Phong Lưu Thánh Vương

chương 40: thoát khỏi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi ngủ được vài canh giờ thì Lý Hàn tỉnh lại trước, lúc này trong ngực của hắn là một cơ thể hoàn mĩ của 1 thiếu phụ say ngủ. Hnắ cúi đầu nhìn xuống thì thấy Bạch Ngọc Sương đang nằm trên cánh tay hắn, ngọt ngào ngủ. Mi cong khép chặt, hai gò má đỏ ửng, dụ người phạm tội, khiến hắn muốn một ngụm cắn nuốt. Đôi môi của Lý Hàn hơi cong lên, khóe môi hiện lên nụ cười thỏa mãn, hạnh phúc, hắn hơi nhướng người, hôn lên gò má mê người của nàng. Nhớ tới một đêm triền miên, môi hắn càng thêm cong, nguyên lai chuyện đẹp nhất thế gian là như thế, cùng người mình yêu, liều chết triền miên cùng nhau, hắn rất là thỏa mãn. Như cảm nhận ánh nhìn của hắn, mặt nàng ửng hồng, nhẹ rên, thân thể khẽ giật, khe l-n rỉ ra d*m thủy ướt át nhưng đều bị tiểu Lý Hàn chặn lại. Do ánh mắt mang đầy lửa nóng của hắn khiến nàng phải tỉnh dậy, nàng một tay khẽ dụi mắt, tay kia chống vào lồng ngực Lý Hàn làm điểm tựa duỗi lưng. Bộ ngực cỡ I bạo mãn lắc lư, làm cho hai núm vú hồng hào của nàng củng chuyển động lên xuống như thôi miên làm cho Lý Hàn phải hoa cả mắt ( tất nhiên là mặt ngoài hắn vẫn tỉnh bơ). Bờ mông nàng cũng ko chịu thua kém, dù chậm 1 nhịp nhưng dần theo nàng duỗi lưng, cặp mông lõa lồ trông càng tròn- càng căng- càng nở rộ, khẽ rung rung như muốn được nắn bóp, an ủi.

Khi nàng nhìn rõ mọi thứ xung quanh thì nàng đã thấy nụ cười ôn nhu của hắn làm cho phương tâm của nàng cảm thấy ngọt ngào, nàng cúi đầu tại môi của hắn mà hôn một cái. Nàng chỉ tính hôn lướt qua mà thôi nhưng khi nàng muốn buông ra thì bị Lý Hàn ôm lại, trao cho một nụ hôn thật sâu. Chỉ hôn không thôi làm hắn không thấy thỏa mãn, hắn lùa đầu lưỡi của mình vào môi nàng. Đầu lưỡi của hắn mở ra hai cánh hoa của nàng, tham lam tiếng vào miệng nàng. Nàng cúi đầu rên khẽ, hơi mở miệng, để cho đầu lưỡi của hắn thoải mái quấy nhiễu, nhu hòa, ngọt ngào đảo qua đầu lưỡi nàng, khơi dậy một trận run rẩy trong cơ thể nàng, nháy mắt cả người hưng phấn như bị thiêu đốt. Xuất phát từ bản năng, nàng đưa tay, vòng quanh cổ hắn, đón lấy nó, khiến cho môi nàng cùng miệng hắn giao triền nhảy múa. Hắn cùng nàng liều mình dây dưa, ráng hồng nhuộm đỏ hai gò má nàng, làm cho dung nhan thanh lệ lại càng thêm quyến rũ.

Thẳng đến khi hai người đều không thể thở nổi, Lý Hàn mới buông tha cho nàng.

Khẽ nâng đầu, thấy đôi mắt phủ hơi sương của nàng, hai gò má phiếm hồng, cánh hoa mê người bị hắn hôn mà hơi sưng lên, ướt át sáng bóng.

Hắn nhịn không được cúi đầu than thở, lại hôn lên đôi môi mê người của nàng lần nữa, lần này hai người hôn nhau thật lâu mới tách ra. Dục vọng dưới thân trướng đau không thôi nhưng hắn miễn cưỡng khắc chế dục vọng vì hắn biết vì sự mạnh mẽ của mình nên nàng vẫn còn đau. Hôn xong thì Lý Hàn tính mặc quần áo vào thì bị nàng ngăn cản, nàng nói:

- Chút nữa cũng lặn xuống nước nữa nên chàng mặc quần áo vào làm gì?

