Nơi ở của người hầu nằm ở bên phải biệt thự, muốn chạy trốn thì phải đi qua bồn hoa từ bên cạnh, mới tới cổng, nếu chạy cũng mất khoảng năm phút đồng hồ.
Thời gian triệu hồi của vòng tay quỷ là mười lăm phút, nhiều khả năng chúng là quỷ cấp thấp, chỉ cần kéo dài trong năm phút là có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ của chúng.
Sau khi nhận được cái nháy mắt của Quý An, các đồng đội của cậu ấy nhìn nhau và chọn luôn chấp nhận nhiệm vụ phụ.
Đại lão đều nói hành…… Hẳn là hành bá.
Trước khi Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh ra tay Quý An đã sử dụng chiếc vòng trước.
[Vòng tay ma quỷ được sử dụng thành công. 】
【Triệu hồi...】
[Xin chúc mừng, bạn đã triệu hồi thành công Ma Vương Caville. Cơ hội ,%, thân mến, hôm nay ngài vận khí bạo rồi. 】
Quý An:??? What?....What the fck...
Những chiếc lông cánh đen quen thuộc che bầu trời trải ra trước mắt cậu, mái tóc đen dài bị gió vén lên, cậu khẽ quay đầu lại, khuôn mặt tuấn tú và hấp dẫn, và đôi mắt vàng sáng ngời. phòng ngủ hơi tối.
Quý An ngừng thở trong một giây.
Trong trường hợp này... Cậu sẽ ngủm mât!!!
“ Quý An!!!” Kẹp chặt hai chữ này giữa hai hàm răng, Carville tiến lại gần một bước, khoảng cách giữa hai người chỉ dài bằng nửa ngón tay, “ Em thật sự là… khiến ta tìm kiếm rất lâu, rõ ràng đã đồng ý rồi ở với ta cùng nhau, hửm. "
Lúc này Quý An ước có một cái hố để chôn mình.
Cẩn thận duỗi ra bàn chân, khô khan chào hỏi: "... Ha ha, đã lâu không gặp."
Cả hai người đều có ngoại hình nổi bật, lời nói vừa nói cũng không rõ ràng, chưa nói đến đồng đội đang sửng sốt, sắc mặt của Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh lập tức trở nên lạnh lùng.
Ha Ngọc Sâm sắc mặt lạnh lùng: "Ngươi là ai? Tránh xa An An."
"Lăn."
So với gã, sau khi Hà Ngọc Ninh từ trong cổ họng phun ra từ đó, trực tiếp bắt đầu.
Caville cau mày, vươn tay ra sau lưng người thanh niên, ngăn vòng eo mảnh mai của cậu ta lại, ôm cậu vào lòng, xoay người sang ngang và tránh đòn tấn công của đối thủ - trần bay quá thấp.
Lúc đầu thấy Quý An háo hức quá, phải đến lúc này Caville mới nhận ra có điều gì đó không ổn.
" Các ngươi là……"
“Buông tay ra.” Hà Ngọc Sâm bước lên phía trước, lúc này muốn chặt đứt móng vuốt phù phiếm của quỷ vương“Tôi là người yêu của An An...”
Trước khi nói hết những lời còn lại, Caville đã bùng nổ.
"Em ấy là của ta!!!"
Ba người, ba chân. Những gương mặt không ưa nhau nhìn nhau, họ nhìn vào mắt nhau như đang nhìn tiểu tam....
Caville luyến tiếc giận Quyd An, đương nhiên phải tức giận Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh, nếu biết điều một chút, đừng suốt ngày dụ dỗ Quý An, An An làm sao mà lừa mà xuất quỹ được... Ah bah! Đó là bởi vì họ có ý thức sâu sắc về việc thay thế bản thân, phi.. An An không liên quan gì đến họ.
Bọn họ…… Không! Là gã.
So với những người chơi đang trì độn nhìn thoáng qua Caville có thể thấy rằng hơi thở linh hồn của Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh đến từ cùng một nguồn, và họ rõ ràng là cùng một người.
Không có lệnh của Quý An, ba người họ bắt đầu chiến đấu.
Caville là một quỷ vương, và sức mạnh của hắn tự nhiên rất phi thường; Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh, với tư cách là Boss trong thế giới này, là cốt lõi của thế giới, và sức mạnh của họ rất mạnh... Nếu họ không bị chia thành hai người và sức mạnh của họ đã giảm đi một nửa, Caville phỏng chừng là không thể đánh bại.
Không phải sức mạnh không bằng đối thủ, mà là ý chí của thế giới khác, ngược lại... Nếu Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh đang ở đỉnh cao phong độ và đi đến thế giới của Caville, cũng sẽ không thể đánh bại Caville.
