“Không thể! Lộ Nhi, nằm không đủ một tháng đã đi xuống, là sẽ bị bệnh. Muội còn trẻ nên không biết, chờ khi muội đến tuổi ta, hiểu được thì đã muộn. . . . . .”
Trong mắt mang theo cảnh cáo, hiện tại không phải là không có điều kiện, hai nam nhân này săn mồi ăn không hết, nàng liền đặc biệt chiếu cố Lộ Nhi, nhất định sẽ chăm sóc thật tốt.
“Nhưng là. . . . . . Thật sự phải nằm một tháng sao? Rất nhàm chán . . . . . .”
Lộ Nhi làm nũng nói, Ngưu tẩu ha ha cười:
“Vậy thì ngủ đi? Buổi tối Oa Oa sẽ tỉnh, muội không ngủ ngon. . . . . .”
Là thế này phải không? Nàng cảm giác, mấy ngày gần đây ăn ngủ, ngủ ăn, nàng sắp biến thành heo!
Ăn ngủ như vậy, tuyệt đối không kém so với ở Vương phủ. Ngưu tẩu đối với Lộ Nhi rất tốt, như chính mẹ chăm sóc nàng, cũng chỉ là như thế.
“Ngưu tẩu, cám ơn tỷ. . . . . .”
Hơn hai mươi ngày đã qua, bọn họ cũng mau rời khỏi đây?
Nghĩ đến phải rời khỏi nơi này, lại trở về Vương phủ to lớn, đến bây giờ trong lòng Lộ Nhi cũng cảm thấy có chút bất an.
Chuyện bên kia còn rất nhiều, có công chúa, có Hoàng thái hậu, có Hoàng thượng!
Oa Oa ra đời rồi, hơn nữa rất giống với Hiên Vương, không biết Hoàng thái hậu sẽ thấy thế nào? Bà có thể sẽ không hoài nghi mình?
Còn có Hướng Quân, không phải là hắn sẽ bỏ qua?
Hắn vẫn còn đang tìm nàng sao? Trong núi này, đi đến kinh thành cũng không phải là rất xa, nhưng đến bây giờ tại sao Hướng Quân không tìm được bọn họ chứ?
Cảm giác Hướng Quân không phải là một người vô dụng như vậy. Lộ Nhi thở dài, đi ra ngoài, nên đối mặt hẳn là phải đối mặt.
Tiếng khóc oa oa, là thanh âm đặc biệt của Oa Oa, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này quá giống Hiên Vương, Lộ Nhi luôn không nhịn được cảm thán tạo hóa thật thần kỳ