- Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?
Áo bào xám của Xi Vưu rung động, nói:
- Thần cách và uy nghiêm của ngươi có thể trấn áp Chủ Thần phân thân bình thường, nhưng lại không có một chút tác dụng nào đối với Hư Vô Chi Quân. Nếu như khiến cho chư thần chú ý, chắc ngươi đã biết kết quả thế nào…
- Vương miện bóng tối và quyền trượng tinh không là do mười hai Hắc Ám chư thần cùng nhau chế tạo. Khi sáng tạo ra Hư Vô Chi Quân, chư thần đã ban cho hắn một năng lực, đó là khi hắn bị hủy diệt sẽ tự động hấp thu thần lực từ quốc độ của mười hai chư thần. Còn về phía chư thần thì phải dựa vào Ma Tổ ngươi rồi.
Một giọng nói khàn khàn từ trong miệng Ma Đế Hoàng phát ra, chính là phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc vẫn luôn yên lặng.
- Ngươi tự quyết định đi!
Ma Tổ lạnh lùng bỏ lại một câu.
- Ma Tổ, chuyện này còn cần ngươi trợ giúp. Sau khi Hư Vô Chi Quân trở về vực sâu bóng tối đã được chư thần cường hóa không ít. Với thực lực của chúng ta vẫn không đủ, còn cần có ngươi tham gia.
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc tiếp tục nói:
- Đương nhiên có qua thì có lại, sự mạnh mẽ của chúng ta cũng sẽ trợ giúp ngươi được nhiều hơn. Chỉ khi chúng ta mạnh lên mới có thể giúp ngươi đối phó với Chủ Thần thứ mười bốn.
Xi Vưu trầm ngâm không nói. Ma Đế Hoàng và Tịch Nhĩ Lạc muốn thông qua Hư Vô Chi Quân để hút lấy thần lực hùng hậu, chuyện này dĩ nhiên không phải giả, nhưng hai kẻ này vốn có dã tâm, muốn mượn chuyện này để thử dò xét thực lực của mình, hơn nữa còn là quang minh chính đại.
Cặp mắt Ma Đế Hoàng không nhúc nhích nhìn chăm chú vào Xi Vưu, một lúc sau mới nghe Ma Tổ trả lời:
- Được rồi.
Ma Đế Hoàng và Tịch Nhĩ Lạc mừng rỡ. Sau một trận dao động không gian, Xi Vưu và Ma Đế Hoàng đồng thời biến mất trong hư không. Cùng lúc này, trên một vẫn thạch ở phía đối diện bên kia, một đoàn sương mù màu đen đang trôi nổi, bên trong vang lên tiếng đùng đùng. Sau đó một bộ xương hiện lên trong sương mù, tiếp theo là gân thịt, mạch máu, rất nhanh tạo thành một thân thể hoàn chỉnh.
- Ha!
Đệ Nhất phân thần khẽ thở ra một hơi, trong mắt lóe lên một vệt sáng ngời, đồng thời ổn định tâm tình lại. Hắn liếc nhìn những bóng sáng đan xen ở trung tâm vũ trụ, từ trên vẫn thạch đứng dậy. Ngay khi hắn từ trong sương mù đứng lên, vẫn thạch cứng rắn dưới chân đột nhiên hóa thành vô số hạt bụi nhỏ bé rơi xuống phía dưới.
Tại trung tâm vũ trụ, đại quân Quang Ám chém giết cả ngày lẫn đêm. Đệ Nhất phân thần đã hấp thu rất nhiều khí tức giết chóc, cùng với tinh hoa của vô số yêu ma. Khi cảm thấy đã đạt tới điểm đột phá, hắn liền rời khỏi chiến trường vũ trụ, tìm một nơi an tĩnh lẳng lặng tiêu hóa những gì hấp thu được. Lúc này Hấp Tinh đại pháp của hắn cuối cùng đã đại thành.
"Bây giờ chỉ còn lại một phần cuối cùng của Kiếp Ma Đạo." - Đệ Nhất phân thần liếc nhìn bầu trời đêm đen kịt, bàn chân chún một cái trong hư không, hai chiếc cánh ác ma dài hơn mười trượng xuyên qua máu thịt sau lưng nhô ra ngoài, hóa thành một dòng ảnh biến mất trong bầu trời đêm.
Tại nơi sâu nhất trong hư không vô tận, ánh sáng của cửu tinh càng ngày càng đậm hơn. Ánh sao rung động, có khuynh hướng nối liền thành một thể.