( Có nghĩa là nếu ở tg này mà người HNS và HNN không tách ra thì Caville đánh không lại. Nhưng nếu người kia đến tg của Caville thì khó đánh lại Caville.)
Cả ba người họ đều bị vùi dập.
Quy An xấu hổ và tội lỗi, ra hiệu cho đồng đội của mình, ra hiệu cho họ chạy đi.
Nói chuyện phiếm là tốt, nhưng nhiệm vụ còn quan trọng hơn.
Bốn người bọn họ tưởng trốn chạy về phía hoa viên, nhưng mới đi được hai bước, ba người đang nhìn Quý An đồng thời dừng lại, cười híp mắt nhìn cậu: "An An, em muốn đi đâu?"
Quý An: "..."
Quý An là người duy nhất bị chặn.
Quý Nhiên và những người khác đã chạy đến phía trước, khi họ quay lại thì nhận ra Quý An vẫn chưa đến nên họ dừng lại và nhìn lại với vẻ do dự trên khuôn mặt.
Những gì họ để lại cũng chỉ là rác rưởi, vô dụng.
Nhưng đi thì... vô lương tâm quá.
Quý An liếm đôi môi khô khốc, cơn gió mạnh bên ngoài thổi tung vạt áo của cậu người thanh niên mảnh khảnh, lắc đầu: "... đi trước đi."
"cái này……"
“Không sao, đi thôi.” Quý An liếc nhìn đôi cánh đen của Cavill, trong lòng nảy ra ý tưởng, “Sau này sẽ tìm cách theo kịp.
Lời nói đã đến lúc này, Quý Nhiên và những người khác không còn trì hoãn nữa mà bỏ chạy.
Vu Nhất Chu thở hổn hển, với vẻ mặt rã rời: "... Đây là lần đầu tiên tôi trải nghiệm một ngục tối thú vị như vậy. Quý Nhiên... anh trai của cậu, thực sự là... một tài năng đáng nể."
Lời khen thuần túy.
Hà Ngọc Sâm là một BOSS không thể lay chuyển. Trong mắt họ, gã cao và đáng sợ đến mức người ta thậm chí không có tâm lý để chống lại.
Chết tiệt, người đàn ông hư hỏng bởi trò chơi.
Thật ngọt ngào.
Quý Nhiên: "..." Tôi muốn yên lặng.
Trên thực tế, không chỉ có đồng đội bị sốc, phòng truyền hình trực tiếp lúc này cũng rất sôi động.
[Ngoại trừ câu "F.uck", tôi không biết phải nói gì nữa. 】
[ Chủ phòng là một người mới tham gia trò chơi. Ngoại trừ nhiệm vụ mới bắt đầu, buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu ở trò chơi cuối cùng, và sau đó... nhân ngư yêu anh ta, lệ quỷ yêu anh ta... Kết quả là, trùm quỷ của cấp tân sinh còn yêu hắn, đây là cái gì? Bộ máy biết đi - chuyên gặt BOSS. 】
[Đây là boss của người khác, woo woo woo. 】
[Nói... tôi nghĩ ba... ah! Cả hai boss đều khổ quá! Đỉnh đầu của dường như có màu xanh lục. 】
[Muốn sống tốt thì trên đầu phải có chút xanh, jpg vui nhộn. 】
[Cốt truyện tuyệt vời này... Tôi có cảm giác như đang đuổi theo một bộ truyện có chậu máu chó lớn, tôi có thể! đừng dừng lại!!! 】
...
…………
Phòng phát sóng trực tiếp của Quý An là hoàn toàn độc đáo trong số rất nhiều phòng khác và không thể sao chép.
Những khán giả đi vào chỉ cần nhìn thấy âm mưu đẫm máu này đều không thể ngăn được sự phấn khích, số lượng càng nhiều thì phần thưởng càng cao.
Quý An liếc nhìn ba người bọn họ, trước mắt là Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh sắp gϊếŧ người, liền lui về phía sau Caville, thấp giọng nói: "Ta gọi ngươi ra ngoài, chỉ có mười lăm phút, ngươi đừng chậm nữa đi, mau giúp tôi đem ra ngoài. "
"Em kêu ta đến là để sai vặt??."
Quý An im lặng một hồi, nhàn nhạt nói: "Anh... cũng lừa gạt tôi lúc trước."
Cơ thể Caville cứng đờ.
“Ta đã thấy hết rồi.” Quý An vô cảm giơ ngón tay cái lên cho hắn một cái like “ Khổ nhục kế rất tốt, tôi không nhìn ra bất kỳ sai sót nào, lợi hại.”
Bây giờ đến lượt Cavill hoảng sợ, thì thầm, "Ta có thể giải thích."
“Ừ.” Người thanh niên gật đầu, “Nói tiếp đi, tôi sẽ nghe.”
Caville: "... Ta thích em..."