Lý Hàn thấy nàng nói vậy liền cảm thấy có lý nên hắn chỉ mặc mỗi quần lót còn thân trên thì để trần, còn Bạch Ngọc Sương thì nàng cũng chỉ mặc cái quần lót cộng thêm cái yếm để che bớt xuân sắc. Mặc xong thì Lý Hàn đưa cho nàng công pháp thiên cấp để nàng tu luyện. Nhận công pháp từ tay Lý Hàn thì nàng vô cùng kích động, vui mừng, cảm động v.v....Nàng chủ động hôn hắn một cái thật sâu để xem như lời cảm ơn. Hôn xong thì nàng nhanh chóng dùng máu của mình nhỏ lên ngọc giản để xem công pháp bên trong.

- Xuy!!!

Khi nhỏ máu lên thì ngọc giản phát ra một tia sáng màu đỏ rồi nhanh chóng bắn vào thức hải của nàng, nàng nhanh chóng quanh chân ngồi xuống và vận dụng linh lực theo công pháp. Một khắc trôi qua ( 15 phút) thì nàng thu hồi công pháp lại và đứng lên, nàng ngẩng đầu mỉm cười với hắn vì khi nàng vận dụng công pháp thì nàng phát hiện mình đã đạt đến Luyện Huyết Cảnh hậu kỳ rồi và chỉ thêm một chút linh lực nữa thì nàng sẽ đột phá đạt đến Luyện Mạch Cảnh sơ kỳ, biết được điều này làm nàng vô cùng vui mừng. Nàng biết nhờ vào Lý Hàn nên nàng mới có được những thứ này, vì vậy nàng quyết định sẽ dùng hết tất cả tấm lòng của mình để yêu thương hắn để đáp trả lại tình cảm của hắn, nàng sau khi đứng lên liền trả lại công pháp cho Lý Hàn. Trả xong thì nàng đi đến bên quan tài mà quỳ xuống lạy ba lạy vì người này được xem như sư phụ của nàng, còn Lý Hàn thì đứng ở phía sau nàng mà đang chăm chú nhìn chằm chằm vào mông nàng, vì tư thế quỳ nên làm cho cặp mông căng mộng của nàng càng trở nên hấp dẫn và quyến rũ và đặc biệt khi nàng lạy làm cho cặp mông càng thêm quyến rũ làm cho Lý Hàn phải nuốt nước miếng liên tục. Sau khi lạy xong thì nàng đứng lên và quay lại thì bắt gặp ánh mắt đầy lửa nóng của Lý Hàn làm nàng cảm thấy xấu hổ vì nàng biết ánh mắt của hắn mang theo ý gì, trên gương mặt tuyết trắng của nàng nhanh chóng nổi lên hai ửng đỏ nhưng nàng vẫn tiến tới bên Lý Hàn, sau đó nàng kề sát tai hắn nói trong khi tay nàng đặt lên tiểu Lý Hàn mà bóp nhẹ vài cái:

- Chàng đợi chúng ta thoát khỏi đây đã rồi thiếp sẽ tận tình phục vụ chàng.

Nói xong thì nàng không đợi Lý Hàn trả lời mà nàng đã đỏ mặt đi trước, còn Lý Hàn nghe Bạch Ngọc Sương nói vậy làm cho thân dưới của hắn trướng lên đau nhức làm hắn chỉ biết cười khổ, hắn khẽ nói:

- Tiểu yêu tinh!!!

