*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Ninh lật chưởng, kiếm âm bay ra, xuyên qua thi thể hai người.
Hành động này giống như nước chảy mây trôi, chỉ diễn ra trong mấy hơi thở.
Thánh Thiên Viêm nửa quỳ dưới đất đã hoàn toàn sửng sốt.
Cảnh giới Linh Phách tầng năm!
Tần Ninh này không đùa à?
Trước khi tiến vào đây, Tần Ninh mới chỉ là cảnh giới Linh Phách tầng một.
Mới qua hơn một tháng mà hắn đã đạt đến tầng năm rồi, kể cả là Diệp Viên Viên hoàng thể hay Vân Sương Nhi e là cũng không bằng được.
“Giết người của ta, chết đi!”
Bách Tử Tư lạnh lùng nhìn sang Tần Ninh, sát khí bừng bừng.
Một thân thực lực được thi triển ra trong chớp mắt.
Cảnh giới Linh Phách tầng bảy!
Thánh Thiên Viêm cũng lo lắng không thôi.
Tần Ninh không đi, là vì đạt đến cảnh giới Linh Phách tầng năm, có cơ sở.
Nhưng Bách Tử Tư là Linh Phách tầng bảy, cách nhau hai tầng, thực lực cách biệt gấp bội.
“Ngươi chết đi mới đúng!”
Tần Ninh lười nói nhiều, bước một bước ra, nhấc lên lên.
“Kim Sơn Đạp Đỉnh!”
Phập!
Giây phút ấy, Bách Tử Tư phi đến, một đấm này rơi vào chân Tần Ninh.
Nhưng lúc này cả gương mặt Bách Tử Tư như bị sét đánh, bỗng chốc ủ rũ đi.
Lúc này Tần Ninh trực tiếp đi đến trước mặt Bách Tử Tư, vung tay lên, cơ thể Bách Tử Tư vẫn không nhúc nhích như cũ.
.