“Thì ra là như vậy.” Quý An lộ ra vẻ đột nhiên nhận ra, Cavill vừa mới an tâm mà giải bày, “Tuy rằng ta nói dối ngươi, đoạt đi vị hôn thê của em, thôi miên em, giam cầm em… Nhưng ta yêu em. "
"..."
Quý An: "..."
“Ta rất thích em.” Caville sắc mặt dịu đi, đôi mắt vàng nhìn cậu rất đáng thương, nếu thêm một cái đuôi thì không khác gì chó săn vàng bị đánh quá nhiều, “ Dù không nên làm như vậy…...nhưng ta thực sự không biết phải làm thế nào để giữ chân em. "
Caville là người hiểu biết.
Với tư cách là người được triệu tập, ngay khi đi qua, hắn biết rằng mình không còn nhiều thời gian.
Mặc dù rất tức giận, rất ghen tị và muốn bắt người về và giam giữ mình trên ngai vàng, nhưng để được triệu hồi vào lần sau, để có thể gặp lại cậu, những thứ rác rưởi tăm tối và vô danh này đều được giấu kín trong tận đáy lòng.
Hắn hiện tại rất khó chịu, mới vừa tới đây không nên mất bình tĩnh với Quý An, nên trực tiếp bán thảm.
Rõ ràng biết cậu ăn mềm không cứng, mà hắn còn thể hiện như thế này.
Sau khi ở thế giới thứ nhất, Quý An biết rằng Caville diễn xuất rất tốt...Nhưng dùng khuôn mặt đẹp trai đó để làm một biểu cảm đáng thương như vậy, thiệt quá phạm quy rồi a.
Cậu xua tay nói: "Quên đi, đều qua rồi."
Cavill gật đầu lia lịa: " Ân ân."
Phòng thu--
[Điều đó... tôi dường như đã nghe thấy một điều gì đó phi thường đen tôi. 】
[Thêm tôi lên lầu. 】
[WOC, c.ưỡng bức tình yêu hay gì đó, dễ thương quá! 】
[ Vòng cổ nhân ngư vô giá, vứt đi, từ hôm nay trở đi, ta sẽ đứng về phía quỷ vương, được triệu hồi một lần ở mọi thế giới, và có phút lãng mạn... hehehe! Như ngưu lang chức nữ a~. 】
Giọng nói của hai người không nhỏ, Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh đều nghe thấy.
Lần đầu tiên họ được chào đón bởi "vị hôn thê", và sau khi nghe câu sau, khuôn mặt của họ hoàn toàn biến dạng. Họ có thể tự tay gϊếŧ Quý An và biến anh thành hồn ma sống với họ cả đời, nhưng họ không thể chấp nhận người ngoài chạm vào một sợi tóc của cậu.
Hà Ngọc Sâm: "Chết tiệt, ta phải gϊếŧ ngươi."
“Ha.” Caville quay đầu lại, vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng, biểu diễn ảo thuật biến sắc mặt tại chỗ, “ Chỉ bằng ngươi...”
"Một mình ta xác thực không thể đánh bại ngươi."
Cỏ khô trong vườn bị gió thổi bay lên, còn có cát, Quý An vô thức nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa... Cậu nhìn thấy Hà Ngọc Sâm và Hà Ngọc Ninh, thân thể của họ vặn vẹo, gần giống như trong vòng ba giây, họ hợp nhất thành một người.
Mái tóc đen của Hà Ngọc Sâm biến thành mái tóc dài màu trắng như tuyết, và đôi mắt biến thành một màu hồng nhạt mờ ảo.
“Nhưng là chuyện này.” Y nhếch lên khóe miệng nhếch lên một nụ cười khiêu khích, trên người khí thế vững vàng tăng lên, đám ma tụ tập không chịu nổi. “Hai chúng ta dung hợp với nhau.”
Linh hồn vốn dĩ là một, và ngay cả khi nó bị phân tán, nó vẫn có thể dễ dàng hòa nhập.
Chỉ cần đợi đến sau trận chiến này... Nếu chúng ta lại chia lìa, chúng ta sẽ lại đối mặt với nỗi đau chia cắt tâm hồn. Nhưng không quan trọng... Những thứ này vì Quý An đều có thể chịu đựng được.
(Ôi thặc cảm động ༎ຶ‿༎ຶ)
“Ha… thật kiêu ngạo.” Caville vừa nói vừa chưởng một phát.
Hai người chiến đấu trong bóng tối đen kịt, mây đen phía chân trời đánh tới, đánh xuống sấm sét cực lớn, giây tiếp theo, mưa như trút nước đổ xuống, làm ướt cánh quỷ.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Hà Ngọc Sâm: Thế giới của tao, tao làm chủ..
Caville:... [ Thô tục]