Nói xong thì hắn nhanh chóng đuổi theo và cầm lấy tay nàng mà dẫn đi. Nhờ tấm bản đồ nên hai người nhanh chóng thoát ra ngoài và khi đến cửa động thì người nhìn nhau một cái rồi cùng nhau xuống nước, vì cùng thực lực nên hai người nhanh chóng thoát khỏi mạch nước và nhanh chóng leo lên bờ. Leo lên bờ thì hai người phát hiện bay giờ ở bên ngoài đang là ban đêm, hai người nghỉ ngơi một lát rồi nhanh chóng mặc quần áo vào, mặc xong thì hai người phân công ra. Một người thắp lửa còn một người đi săn thú làm thức ăn, Bạch Ngọc Sương đảm nhận việc nhóm lửa còn Lý Hàn thì đi săn mồi. Cũng may cho người là có cá trong hồ nước nếu không thì hai người phải ăn những miếng thịt khô vô vị đó rồi. Sau khi Bạch Ngọc Sương nhóm lửa xong thì Lý Hàn cũng đã quay lại, trên tay hắn xách bốn con cá béo ngậy đã được làm sạch sẽ. Hắn nhanh chóng lấy một khúc cây rồi xiên tứng con cá vào, xiên xong thì hắn lấy gia vị mà mình mang theo để ướp cá, ướp xong thì hắn bắt đầu nướng còn Bạch Ngọc Sương thì ngồi kế bên đợi ăn. Nướng xong thì bốn con cá tỏa nướng thơm mê người khiến cho con sâu tham ăn trong bụng hai người phải thức dậy, hai người nhanh chóng xử lý bốn con cá. Ăn xong thì hai người bắt đầu vận dụng công pháp để tu luyện vì hai người cảm thấy ngủ đã đủ rồi.

Mặt trời lên cao, ánh dương ấm áp len qua lá cây chiếu sáng cả hai người, chiếu lên dung nhan tuấn mĩ đang tu luyện, đôi mi đen dài của hắn lay động, đôi mắt đen láy cũng theo đó mà hé mở. Lý Hàn tỉnh lại từ trong tu luyện và Bạch Ngọc Sương cũng nhanh chóng tỉnh dậy theo, một đêm trôi qua thì nàng đã củng cố được căn cơ cảnh giới rồi. Hai người nhanh chóng làm vệ sinh và ăn sáng, ăn xong thì hai người đứng dưới thác nước nhìn lên một lát rồi nhìn nhau thêm một lần nữa. Sau đó hai người lấy ra bốn thanh Phàm khí, mỗi người hai thanh ( Chỗ Phàm khí này là của nhóm người Thanh Lang được Lý Hàn thu lại). Sau đó hai người bắt đầu leo lên, mặc dù là vách đá dựng đứng nhưng nhờ vào Phàm Khí nên hai người leo lên cũng dễ dàng nhưng vách đá này cao vô cùng nên khi trời đã tối đi nhưng hai người vẫn leo lên hết mà hai người đã kiệt sức rồi. Nhưng hai người cũng gặp may khi leo lên thêm một lát nữa thì hai người gặp phải động phủ trên vách đá, thấy động phủ thì hai người như được hồi máu mà ráng sức leo lên. Leo lên được động phủ thì cả hai người đều vô cùng mệt mỏi nhưng cà hai vẫn lên tinh thần đề phòng vì có thể động phủ này là động phủ của một linh thú nào đó, hai người cẩn thận kiểm tra thì phát hiện động phủ này là một động phủ do thiên nhiên tự tạo thành vừa đủ cho hai người. Hai người thấy vậy liền buông bỏ đề phòng rồi bọn họ nhanh chóng ăn chút lương khô tồi tiến vào tu luyện để hồi phục sức. Sáng hôm sau, hai người nhanh chóng cùng tỉnh lại từ trong tu luyện và bọn họ nhanh chóng ăn sáng và tiếp tục leo lên và khi mặc trời lên đỉnh thì cả hai người bọn họ đã leo lên được. Leo lên được làm cho tâm tình của Lý Hàn sung sướng, hắn cười lên ha hả.

- Chúng ta rốt cục đi ra... chúng ta rốt cục đi ra rồi...

Bạch Ngọc Sương cũng bị lây bởi sự vui sướng của Lý Hàn nên cũng nở nụ cười. Đợi khi tâm tình bình phục lại thì hai người nhanh chóng leo lên một gốc cây to để tu luyện để hồi lại sức. Sau khi hồi lại sức thì hai người bắt đầu tiến về phía trước.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio